Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn

Chương 20: Cuộc Hoan Ái Kịch Liệt




Cả cơ thể Đan Tiểu Nghiên bị kích thích, mà không thể chống cự được.

Bạch Phong Thần dừng lại mọi hành động khiến cả cơ thể cô bỗng có cảm giác trống rỗng.

“Cho anh được không?” Hắn nhẹ nhàng vuốt những lọng tóc đang vướng trên mặt cô qua một bên, nhìn cô yêu chiều.

Tên Bạch Phong Thần khốn khiếp, hành hạ con nhà người ta đến như vậy rồi mà còn hỏi cho hắn được không. Bây giờ cô mà từ chối thì hắn dừng lại chắc. Tuy nghĩ trong đầu là như vậy nhưng cơ thể cô không tự chủ được mà gật đầu đồng ý với hắn. Cả mặt cô đỏ bừng lên, thực sự ngượng đến nỗi không dám nhìn vào mắt Bạch Phong Thần, cô chỉ còn cách quay mặt ra chỗ khác.

Bạch Phong Thần nhận được câu trả lời từ cô thì không khỏi kích động, hắn vui mừng hôn lên từng tấc da của cô. Không quên hôn vào đôi môi nhỏ đang mím chặt kia.

“Tiểu Nghiên, cảm ơn em.”

Tên sói già đói khát, như vớ được con mồi. Hắn tách nhẹ hai chân của cô ra, trút nốt vật cản trở cuối cùng. Hang động nhỏ lồ lộ ra trước mắt, Tiểu Nghiên xấu hổ vô cùng vội vàng che lại.

“Đừng che, nó rất đẹp.”

Cô bị những lời Bạch Phong Thần nói như rót mật vào tai, cơ thể cô dần cũng buông lỏng, đầu óc càng trở nên mụ mị.

Bạch Phong Thần di chuyển xuống dưới, hắn mơn trớn với nơi tư mật ở dưới. Cơn đê mê theo đó mà lan toả khắp cơ thể của cô. Tiểu Nghiên chưa từng trải qua những hành động thân mật như thế này, tay cô vô thức đã ôm trọn cổ của Bạch Phong Thần.

Tiếng rên rỉ trong căn phòng ngày càng trở nên ái muội, tên sói già sắc lang kia bị cô kích thích, động tác càng lúc càng trở nên mạnh mẽ.

Người anh em của hắn ở dưới như đang gào thét muốn được giải phóng, khiến hắn càng thêm khó chịu. Bạch Phong Thần nhanh chóng cởi nốt chiếc quần vướng víu, giải thoát cho con mãnh thú bên dưới.

Hắn cầm tay của Tiểu Nghiên đặt lên thứ to dài kia. Cô cảm nhận được sức nóng hừng hực đang toả ra từ hạ bộ của hắn cũng có chút rùng mình.

Cô rụt tay về, cả cơ thể bỗng trở nên sợ hãi. Bạch Phong Thần thấy vậy liền trấn an cô.

“Không sao đâu, anh sẽ hết sức nhẹ nhàng.” Chưa để Tiểu Nghiên bình tĩnh hắn đã tiến con cự long vào hang động nhỏ. Mặt Bạch Phong Thần nhăn lại vì trong cô rất trật, hắn không thể nhúc nhích được.

“Á…” Cô kêu lên một tiếng rất lớn, bên dưới bỗng chốc được lấp đầy, cơn đau cùng khoái cảm được truyền đi khắp cơ thể.

Đau quá! đó là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô. Mặt cô nhăn nhó lại cả cơ thể bỗng chốc cứng đờ.

“Tiểu Nghiên… em nghe anh, thả lỏng cơ thể ra.” Bên dưới của cô đang co thắt kịch liệt làm cho hắn cũng không tài nào di chuyển nổi rất khó chịu.

Cơn đau chưa hề giảm đi, từng giọt nước mắt rơi lăn dài trên gò má. Bạch Phong Thần thấy cô khóc liền dừng lại, hắn hôn vào má cô, nuột trọn những giọt nước mắt.

“Ngoan, xíu nữa là hết đau.” hắn vuốt ve mặt cô dỗ dành.

“Anh nói dối, nó rất đau.” Cô thút thít đánh vào ngực hắn. Bạch Phong Thần cũng rất đau khi hắn mới vào hơn phân nửa.

“Ngoan nghe anh, thả lỏng ra mới đỡ đau được.”

Tiểu Nghiên cố nghe theo hắn thả lỏng cơ thể ra. Bạch Phong Thần bị gò bó nãy giờ khi cô thả lỏng ra hắn mới có thể ra vào trong cô. Bên dưới cô co rút lại, cơn đau bắt đầu hết thay vào đó là khoái cảm dâng trào. Tiểu Nghiên cắn môi cố gắng kìm nén những tiếng rên ái muội phát ra.

Bên dưới Bạch Phong Thần mạnh mẽ ra vào kịch liệt, tay hắn đặt ở trên ngực cô điên cuồng xoa nắn. Miệng Bạch Phong Thần dán chặt ở chiếc cổ trắng ngần của cô, để lại trên đấy rất nhiều những dấu hôn đỏ chót.

“Chậm…Chậm lại.” Tiểu Nghiên khó khăn nói, tay cô vẫn bám chặt trên vai hắn.

“Gọi tên anh đi.”

“Phong… Thần.” giọng cô nỉ non cất lên, Bạch Phong Thần nghe xong vô cùng thoải mái. Động tác cũng chậm hơn chút.

Sau màn kịch liệt ân ái, Hắn phóng vào trong cô chất lỏng ấm đặc. Tiểu Nghiên mệt mỏi định đi ngủ, nhưng Bạch Phong Thần nào chịu để yên. Một lần nữa hắn đem con cự long tiến vào bên trong ra vào mạnh bạo.

“Đừng mà, em mệt rồi.” cô kêu lên yếu ớt, thực sự bây giờ cả cơ thể cô mỏi nhừ, đau nhức vô cùng.

“Ngoan giúp anh.” hắn xoa đầu cô, phủ lên đôi môi nhỏ đang rỉ máu vì bị cô cắn quá chặt.

Sau khi trút hết những gì tinh tuý nhất vào sâu trong cô, Bạch Phong Thần hôn nhẹ lên trán Tiểu Nghiên, rồi hắn bước vào nhà vệ sinh, tắm qua. Đến khi ra Bạch Phong Thần đem theo một chậu nước ấm, cùng một cái khăn nhỏ, lau sạch thân thể cho cô.

Khi lau tới nơi tư mật kia, Bạch Phong Thần không khỏi đau lòng nhìn cô, có vẻ hắn đã mạnh bạo quá rồi, dù gì cũng là lần đầu của cô. Hắn lau sạch cơ thể cho Tiểu Nghiên, rồi chạy đi lấy tuýp thuốc mỡ bôi cho cô.

Xong xuôi Bạch Phong Thần leo lên giường ôm lấy cơ thể cô từ từ chìm vào giấc ngủ. Giữa hai cơ thể bây giờ không còn chút khoảng cách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.