Hôm nay Bạch Vi đến cửa hàng xem một chút, món nào cũng không có nhiều hàng tồn, bởi vì hai tháng này cô vẫn luôn ở nhà chăm mấy đứa nhỏ cho nên ít làm đồ trang sức.
Chờ đến khi mua nguyên liệu xong đi về nhà thì cũng đã hơn năm giờ, lúc này trời cũng đã tối rồi.
Bạch Vi chuyển đồ vào trong nhà, sau đó mới đến nhà họ Lục.
Người nhà họ Lục đều ở đây, Lục Chính Hoa cùng Hoàng Nguyệt Nha, còn có Lục Tư Dĩnh, ba người bọn anh đang thay phiên ôm hai đứa bé, chơi đùa cùng bọn nhỏ.
Lục Tư Đình xuống bếp làm cơm tối, cửa phòng bếp được đóng cẩn thận, chỉ sợ có chút sương mù bay ra hun vào hai đứa nhỏ.
Sau khi Bạch Vi trở về, hai đứa bé nhìn thấy thì lập tức khóc lên, đưa tay ra giống như muốn ôm một cái.
Bạch Vi vội vàng nhận lấy mấy đứa nhỏ, nhưng mà cô chỉ có thể ôm được một đứa, đứa ở trong ngực nín khóc thì đứa còn lại bắt đầu khóc.
Không còn cách nào khác, Bạch Vi ngồi xuống, không thể làm gì khác hơn là mỗi bên ôm một đứa. Hoàng Nguyệt Nha sợ may đứa nhỏ ngã cho nên đứng ở bên cạnh đỡ.
Không còn cách nào, mấy đứa nhỏ đã không nhìn thấy mẹ một ngày cho nên khóc muốn ôm cũng là chuyện bình thường, Bạch Vi chơi cùng may đứa nhỏ một chút, hai đứa nhỏ cũng không còn khóc nữa.
Lục Tư Đình nhanh chóng nấu cơm xong, mọi người ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.
Ngày hôm sau là cuối tuần, Bạch Vi còn muốn đến cửa hàng một chuyến, sau khi nói chuyện với Lục Tư Đình, xác định anh có thể chăm sóc hai đứa bé thì cô mới đạp xe rời đi.
Sau khi bán một ngày, Bạch Vi thấy trang sức năm mới được bán rất chạy, nhất là cài tóc cùng trâm ngực, đây là hai món được bán nhanh nhất.
Bạch Vi ở trong cửa hàng một ngày, mãi đến 4:00 thì mới ve nhà.
Những ngày tiếp theo, ngoại trừ chăm sóc mấy đứa nhỏ thì ngày nào Bạch Vi cũng làm bộ trang sức đặt riêng kia.
Thật ra làm đồ trang sức đặt riêng cũng không khó, trong đầu Bạch Vi đã có vô số loại trang sức mới lạ.
Chỉ là, còn phải thỏa mãn một số yêu cầu khác của khách hàng, ví dụ như, có người thích đuôi cá thì sẽ yêu cầu thêm hình đuôi cá, có người thích hoa thì sẽ yêu cầu thêm cánh hoa. Còn phải phù hợp với trang phục, cho nên phải cân nhắc rất nhiều phương diện.
Hôm nay là 25 tết, Lục Tư Đình đã nghỉ, Bạch Vi cũng đã làm xong bộ trang sức được đặt riêng, cho nên cô mang trang sức đến cho cô Trương.
Sau khi đưa đồ trang sức, nhận được tiền thì Bạch Vi trực tiếp đến cửa hàng.
Bởi vì sắp đến tết cho nên trong khoảng thời gian này có rất nhiều người đi mua đồ ở khắp phố lớn ngõ nhỏ, người lớn trẻ con đi khắp hang cùng ngõ hẻm, chỗ nào cũng có người, rất ồn ào vui vẻ.
Bạch Vi đặt số trang sức mình mới làm xong lên kệ, sau đó lại hỗ trợ cửa hàng đến tận hơn 5h thì mới về nhà.
Thẩm Quyên cũng phải chuẩn bị đồ tết cho nên trong khoảng thời gian này khi mọi người sẽ được nghỉ trong khoảng thời gian nhất định, trên cơ bản là bà sẽ phụ trách buổi sáng, Bạch Vi phụ trách buổi chiều, còn có chị Thôi, 3 người bận túi bụi trong cửa hàng.
Rất nhanh, hôm nay đã là 30 tết.
Cửa hàng mở một buổi sáng, đến 3:00 chiều thì đóng cửa hàng. Bạch Vi đã sớm phát tiền lương, còn đưa nửa tháng tiền lương xem như tiền thưởng, sau đó để chị Thôi về nhà ăn tết.
Đồ trong nhà cũng đã được chuẩn bị xong, Bạch Vi cũng không ở bên ngoài mà lái xe về nhà.
Lục Tư Đình ở trong nhà trông hai đứa bé, bây giờ bọn nhỏ sắp ba tháng rồi, lúc nào nằm ở trên giường cũng không ngoan, muốn xoay người cho nên Bạch Vi đã mua những tấm chắn mềm chặn ở xung quanh, tránh để hai đứa nhỏ lăn xuống giường trong lúc ngủ.
Bạch Vi đi tới thu dọn một chút, rồi ôm mấy đứa bé cùng Lục Tư Đình, đến nhà họ Lục ăn tết.