Các học sinh nghỉ học, Bạch Diệu Thiên ở nhà hoàn toàn không có việc gì, nên cũng bị Thẩm Quyên kéo đi giúp việc ở cửa hàng.
Ở cửa hàng đã lâu, cũng biết cách giới thiệu với khách hàng, vì thế phần lớn thời gian hai vợ chồng họ đều rất bận rộn.
Bạch Vi tranh thủ đến chợ bán buôn một chuyến, mua rất nhiều đồ, phải chở hai chuyến mới mang về hết được.
Cứ thế, ban đêm cô vẽ thiết kế, ban ngày có ít khách cũng ngồi vẽ, hoàn thành xong bản thiết kế cho các món trang sức của hai quý bà trước tiên, lúc này mới bắt tay làm đồ.
Dù là làm trang sức thì cũng phải có trước có sau, hai người họ đến trước, vì thế cô cũng làm trang sức cho bọn họ trước.
Khâu khó khăn là phần vẽ thiết kế, còn làm nữ trang thực ra rất nhanh, Bạch Vi chỉ mất một ít thời gian ban ngày, cộng thêm một buổi ban đêm, vậy là đã hoàn thành trang sức của hai người.
Cô cất hai bộ trang sức thật cẩn thận, xếp chúng vào những chiếc hộp đặt riêng, sau đó Bạch Vi lại bắt tay vào làm đơn đặt hàng cho người thứ ba, thứ tư.
Sắp đến tết, trong đơn vị quân đội lại không bận lắm, Lục Tư Đình thấy Bạch Vi bận rộn như thế, có phần không nỡ, ngày nào cũng nghĩ ra nhiều cách thức nấu ăn khác nhau thật đa dạng để làm đồ ăn ngon cho cô.
Một ngày trước Tết nguyên đán, Bạch Vi treo những tấm băng biểu ngữ xung quanh cửa hàng nhỏ của cô.
Ngày Tết nguyên đán là ngày lễ vui, Bạch Vi suy nghĩ thật kỹ, quyết định sẽ mở một đợt khuyến mãi dài nửa tháng.
Vốn dĩ, ngày nguyên đán cộng với những ngày Tết đã có rất đông khách rồi, hơn nữa lúc qua tết chắc chắn phải nghỉ một thời gian, lúc đó tiệm sẽ đóng cửa.
Không nói gì khác, ít nhất cũng phải đợi đến qua tết thì mới mở cửa lại, đúng chứ?
Bạch Vi mở tiệm đến nay cũng đã được hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên cô chuẩn bị nghỉ bán.
Lễ tết, còn có thể gọi là ngày xuân năm mới, cũng là ngày người dân mong chờ nhất.
Ở ngoài bôn ba bận rộn, những người con cháu xa xứ cuối cùng cũng có thể trở về quê hương sum họp với người thân.
Vợ chồng bận rộn cả năm, cũng có thể cùng nhau làm thật nhiều món ngon, tích trữ để chiêu đãi bạn bè trong dịp tết.
Trẻ con học hành vất vả, cũng có thể mặc quần áo mới, mang những đôi giày mới, đi chúc Tết với cha mẹ trong dịp Tết.
Đứa trẻ nào cũng rất mong chờ ngày này đến.
Bạch Vi cũng không ngoại lệ.
Nửa năm qua mở cửa hàng, Bạch Vi đã quen dậy lúc 7 giờ rưỡi sáng từ lâu, 8 giờ phải rời nhà xuất phát đi mở cửa hàng.
Mỗi buổi tối cũng xấp xỉ thời gian đó, đóng cửa về nhà.
Không thể nói là không mệt được, thế nhưng mỗi ngày đếm doanh thu cửa hàng, nhìn kho bạc nhỏ của mình từ từ tăng lên, Bạch Vi lập tức có cảm giác thỏa mãn không thể tả thành lời.
Sau đó, thời tiết dần trở lạnh, thời gian mở cửa hàng có thể giảm xuống, cộng với sự giúp đỡ của Thẩm Quyên, cuối cùng Bạch Vi cũng có thể nhẹ nhàng hơn.
Đây là năm đầu tiên Bạch Vi sắp sống ở đây, cũng là năm đầu tiên cô trải qua cùng Lục Tư Đình, Bạch Vi vẫn còn chút mong đợi trong lòng.
Trong lúc bận rộn cũng đã dần đến những ngày đầu năm mới đã đến.
Vào ngày lễ tết, mọi người rất thích mua quần áo mới, đặc biệt là những người nhà có chút điều kiện, còn có yêu cầu về chất lượng vải vóc, xuất xứ thương hiệu của quần áo các loại.
Quần áo trong cửa hàng của Bạch Tường Vi rất đẹp, lại thêm hoạt động giảm giá dịp đầu năm, cộng với những món trang sức do Bạch Vi thiết kế, doanh số bán quần áo tăng dần theo từng ngày.
Quần áo của cô ấy bán chạy, cùng với đó, đồ trang sức Bạch Vĩ thiết kế đi kèm theo cũng bán rất chạy.
"Chào cô, đây là hóa đơn của tôi, tôi muốn xem khuyên tai và dây chuyền đi kèm theo bộ với chiếc áo khoác này."
"Chào cô, tôi mới mua chiếc quần này ở cửa hàng Bạch Tường Vi, tôi muốn xem dây đeo ngang bụng và thắt lưng cùng bộ với nó."