Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 15: 15: Ánh Mắt Sắc Lạnh Của Tang Truân




Ra đến cổng, đã thấy xe taxi Bách Hứa Phong gọi đã đến từ bao giờ.

Tang Truân chào tạm biệt anh một cái, chờ chiếc xe anh đi khuất bóng mới quay mặt bước vào trong nhà

Vào trong, thấy Tang Truân quay trở lại thì Dương Viễn đứng lên hỏi nhảm nhí gì đó mà cô không quan tâm.

Đi lên phòng, Dương Viễn vẫn cố đi theo sau nói lảm nhảm gì đó.

Không muốn nghe thêm một lời nào nữa, Tang Truân ném cho Dương Viễn một cái nhìn sắc lạnh khiến cho cô ta cũng cảm thấy đáng sợ

" Trẻ con thì nên đi ngủ sớm, về phòng đi "

" Em không phải trẻ con, em đã 15 tuổi rồi! "

Không thể cho Dương Viễn nói thêm một lời, Tang Truân đóng cửa một cái " rầm " lại ngay trước mắt cô ta.

Dương Viễn vẫn muốn nói gì đó với Tang Truân nhưng không dám lại phiền vì cô ta biết được đề Tang Truân tức giận không phải là chuyện tốt đẹp gì và nếu cứ làm ầm lên thì ông Tang Lâm và An Diêu sẽ thức giấc

Mặc dù Tang Truân luôn là đứa con gái khiến Tang Lâm trầm tư suy nghĩ không thể dạy dỗ nhưng trong nhà Tang Truân lại là người có tiếng nói và được trân trọng nhất chứ không phải là Dương Viễn.

An Diêu dù là mẹ ruột của Dương Viễn nhưng bà luôn là người yêu thương Tang Truân nhất chắc chắn sẽ không bênh vực gì đứa con này

Dương Viễn vô cùng tức giận, đã chuyển về biết thự nhà họ Tang này sống 8 năm rồi nhưng Dương Viễn không thể nào lấy lòng được bố của Tang Truân.

Bên trong Tang Lâm quá cương quyết nên không dễ lung lay, nên Dương Viễn không còn cách khác

Ngày đầu tiên ngỡ ngàng bước vào nhà họ Tang này, bước vào trong đập vào mắt Dương Viễn người ngồi trên ghế sofa lúc đó chính là Tang Lâm và Tang Truân.

Lúc đó Dương Viễn vô cùng e ngại người chị này là Tang Truân, nhìn từ trên xuống dưới rồi cô lại ném cho Dương Viễn một ánh mắt lạnh nhạt không thể nào tả được rồi đi thẳng lên phòng

Nhìn Tang Truân không hề yêu quý gì Dương Viễn nhưng cô vẫn luôn quý trọng người chị này.

Tang Truân bề ngoài vô cùng lạnh nhạt nhưng sâu bên trong trái tim giá lạnh của cô vẫn có đôi phần ấm áp, Dương Viễn nhiều lần đã cố tiếp cận Tang Truân nhưng đều bị cô đẩy ra

Dần dần Dương Viễn không còn quý mến người chị này nữa, sâu bên trong cô ta luôn là những đố kị, ganh ghét dành cho Tang Truân.

Những thứ Tang Truân có, nhất định Dương Viễn cũng sẽ phải có được

Trở về phòng, Dương Viễn nằm lên giường rồi bắt đầu chìm vào giấc ngủ

Bách Hứa Phong cũng đã trở về đến nhà, anh treo chiếc áo ấm lên trên giá treo rồi xung quanh nhà tìm Trương Túc.

Nghe có tiếng động, Trương Túc từ trong phòng Bách Hứa Phong đi ra

" Em ở trong phòng anh làm gì thế?"

" A, em vào mượn máy tính của anh chơi game một tí.

Không để ý đã đêm "

" Đừng chơi game khuya như vậy, không tốt mắt em sẽ lại lên độ.

Ngày mai có học không?"

Trương Túc tiến tới ngồi xuống sofa, tiện tay cầm điều khiển mở tivi lên.

Ánh mắt vẫn dán chặt vào tivi đang chiếu, mặc dù Trương Túc đã 21 tuổi nhưng tâm hồn vẫn rất ham chơi không hề lo gì đến việc cơm áo gạo tiền ngoài kia.

Bách Hứa Phong cũng vô cùng mơ ước có thể tự do ham chơi như Trương Túc nhưng không được

" Mai em không đi học đâu, anh có muốn đi chơi không ?"

Suy nghĩ một lát, ngày mai Bách Hứa Phong cũng không có tiết dạy chỉ cần lên trường lấy tài liệu nên khá rảnh.

Lâu rồi anh cũng không đi đâu chơi, thôi thì đi một lần cho khuây khỏa

" Được, vậy em ngủ sớm đi nhé "

Nói rồi Bách Hứa Phong đi vào phòng đóng cửa lại, thay một bộ quần áo rồi trèo lên giường

Đến sáng, Bách Hứa Phong thức giấc vì tiếng gọi của Trương Túc, anh hối thúc Bách Hứa Phong thức dậy chuẩn bị đi chơi.

Bách Hứa Phong bảo Trương Túc chờ mình một lúc rồi đi vệ sinh cá nhân, thay một bộ áo sơ mi và cái quần tây sơ vin ngay ngắn rồi bước ra ngoài

Lên trên xe của Trương Túc, Bách Hứa Phong thắc mắc hôm nay sẽ đi đâu vì hôm qua đồng ý nhưng anh lại quên hỏi mất

" Túc Túc, em chở anh lên trường lấy tài liệu trước nhé.

Mà hôm nay chúng ta đi đâu nhỉ?"

" Được ạ, mà hôm nay chúng ta đi dạo Lãng Thành nhé.

Em hôm qua vừa thấy có một nhà hàng mới mở rất ngon "

Bách Hứa Phong không nói gì, lấy điện thoại từ trong túi ra xem.

Xe bắt đầu chạy, trường của anh dạy khá gần nhà nên chạy không quá lâu đã đến.

Dừng ở cổng trường, Bách Hứa Phong xuống xe bước vào trong trường

Đi vào trong trường, các học sinh đều chào anh trông vô cùng thân thiện vì mặc dù chưa đến dạy bao lâu nhưng Bách Hứa Phong đã gây rất nhiều thiện cảm từ học sinh nên anh vô cùng được các học trò yêu quý, kính trọng

Vì vừa chuyển vào nên Bách Hứa Phong chỉ dạy một lớp, sang tuần kế tiếp sẽ sắp xếp cho anh dạy nhiều lớp hơn để có thêm kinh nghiệm giảng dạy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.