[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 213: Ông Nội, Bà Nội? Cậu Ấy Gọi Ai Vậy? (2)




"Mẹ, mẹ đi sớm, không được nhìn thấy cháu trai kết hôn, nhưng chắc là ba sẽ nhìn thấy."

"Tiểu Dĩnh và Tiểu Đình đều có tương lai tươi sáng, có công việc ổn định ở trong đơn vị. Hai người ở trên trời linh thiêng, phù hộ cho con cháu trong nhà mạnh khỏe, bình an, gặp nhiều may mắn."

Hoàng Nguyệt Nha nhìn Lục Chính Hoa, sau đó ngồi xổm xuống đốt tiền vàng và nói: "Mẹ, mẹ đi trước nên không biết Tiểu Đình - cháu trai lớn của mẹ đã kết hôn năm ngoái, cưới được một người vợ xinh đẹp đáng yêu tên là Bạch Vi. Con bé vừa thông minh lại biết kinh doanh, Tiểu Đình thật sự quá may mắn khi cưới được con bé."

Hai người đứng ở trên cùng, kể lại tình hình trong nhà với ông cụ và bà cụ Lục đã qua đời.

Nhưng mà bà nội của Lục Tư Đình mất sớm, thậm chí không biết cháu trai lớn lên trông như thế nào, cũng không biết là anh đã kết hôn.

Vì vậy, Hoàng Nguyệt Nha bắt đầu nói về chuyện của những đứa nhỏ.

"Cháu dâu mẹ mang thai, sang năm nhà họ Lục chúng ta lại có thêm một thành viên nữa."

"Còn cháu gái Tiểu Dĩnh của mẹ, con bé cuối cùng cũng tìm được bạn trai rồi, đối phương là một thầy giáo tiếng Anh lịch sự, nhã nhặn, vừa hay có thể bù trừ với Tiểu Dĩnh, hai đứa rất xứng đôi."

Hoàng Nguyệt Nha nói rất nhiều, Lục Chính Hoa cũng ngồi xổm xuống đốt tiền vàng, lượt tiên vàng đầu tiên gần như đã đốt cháy hết, sắp đến lượt tiếp theo.

Mọi người lên thắp hương, đốt tiền vàng, bày tỏ nỗi nhớ nhung với người thân.

Đến lượt Lục Tư Dĩnh, Trác Tư Thành cũng đi theo.

Đốt tiền vàng xong, Lục Tư Dĩnh lại nói thêm vài câu, đang định rời đi thì đột nhiên nghe thấy Trác Tư Thành nghiêm túc nói: "Ông nội, bà nội, chào ông bà, cháu là Trác Tư Thành, hai người cứ yên tâm giao Tiểu Dĩnh cho cháu, cháu nhất định sẽ đối xử thật tốt với Tiểu Dĩnh!"

Lục Tư Dĩnh ngẩn ra, ông nội, bà nội? Cậu ấy đang gọi ai vậy?

Cô ấy quay đầu nhìn lại, vẻ mặt của Trác Tư Thành tràn đầy kiên định, không khó nhìn ra những lời cậu ấy nói đều là thật lòng.

Nhưng mà họ vừa mới xác nhận mối quan hệ yêu đương cách đây không lâu, vậy mà cậu ấy lại gọi ông nội, bà nội?

Cảm nhận được có nhiều người bên cạnh đang nhìn mình, Lục Tư Dĩnh trực tiếp đá cậu ấy một phát, nói: "Anh đang nói cái gì vậy? Bây giờ chúng ta mới chỉ là người yêu mà thôi, anh gọi ông nội, bà nội cái gì? Vẫn còn quá sớm!”

Kể từ khi Lục Tư Dĩnh yêu đương và bị người nhà phát, suốt ngày cô ấy bị ba mẹ giục đưa người nào đó về nhà.

Cứ tưởng rằng đã thoát khỏi việc ba mẹ giục cưới, không ngờ lại bị giục đưa bạn trai về nhà ra mắt.

Lục Tư Dĩnh đã từ chối hai lần, về sau không thể từ chối được nữa nên cô ấy thẳng thắn dẫn Trác Tư Thành về ra mắt ba mẹ.

Dù sao bọn họ cũng đã thật sự trở thành người yêu của nhau, ba mẹ muốn gặp thì gặp, cũng không phải là chưa từng gặp qua.

Trên bàn ăn tối hôm đó, ngoại trừ Lục Tư Dĩnh tập trung ăn cơm, ba người còn lại nói không ngừng, trả lời vấn đề, nói chuyện rồi lại tán gẫu.

Người bạn trai bình thường đáng yêu, khôn khéo của Lục Tư Dĩnh nói chuyện thẳng thắn, thoải mái tự tin, cuối cùng được ba mẹ cô ấy đồng lòng khen ngợi.

Người bị truy đuổi và tra hỏi rốt cuộc không phải là cô ấy, vì vậy Lục Tư Dĩnh vui vẻ ăn hết một bát cơm lớn.

Sau khi ra mắt người lớn, Trác Tư Thành ra vào đại viện của quân khu một cách đường đường chính chính. Biết tin người nhà họ Lục định đi tảo mộ nhân dịp Thanh minh, cậu ấy cũng đi theo.

Đưa bạn trai đi tảo mộ, chuyện này nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái.

Lục Tư Dĩnh vốn dĩ không muốn dẫn theo Trác Tư Thành đến đó, nhưng sáng sớm hôm nay cậu ấy đã đến, xuất hiện trước mặt ba mẹ nên Trục Tư Dĩnh không thể không cho cậu ấy đi cùng.

Nhưng cô ấy thật sự không ngờ là Trác Tư Thành lại tới đây để nhận người thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.