Lục Tư Dĩnh dường như biết cậu ấy sẽ nói gì, vì vậy cô ấy kéo Trác Tư Thành đi luôn.
Bạch Vi nhìn hai người họ ồn ào, vô thức bật cười thành tiếng.
Mặc dù Lục Tư Dĩnh nói không được nói với người khác, nhưng Bạch Vi vẫn chưa đồng ý.
Thấy hai người đã đi xa, Bạch Vi vội vàng dắt xe về nhà.
Hôm nay Lục Tư Đình không đến đơn vị, đang ở nhà nấu cơm. Bạch Vi vừa trở về đã phấn khích chạy vào phòng bếp.
"Anh có biết em đã nhìn thấy ai ở cửa không? Là giáo viên tiếng Anh, và cả chị nữa!"
"Lần trước khi anh được thăng chức, chúng ta đi ăn cơm, lúc trở về không phải thấy thầy giáo lịch thiệp tỏ tình với chị sao! Vừa rồi em lại thấy họ, vẫn là đứng dưới một chiếc cây lớn, nhưng họ lại đứng đó hôn nhau!"
Bạch Vi hào hứng nói: "Em đoán là họ đã ở bên nhau, chị ấy không phải là người tùy tiện, chắc chắn là họ đã xác định quan hệ nên mới hôn nhau."
"Hơn nữa, vừa rồi chị ấy còn phát hiện ra em nhìn trộm, chị ấy nói là chưa biết nói với người nhà thế nào, bảo em đừng nói cho người khác biệt vội. Nhưng mà em chưa đồng ý thì chị ấy đã đi rồi."
Dường như cảm thấy lời nói của mình chưa đủ sinh động nên lúc kể chuyện Bạch Vi còn khua tay múa chân. Lục Tư Đình cũng rất nể mặt lắng nghe.
Nhưng anh càng nghe càng thấy không đúng.
Xem ra chị gái Lục Tư Dĩnh của anh có bạn trai rồi.
Đây là một chuyện vui lớn, sao lại không nói với người nhà?
Lục Tư Đình nhìn nồi, cơm trưa đã xong nên tắt bếp đi, sau đó đi đến phòng khách gọi điện cho Hoàng Nguyệt Nha.
Quả nhiên Hoàng Nguyệt Nha vẫn chưa biết, nhưng khi nghe được từ miệng con trai là cuối cùng con gái cũng đã có người yêu, có lẽ là giáo viên dạy tiếng Anh nho nhã đợt trước, khỏi phải nói cũng biết Hoàng Nguyệt Nha vui như thế nào.
Nhà họ Lục cũng vừa làm xong cơm, bê thức ăn lên bàn, Lục Chính Hoa nghe nói con gái mình rốt cuộc cũng có bạn trai, ông ấy hài lòng gật đầu.
Lúc này tìm được bạn trai quả thật khá tốt.
Chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ đến tảo mộ cho ông cụ, lúc ông cụ Lục ra đi, Lục Tư Dĩnh vẫn chưa có người yêu, đây cũng là chuyện ông cụ Lục lo lắng nhất.
Bây giờ thì ổn rồi, cháu gái của ông đã có bạn trai, ông cụ Lục ở dưới suối vàng mà biết, chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Lục Tư Dĩnh vốn nghĩ cứ nên thong thả một chút, hoặc là lần sau khi ba mẹ giục cưới, cô ấy sẽ thẳng thắn giao nộp bạn trai của mình.
Nếu Bạch Vi đã bắt gặp, rất có thể người nhà sẽ biết.
Lục Tư Dĩnh đã nghĩ là người nhà rất nhanh sẽ biết chuyện, nhưng không ngờ là qua một buổi chiều, lúc ăn cơm tối ba mẹ đều đã biết.
Hoàng Nguyệt Nha là người phấn khích nhất, bà ấy vui vẻ hỏi: "Tiểu Dĩnh, khi nào rảnh thì con dẫn thằng bé dạy tiếng Anh, tên là Tiểu Trác gì đó về gặp mọi người đi."
Lục Chính Hoa gật đầu đồng ý: "Lần trước gặp mặt quá vội vàng, cũng chưa kịp làm quen, con gọi bạn trai tới nhà mình ăn cơm một bữa, để cả nhà nói chuyện."
Lục Tư Dĩnh: "..."
Buổi trưa cô ấy mới gặp Trác Tư Thành ở cửa đại viện, vậy mà đến tối mọi người đều biết?
Lục Tư Dĩnh không nói gì, Trác Tư Thành thường xuyên có tiết học, đại khái chỉ có mỗi thứ bảy cuối tuần là rảnh. Nhưng Lục Tư Dĩnh vẫn chưa sẵn sàng để Trác Tư Thành gặp ba mẹ, nên chỉ có thể từ chối trước.
Gần đến Tết thanh minh, trường học cũng sẽ được nghỉ. Hôm đó Bạch Vi mở cửa hàng hơi muộn, buổi sáng Thẩm Quyên đi tảo mộ với Bạch Diệu Thiên nên trưa chỉ có thể để Lục Tư Đình mang cơm tới.
Bạch Vi vốn dĩ định ăn ở ngoài, nhưng Lục Tư Đình nói nói thức ăn bên ngoài dùng dầu không chất lượng, sợ rằng không được sạch sẽ, vì vậy buổi trưa anh mang cơm đến cho cô.
Sau khi ăn xong, giữa trưa không có khách, Bạch Vi ngồi sau quầy làm đồ trang sức.