Lục Tư Đình đang lau tóc, anh đứng cách quạt rất gần, thời tiết quá nóng nên anh hoàn toàn không mặc đồ ngủ.
Bạch Vi nhìn cơ ngực cường tráng cùng cơ bụng của anh, có chút rục rịch muốn động, cô khẽ nuốt nước miếng một cái, sau đó đứng dậy đi lấy khăn tắm.
Không được, Bạch Vi mày là một thục nữ thùy mị, mày nhìn Lục Tư Đình nuốt nước miếng cái gì chứ, không thể để Lục Tư Dĩnh phát hiện được.
Bạch Vi cố gắng kìm lại, rồi đi lấy quần áo của mình.
Đồ lót bên trong phải thay, còn bộ đồ ngủ...
Bạch Vi chọn cả nửa ngày, sau đó cố ý lấy một bộ váy ngủ rất ít vải, cô bước vào phòng tắm.
Sau khi tắm xong, Bạch Vi thay bộ váy ngủ rất mát mẻ kia.
Chiếc váy ngủ bằng chất liệu cotton thông thường, chiếc váy ngủ màu trắng hơi ngắn, chỉ đến giữa đùi, là váy hai dây, lộ cả cánh tay ra.
Những mảng lớn da thịt trắng sứ hoàn toàn lộ ra, đôi chân dài trắng nõn nõn nà rất gợi cảm nhưng nhìn không hề béo, dáng người trước lồi sau venh là điều mà mọi phụ nữ đều mong muốn có được.
Thực ra loại váy ngủ này chỉ là váy bình thường nhất ở trong tương lai, nhưng ở đây, hầu như không ai dám mặc nó.
Cho dù có mặc cũng là lén lén lút lút mặc ở nhà, không muốn để người ngoài thấy được.
Đây là chiếc váy ngủ mát mẻ nhất mà Bạch Vi có thể mua được.
Nhưng cô biết, Lục Tư Đình chắc chắn chưa từng thấy phụ nữ mặc váy ngắn như thế này.
Khi bước ra, Bạch Vi cố tình tạo thêm một vài tiếng động.
Lục Tư Đình đang ngồi trên giường, nghe thấy tiếng thì lập tức ngẩng đầu lên, trong nháy mắt, cơ thể anh cứng đờ.
Bạch Vi, vợ anh, thế mà lại mặc một chiếc váy ngủ ít vải đến thế ư?I
Tai Lục Tư Đình hơi đỏ, anh vội vàng quay đầu, tim đập rộn lên, cơ thể có hơi nóng, muốn bình tĩnh trở lại, nhưng đã qua rất lâu mà quyển sách kia vẫn chưa được lật sang trang tiếp theo.
Đây là, cô đã thành công rồi sao?
Không bỏ lỡ những động tác nhỏ của Lục Tư Đình, Bạch Vi hơi phấn khích, sau đó chậm rãi nằm xuống giường.
Lục Tư Đình dường như cũng cảm thấy hơi không được tự nhiên lắm, vì thể anh đặt sách xuống, tắt đèn đi ngủ.
Trong bóng tối, mắt không nhìn thấy gì nhưng các giác quan khác lại được mở rộng đến vô hạn.
Bạch Vi háo hức mong đợi, chờ mãi chờ mãi, cuối cùng chờ được đến lúc bên cạnh vang lên tiếng thở đều đều.
Bạch Vi: "...?"
Lục Tư Đình có ý gì, sao đột nhiên lại chẳng có động tĩnh nữa vậy? Lúc nãy anh không có vẻ gì là không thích cô trong bộ dạng này mà.
Bạch Vi mở mắt ra, lén lút sáp lại gần Lục Tư Đình, song, thấy anh nhắm mắt, giống như đã ngủ say rồi thì không khỏi có chút tức tối.
Cô xinh đẹp như vậy, ngực lớn eo thon, chân lại còn dài, Lục Tư Đình làm sao thế, vậy mà còn chẳng buồn chú ý đến vóc dáng của cô?
Bạch Vi vốn tưởng mình đã quyến rũ thành công, dù sao, ban nãy Lục Tư Đình thật sự rất kỳ lạ, nhưng đến bước cuối cùng, anh lại giống như bình thường, nhanh chóng ngủ say.
Quy củ nguyên tắc, hai tay đặt trên bụng, giống như rất nhiều đêm trước vậy.
Bạch Vi lập tức có hơi nhụt chí.
Sự phát triển giữa hai người có phải quá chậm rồi không?
Kể từ khi kết hôn, hai người chỉ ở bên nhau trong 3 ngày đầu tiên, thời gian còn lại, Bạch Vi hoặc là đi làm, hoặc là bận rộn với những việc liên quan đến mở cửa hàng.
Còn về Lục Tư Đình, giờ giấc của anh khá bất định, thời gian để hai người gắn kết tình cảm thực sự rất ngắn.
Bây giờ, công việc của cửa hàng đã bắt đầu vào guồng, Bạch Vi làm chủ tiệm, có thể tự sắp xếp được thời gian.
Vậy thì không bằng, sau này dành ra nhiều thời gian hơn để gắn kết tình cảm với Lục Tư Đình, tính từ lúc lãnh giấy chứng nhận tới nay, bọn họ cũng đã kết hôn được 2 tháng rồi, chuyện tình cảm vẫn ở nguyên chỗ cũ, tiến triển như vậy đúng là hơi chậm.