Cô lao vào bọn chúng như một siêu nhân, một cú đá có thể hạ gục được đám thanh niên hung hăng đó, góc khuất nên chỗ này không có camera, ai lại nghĩ một cô gái nhỏ nhắn lại đánh bại được 5 tên này chứ.
Chỉ 5 phút tôi đã giải quyết hết bọn chúng, tôi xoay người khởi động lại gân cốt một chút rồi mới dìu nam sinh đó rời đi.
- Đừng thích thể hiện với dân học võ, nhớ kĩ mặt tôi đó.
Bạch Ninh Kiều đưa cậu nam sinh đó đến phòng y tế nhưng cậu ta lại nhất quyết không chịu, muốn ra ngoài điều trị riêng.
Cô vào thư viện dọn dẹp đồ đạc của mình rồi về lớp, mọi chuyện sẽ rất bình thường cho đến khi bạn trai tin đồn của cô xuất hiện.
Vệ Phong đi đến lớp cô, phía sau còn có cả một dàn mỹ nữ vây quanh, trước kia trong trường ai cũng ship Bạch Ninh Kiều với anh ta nhưng bây giờ thầy giáo Khương Triết cũng dính vào vụ hẹn hò này, bọn họ nghi ngờ cô đang bắt cá hai tay.
- Cho tôi gặp Kiều Kiều một chút.
- Kiều Kiều luôn kìa...
- Xưng hô ngọt ngào thế?
- Uổng công nam thần buông lời mật ngọt vậy mà bắt cá hai tay. KHÔNG QUẢNG CÁO, đọc 𝒕𝙧u𝗒ện 𝒕ại [ 𝙏𝖱Ù𝗠𝙏𝖱U YỆN﹒Vn ]
Đám nữ sinh đua nhau bàn tán ngay sau lưng Vệ Phong, anh ta nghe hết, trong lòng cũng rất khó chịu nhưng vẫn không lên tiếng giúp cô.
- Cậu tìm tôi có chuyện gì không?
Chưa đợi Vệ Phong trả lời, đám nữ sinh vô duyên kia một lần nữa xen vào, âm thanh còn lớn hơn lúc trước.
- Còn chuyện gì nữa? Tất nhiên là hỏi "cậu có hẹn hò với Khương Triết không?". Mọi chuyện rành rành trước mắt còn giả vờ được nữa.
- Các cô các cậu to gan quá rồi.
Một âm thanh hùng hổ vang như sấm cất lên phía sau, thế nhưng đám nữ sinh này vẫn không chịu đi, vẫn muốn hóng chuyện.
- Đứng ngay lớp tôi, nhắc thẳng tên tôi, tung tin đồn hẹn hò, mấy cô cậu làm như vậy có biết chuyện này vi phạm pháp luật không? Một khi tôi đã làm lớn chuyện thì cái bảng tên mà các cô cậu đeo trên người cũng sẽ bị vứt đi thôi. Còn không mau về lớp.
Bọn họ bị dọa sợ, khuôn mặt ai nấy đều tái mét như tàu lá chuối, thoáng chốc ở đây chẳng còn ai ngoài ba người họ.
- Có chuyện gì thì nói nhanh đi, mà không nói thì càng tốt, em biết chính em đã gây ra rắc rối cho học sinh của lớp tôi suốt khoảng thời gian qua không?
Vệ Phong cảm thấy chuyện này không đúng, anh ta ngẩng giọng cãi cố.
- Cũng đâu phải một mình em.
- Từ chuyện tỏ tình tới chuyện học ở sân thể dục em luôn làm những hành động khiến mọi người đều nghĩ cả hai em đang hẹn hò. Chuyện này tôi không cấm và tôi cũng không xen vào được, nhưng gây ảnh hưởng tới cả tôi và học sinh lớp tôi chủ nhiệm thì em phải xem lại. Đến giờ học rồi, đi về lớp đi...
Nếu như chuyện Vệ Phong và Bạch Ninh Kiều không xảy ra thì tin đồn hẹn hò thầy trò sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến cô, đằng này học sinh trong trường còn quá đáng hơn nói cô bắt cá hai tay, thực sự hết thuốc chữa thật rồi.
Vệ Phong dù không nói gì những vẫn cứ khăng khăng rằng mình không sai, ngay cả ánh mắt của cậu ta anh đã biết tên nhóc này không thích Bạch Ninh Kiều, chỉ lợi dụng để nâng cao sự nổi tiếng trong trường mà thôi.
Bạch Ninh Kiều về lớp, Quách Lộ không những không lo cho cô mà còn cảm thán.
- Kiều Kiều, lần đầu tiên tôi thấy thầy Triết ngầu như vậy đấy, mà ngầu vì cậu nữa chứ?
- Thầy ấy vừa mắng tôi đây này? Cậu không nghe hay sao mà còn vui mừng kiểu đó.
- Cậu không đọc truyện hay xem phim ngôn tình hả? Ra mặt giúp nữ chính, còn đuổi nam phụ đi, tính chiếm hữu và ghen tuông cao như vậy, đúng gu tôi luôn đó.
Bạch Ninh Kiều chẳng để vào tai, cô chỉ nghĩ Quách Lộ suy nghĩ quá nhiều và tưởng tượng hơi quá mà thôi, nhưng sự thật thì đúng là như vậy.
- Thầy chủ nhiệm lớp các em không chỉ là giúp lớp đi lên thôi đâu, không phải vì không bị trừ điểm là xong, mà còn khiến lớp ta ít bị tai tiếng, phải khiến lớp khác thừa nhận thành tích của lớp mình chứ. Thầy cũng chỉ nhắc nhở như vậy thôi, các em cũng đã lớn, nên biết suy nghĩ như thế nào cho đúng, phải không?
- Vâng ạ...
Sau khi sinh hoạt xong, Khương Triết đi ra khỏi phòng học, ánh mắt khẽ liếc nhìn Bạch Ninh Kiều một chút nhưng điều đó không ai nhìn thấy cả.
👍🍵⬅⬅