Cô sợ hết hồn, vội vàng nhìn về phía cơ thể, lúc này mới nhớ là tối hôm qua thực sự không làm gì.
Vậy thì tại sao cơ thể của cô lại không thoải mái chứ?
Vẫn là hai chỗ bên hông và bụng dưới.
Có phải là... Trong lòng Bạch Vi có chút dự cảm không tốt.
Cô vội vàng xem lịch, sau đó vội vàng đi vào nhà vệ sinh.
Sau 5 phút, Bạch Vi từ trong nhà vệ sinh đi ra, sau khi lấy quần lót ở trong tủ thì cô quay lại nhà vệ sinh.
Bạch Vi không nghĩ tới, đột nhiên bà dì lại đến.
Ngồi ở trên bồn cầu, cô đếm trên đầu ngón tay, đúng là nên đến rồi.
Chỉ có điều bởi vì mấy ngày nay Lục Tư Đình không tiết chế cho nên xương sống thắt lưng và bụng dưới của cô đều bị đau, cũng chỉ vì tối nào cũng làm loạn.
Đầu óc quay cuồng cho nên Bạch Vi quên mất thời gian hành kinh của mình.
Lại là cảm giác đau từng cơn quen thuộc, sắc mặt Bạch Vi trắng bech ôm bụng di xuống lầu.
Lục Tư Đình làm đồ ăn sáng, đang muốn gọi Bạch Vi xuống dùng cơm thì nhìn thấy sắc mặt bà xã nhà mình trắng bệch, giống như đã bị bệnh.
"Vị Vi, em sao vậy?"
Tối hôm qua trước khi ngủ vẫn còn rất tốt, tại sao vừa mới dậy lại bị như vậy?
Vẻ mặt Lục Tư Đình nghiêm túc, đưa tay đặt lên trên trán của Bạch Vi để thử nhiệt độ.
Cũng không nóng mà.
Lục Tư Đình hơi nghi hoặc một chút, sau đó lại đưa tay ra.
Cuối cùng Bạch Vi cũng không thể nhịn được nữa, trực tiếp đẩy tay của Lục Tư Đình ra, nhìn anh chằm chằm nói: "Bây giờ tâm trạng của em không tốt, bụng không thoải mái, anh đừng gọi em."
Bụng không thoải mái?
Lục Tư Đình nhăn mày, chẳng lẽ là do mấy ngày nay làm loạn quá mức cho nên Bạch Vi mới suy yếu như thế sao?
Nghĩ nghĩ, anh lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, Lục Tư Đình tính toán ở trong lòng, sau đó hỏi: "Thân thích của em đến sao?"
Lần này đến lượt Bạch Vi ngây ngẩn cả người.
Không nghĩ tới anh lại đoán ra.
Nhưng mà sắc mặt của Bạch Vi vẫn không chuyển biến tốt đẹp được bao nhiêu, nghe nói là trước sau khi bà dì đến vài ngày thì không được làm chuyện phòng the, không thể ăn lạnh ăn cay.
Bạch Vi nghĩ đến đây thì nhớ ra là mình đã làm hết, chẳng trách ngày đầu tiên lại đau như vậy.
Bạch Vi nhìn kẻ đầu sỏ Lục Tư Đình trước mặt, sắc mặt không được tốt lắm.
Lục Tư Đình cũng hiểu, vì vậy anh đối xử với Bạch Vi cẩn thận hơn.
Lục Tư Đình đã biết khi các cô gái đến tháng nên ăn gì để giảm đau, không được động vào cái gì, không thể làm cái gì.
Lần đầu tiên thấy Bạch Vi đau bụng kinh, cô lăn qua lăn lại trên giường không ngủ được, lẩm bẩm và toát mồ hôi lạnh, Lục Tư Đình đã bị hù dọa.
Sau đó, anh về hỏi mẹ mình mới biết, mỗi tháng con gái đều đau như vậy một lần.
"Lấy đường đỏ nấu với gừng, lúc này uống cái đó là tốt nhất. Nhớ kĩ là tuyệt đối không được để con bé mệt mỏi, cũng không được để bị lạnh, tối đến lúc đi ngủ, xoa bụng sẽ đỡ hơn nhiều."
Những lời của Hoàng Nguyệt Nha lại vang lên trong đầu anh một lần nữa, Lục Tư Đình làm những việc này gần như đã thành thói quen.
Buổi tối, khi Bạch Vi đi làm về, cô được chào đón bằng một túi chườm nóng và nước gừng nấu với đường đỏ. Bữa tối có cháo lúa mạch thơm ngon tốt cho sức khỏe, trứng hấp, kẹo khoai lang, cà tím chiên, nầm bò hầm khoai tây củ cải.
Nghe nói khi cơ thể phụ nữ không được thoải mái, ăn đồ ngọt sẽ thấy dễ chịu hơn, Lục Tư Đình không biết có phải là thật hay không nhưng anh đã thử.
Thức ăn vẫn ngon như mọi khi, nhưng Bạch Vi ăn ít hơn bình thường một nửa.
Ngoại trừ bát cháo đã ăn xong, canh trứng và kẹo khoai lang ăn qua một ít, những món khác gần như đều không đụng đến, toàn là Lục Tư Đình ăn.
Cơm nước xong xuôi, Bạch Vi không muốn nhúc nhích, rửa mặt xong thì nằm xuống giường.