Thật Tốt Khi Gặp Được Người

Chương 56: Làm Nũng Với Sư Tôn




Hạ Vũ đem y vào bồn nước tắm bằng gỗ, hắn đè y vào thành bồn tham lam hôn lấy từ mang tai đến vùng cổ trắng nõn của Trần Minh Triết, trên cổ từ từ lại xuất hiện những vết răng cắn, vết xanh tím lẫn lộn với nhau.

Y bị làm cho kích thích mà ngửa cổ ra phía sau thở dốc, tay nắm chặt áo trên bả vai hắn.

Hạ Vũ đưa tay tháo sạch y phục của Trần Minh Triết vứt ra ngoài, tay mò xuống dưới nước cầm lấy tiểu Triết đã cương cứng lại gục rè xốc lên xuống.Cả người y run lên, ngại ngùng nghiêng mặt đi, miệng nhỏ lại phát ra tiếng kêu như dụ hoặc một con thú hoang hung ác: "Ưm...a...""Sư tôn, ta làm nhé?"_Hắn ghé đến tai y, phà hơi thở ấm nóng khiến Trần Minh Triết sởn cả tóc gáy, hắn áp sát thân thể nóng bỏng vì dục vọng lại gần y, da thịt chạm vào nhau làm cho lửa dục trong lòng cả hai dâng lên ngày một nhiều.Trần Minh Triết khi vừa nghe câu hỏi của hắn liền nổi giận, lại ngại ngùng mà hít lấy một hơi, quát khẽ: "Y phục của ta ngươi cũng đã cởi, làm tới nước này còn hỏi ta sao?""Ta chỉ là sợ sư tôn không chấp nhận thôi."_Hắn hôn nhẹ lên má rồi môi của y.Trần Minh Triết cười lạnh: "Ha, sợ ta? Nếu ta bảo không được thì ngươi sẽ không làm à?"Hạ Vũ đưa tay cởi bỏ y phục của bản thân, hắn cầm lấy tay y mà hôn nhẹ lên mu bàn tay, bày ra gương mặt ngứa đòn lại không có tí liêm sỉ nói: "Có ngu mới không làm.""..."Hạ Vũ bắt đầu lật người y xoay tấm lưng trần về phía mình, hắn từ phía sau đưa vào bên trong, Trần Minh Triết gục người trên thành bồn, tay siết chặt tấm gỗ, miệng phát ra tiếng rên vụn vặt.

Hạ Vũ hắn làm y từ trong phòng tắm rồi đưa y ra ngoài giường làm đến tận khi Trần Minh Triết ngất đi mới chịu dừng.Trần Minh Triết cạn kiệt sức lực nằm dài trên giường, Hạ Vũ nhẹ nhàng hôn lên trán ướt đẫm mồ hôi của y rồi hắn dọn dẹp lại mọi thứ, xong xuôi mới thay bộ trung y cho Trần Minh Triết rồi leo lên giường ôm người vào lòng ngủ đến tận trưa hôm sau.Giờ Tỵ buổi trưa.Trần Minh Triết thoát khỏi giấc mộng mơ màng tỉnh dậy, y chống tay gắng gượng đẩy thân người đau nhứt muốn ngồi lên, nhưng lại vô phương mà ngã xuống.

Trần Minh Triết cố gắng để đẩy thân người dậy nhưng kết quả vẫn không khác gì lúc đầu.Y bực dộc đạp mạnh cái chăn bay qua một gốc, lại liếc qua nhìn thấy gương mặt ngủ say của Hạ Vũ.

Trần Minh Triết sôi máu lên, y đưa tay tát mạnh vào mặt hắn một cái rồi xoay người lại đưa lưng về phía hắn.Hạ Vũ đang ngủ rất ngon đột nhiên bị tát làm hắn giật mình tỉnh dậy, la toáng lên: "A.

Sư tôn, tự dưng vô duyên vô cớ người lại đánh ta."Y nghiêng đầu trừng mắt, hung hăn nhìn hắn, gằn giọng: "Ta thật sự rất muốn bẻ cổ tên súc sinh nhà ngươi ra rồi đem treo nó lên trước cổng thành.""..."_Hạ Vũ nghe y giận dữ mắng thì hắn đã ngơ ngác nửa ngày, lại nhớ tối qua hắn làm có hơi mạnh tay một xíu liền biết nguyên do, cảm thấy chút tội lỗi.

Hạ Vũ nhào lại ôm y, đặt đầu lên vai y, thủ thỉ: "Sư tôn, ta xin lỗi mà.

Người đừng giận đồ nhi nữa mà.""Ngươi cút ngay cho ta."Hắn mặt dày ôm y, năn nỉ: "Sư tôn, đừng giận ta nữa.

Ta biết lỗi rồi, sẽ không có lần sau đâu.""Ta bảo ngươi cút."_Trần Minh Triết cứng rắn nói.Hạ Vũ hết cách đành tung chiêu chí mạng với y, hắn gặn ra từng giọt nước mắt đáng thương, giọng nỉ non cầu xin: "Sư tôn người đừng đuổi ta mà....hức...t...thật...là....đồ...hức....đồ nhi biết sai rồi....sư tôn...."Y cảm nhận ở vai áo hơi ươn ướt mới chịu quay đầu liền nhìn thấy hắn nước mắt nước mũi tèm lem, y bất động: "Ngươi..."Hạ Vũ đáng thương đưa tay lau nước mắt: "Sư tôn...nếu người...k...không muốn thấy...t...ta...thì ta đi...nhưng....n...người đừng giận nữa mà...."Trần Minh triết in lặng hồi lâu, nhìn chứng kiến cảnh hắn một khóc hai nháo ba thắt cổ liền mềm lòng, không nỡ nhìn hắn khóc như thế.

Y vẫn tư thế nằm nghiêng người, đưa tay lau nước mắt cho hắn: "Được rồi, ta không giận nữa.

Ngươi mau nín đi.""Sư tôn..."_Hắn gáng kêu một tiếng vụn vỡ rồi mới chui vào lòng y.Trần Minh Triết đưa tay ôm hắn, y nhẹ giọng: "Ngươi đó...đúng là không khác gì một đứa con nít."Hạ Vũ nằm trong lòng y một hồi mới chịu ngoi đầu lên: "Sư tôn, ta đưa người đi tắm."Nhớ lại chuyện tối qua, cũng nhờ việc đi tắm này mà khiến y toàn thân đau nhứt như bị bại liệt, Trần Minh Triết vội phản bác: "Không cần, ta không thích tắm vào buổi trưa.

Ngươi lấy thao nước với khăn cho ta lau người là được."Hạ Vũ gật đầu: "Vậy người đợi ta một chút."_Nói rồi hắn đỡ y ngồi dậy, rồi mới ba chân bốn cẳng nhanh chóng đi lấy thao nước và khăn, kèm theo là một thanh y.Hạ Vũ nhanh chóng lau người rồi giúp y mặc y phục vào.

Hắn cầm một cây lược đến phía sau lưng y, cầm từng loạn tóc đen mượt chải suôn xuống, dùng khăn màu xanh lá liễu cột tóc lên cho y.Hạ Vũ: "Sư tôn, hôm nay chúng ta đọc sách hôm qua người mang về đi.""Ừm, hiện tại ta đi lại cũng rất bất tiện, cứ ở đây đi.

Khi nào ta ổn rồi chúng ta đến chỗ Lan nhi thăm con bé.""Vâng."_Hạ Vũ để y nằm dựa vào thành giường rồi hắn cầm một quyển sách về cách chăm sóc người mang thai đưa cho y.Trần Minh Triết tuy bề ngoài vẫn lạnh lùng, tao nhã nhưng trong lòng khi đọc dòng chữ đề trên bìa thì có chút e ngại.

Y cố gắng giữ lấy hình tượng, điềm nhiên lật từng trang giấy, chăm chú đọc.Hạ Vũ nhanh chóng tìm một quyển sách nói về các loại pháp thuật kết giới, hắn lại nằm trên đùi y lật quyển sách ra xem.Vừa nằm đọt nhiên bụng Hạ Vũ réo lên tiếng kêu đầy xấu hổ, Trần Minh Triết nhìn hắn, nhàn nhạt hỏi: "Ngươi đói à?"Hắn thành thật gật đầu: "Ừm, tối qua đến giờ vẫn chưa ăn gì hết.""Ngươi đi gọi đầu bếp bên Thu Hải Đường nấu thức ăn mang đến đây đi.""Vậy người đợi ta một chút, ta sẽ về ngay."_Hắn nhanh chóng ngồi dây, đi giày vào rồi chạy đi.Trần Minh Triết chỉ biết nhìn tính khí trẻ còn của hắn mà cười bất lực, y chỉ nhẹ thở dài rồi lại lắc đầu.

Sau đó liền tiếp tục chăm chú đọc sách đợi thức ăn Hạ Vũ mang về..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.