Cũng may là sinh đôi, chứ không phải vấn đề gì khác. Trước khi đến kiểm tra, Bạch Vi thực sự lo lắng không biết là bản thân có vấn đề hay là đứa trẻ có vấn đề, dù sao thì bụng cô ấy quả thực lớn hơn những người khác.
Dường như cảm nhận được suy nghĩ của cô, bụng cô có tiếng đạp nhẹ, lại rất nhanh khôi phục lại.
Bạch Vi sờ sờ bụng của mình, lần đầu tiên cảm nhận được, cô ngây ngốc nhìn chằm vào bụng, không mở miệng nói gì được cả.
Lục Tư Đình cũng rất vui vẻ, còn hỏi một chút vài vấn đề cần phải chú ý.
Giống như vấn đề về ăn uống, một ngày ăn bao nhiêu mới phù hợp, ăn gì để giảm ốm nghén, mỗi ngày tập thể dục bao nhiêu là tốt, v. v.
"Lục, Lục Tư Đình, đứa bé, đứa bé đang động đậy." Bạch Vi ngây ngốc nói.
Bác sĩ nhìn đôi vợ chồng trẻ, mỉm cười nói: "Đứa trẻ khỏe mạnh, cử động thai nhi là bình thường..
Đứa trẻ khỏe mạnh, nhưng dựa vào tháng mà lớn hơn, Bạch Vi cần bổ sung nhiều protein và các nguyên tố vi lượng, cũng như viên vitamin B9 cũng rất cần thiết, nếu có thể ăn thực phẩm bổ thì cứ ăn, hoặc có thể dùng thuốc bổ. Những thứ khác cũng không có gì nghiêm trọng, rất nhanh là có thể đi được rồi. Bạch Vi nhớ ra hôm nay cô định mua ít quần áo cho con nên muốn hỏi bác sĩ nên mua màu gì.
Nhưng cô mới nói được hai từ, Lục Tư Đình đã ngăn cô lại và nói: "Vi Vi, đi thôi, chúng ta còn phải đi mua sắm nữa."
Trong thời đại này, việc quản lý bệnh viện tương đối nghiêm ngặt, chẳng hạn như giới tính của em bé, sẽ không bao giờ tiết lộ điều đó.
Bạch Vi rất nhanh liền hiểu ra điều đó, sau đó ngoan ngoãn đi theo Lục Tư Đình.
Thật ra trẻ con không cần chọn quần áo gì cả, trẻ con mới sinh ra còn nhỏ như vậy, cái gì cũng không biết, cũng không biết chọn màu sắc, còn không phải bọn họ mua cái gì thì trẻ con sẽ mang cái đó sao.
Bạch Vi hôm nay không đến cửa hàng, Lục Tư Đình sẽ lái xe đến cửa hàng bách hóa.
Tầng hai là nơi chuyên bán quần áo trẻ em, từ quần áo sơ sinh đến quần áo trẻ em mười tuổi đều có đủ, có nhiều loại màu sắc và kiểu dáng, Bạch Vi nhìn đến hoa cả mắt.
Nhưng rất nhanh cô đã nghĩ lại, cô là đang chọn quần áo cho đứa con chưa chào đời của mình, vì vậy đã đến cửa hàng mẹ và bé.
Ở đây có bán áo quần cho trẻ sơ sinh, còn có cả sữa bột. Hầu hết quần áo trẻ em đều có màu hồng và xanh lam, là loại có màu sắc rất nhẹ nhàng, dịu dàng và tươi tắn, Bạch Vi nhìn những bộ quần áo này mà trái tim như tan chảy ra.
"Cái này đẹp quá đi, cái kia cũng đẹp, dễ thương quá đi."
Bạch Vi đi dạo một vòng, trên tay đã cầm không ít đồ của em bé.
Nhưng em bé lớn rất nhanh, vì vậy cô không cần mua quá nhiều quần áo cho em bé. Sau khi Bạch Vi chọn đủ quần áo cho hai đứa bé, sau đó cô liền đi mua đồ dùng dành cho em bé.
Cái gì dùng để tắm cho em bé, cái nào để bôi lên người, Bạch Vi càng nhìn càng muốn mua.
Khi cô mua sắm, cô cũng sẽ hỏi ý kiến của Lục Tư Đình, Lục Tư Đình đối với những thứ này đều không có ý kiến, mọi thứ đều nghe theo Bạch Vi.
Cuối cùng, hai người họ đã mua rất nhiêu thứ về nhà, rồi đặt nó vào một căn phòng mới.
Ngoại trừ hai người bọn họ đang ngủ ở phòng ngủ chính, Lục Tư Đình liền dành thời gian dọn dẹp lại phòng ngủ thứ hai, dự định khi lớn hơn một chút có thể tự mình sinh hoạt, sẽ để nó sống ở đây.
Lúc trước nghĩ là chỉ có một đứa trẻ, vì vậy chỉ dọn dẹp đơn giản một phòng, Lục Tư Đình suy nghĩ một chút, hai đứa trẻ cũng không sao, đợi khi chúng lớn lên thì sẽ phân phòng ngủ riêng.
Lục Tư Đình lên lầu cất đồ, Bạch Vi liền xuống nhà để gọi điện thoại, chuyện cô đang mang thai đôi, phải nhanh chóng nói với cha mẹ hai bên mới được.
Bạch Vi gọi điện cho nhà họ Lục trước, người bắt máy là Hoàng Nguyệt Nha.