Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm Thắng

Chương 241: Thêm Quảng Cáo Vào Trò Chơi?




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hoạt động marketing diễn ra ở Bắc thị đầu tiên, những loại quảng cáo truyền thống ở trên TV, báo chí đương nhiên là không thể thiếu, nhưng đồng thời, Bắc thị cũng dựng lên rất nhiều biển quảng cáo cả lớn lẫn nhỏ ở trên mặt đất.

Lực độ tuyên truyền lớn như vậy nên đương nhiên hiệu quả cũng có, ít nhất là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà tất cả mọi người ở Bắc thị đều biết loại di động đầu tiên do nước mình nghiên cứu ra đã ra đời.

Hơn nữa có ấn tượng từ máy nhắn tin ban đầu nên mọi người có lòng tin với sản phẩm tiếp theo do công ty đó nghiên cứu phát minh ra.

Hiện tại di động có giá cả đắt đỏ, nhưng người có tiền không hề ít.

Tháng đầu tiên khi đưa di động ra thị trường liền có doanh số cực kỳ khả quan.

Thử nghiệm ở Bắc thị thu được thành công khiến cho công ty của Vu Hoài Ngạn có lòng tin rất lớn.

Không do dự gì nữa, bọn họ lập tức mở rong ra cac thanh thi khac.

Ôn Chỉ Văn không quan tâm nhiều tới việc làm ăn của Vu Hoài Ngạn, nhưng cũng ít nhiều biết được tình huống phát triển của công ty anh.

Sau khi biết được kế hoạch trước mắt của bọn họ, Ôn Chỉ Văn đột nhiên nhớ tới trò chơi nhỏ đào quặng kia của Vu Cẩn.

Làm một người mà đối với bất cứ chuyện gì cũng chỉ có 3 phút thích thú, Ôn Chỉ Văn đã thật lâu không click mở trang web kia rồi.

Nói như thế nào thì trò chơi này vẫn là do cô đôn đốc Vu Cẩn làm ra, hiện tại cô đã hoàn toàn quên mất trò chơi nhỏ này rồi, Ôn Chỉ Văn đột nhiên cảm thấy chính mình giống như đồ đàn ông tồi sung sướng xong liền chạy mất.

Sau khi tìm được địa chỉ web, Ôn Chỉ Văn ấn vào, thở dài nhẹ nhõm một hơi, trang web vẫn còn đang hoạt động.

Nhìn thời gian, Ôn Chỉ Văn hơi chột dạ mà ấn vào khung hội thoại với Vu Cẩn.

Vu Cẩn vừa mới tốt nghiệp, nhưng bởi vì một số nguyên nhân nên vẫn chưa về nước.

Hai người chị dâu em chồng đầu tiên là nói khách sáo một lúc, sau đó Ôn Chỉ Văn mới nói ra mục đích của mình, có thể quảng cáo di động của chồng ở trên giao diện trò chơi được không.

Vu Cẩn trả lời rất nhanh: "A, chuyện này hả, em đã nói với anh em rồi, em cũng vừa làm Xong, chị ấn vào xem một lần nữa thử coil"

Ôn Chỉ Văn nhìn thấy câu trả lời này thì cũng không thấy ngoài ý muốn chút nào.

Vu Hoài Ngạn rất có đầu óc thương nghiệp, chắc chắn có thể nghĩ tới loại chuyện này.

Chẳng qua quảng cáo trên trang web vẫn làm loại quảng cáo truyền thống, tuy rằng cũng có hiệu quả nhưng lại không quá lớn.

Tự hỏi một chút, Ôn Chỉ Văn nói với Vu Cẩn: "Em có thể chèn quảng cáo vào trong trò chơi được không?"

Lúc đầu Vu Cẩn còn không hiểu được ý của Ôn Chỉ Văn.

Ôn Chỉ Văn đành giải thích một lần: "Hiện tại trong trò chơi của em có cục đá, hoàng kim và kim cương, có thể tùy cơ cho thêm chiếc điện thoại của anh trai em vào một trạm kiểm soát nào đó, sau đó để giá trị của chiếc di động đó thành cao nhất, đương nhiên, tần suất di động xuất hiện cũng không thể quá cao".

Sau khi Ôn Chỉ Văn giải thích một lúc thì Vu Cẩn mới hiểu ra được. Cô trả lời rất nhanh: "Có thể, cho em một chút thời gian".

Trò chơi đào quặng này, tuy rằng Ôn Chỉ Văn không chơi, nhưng kỳ thật lại được rất nhiều người yêu thích.

Mấy năm gần đây, số lượng người dùng trong nước có máy tính ngày càng nhiều, các tiệm net cũng nhanh chóng xuất hiện, càng ngày càng nhiều người bắt đầu tiếp xúc tới máy tính.

Mà phần lớn người lúc đầu tiếp xúc với máy tính, trong số các trang web được người khác giới thiệu thì nhất định sẽ có trang web đào quặng này!

Thậm chí còn có một bộ phận người, mỗi lần mở máy tính ra thì chuyện làm đầu tiên chính là mở trò chơi này ra.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.