[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 139: Lục Tư Đình Chỉ Quấn Khăn Tắm Đi Ra (1)




Ngoại trừ mấy bộ đồ ngủ mặc vào mùa đông thì cô còn mua ba chiếc váy ngủ ít vải, dùng để bù đắp cho Lục Tư Đình, thuận tiện tạo niềm vui bất ngờ cho anh.

Nghĩ đến ánh mắt không rời của Lục Tư Đình khi nhìn cô thì Bạch Vi liền không nhịn được mà cười trộm.

Lúc về đến nhà, Lục Tư Đình còn đang nấu cơm, bát tự của Bạch Vi không hợp với phòng bếp cho nên cô dứt khoát lên trên lầu làm chút đồ trang sức.

Đã mở cửa hàng trong thời gian dài, cửa hàng nhỏ của cô cũng có chút danh tiếng, thường xuyên có người đứng ở bên ngoài nhìn biển tên, sau đó đi vào chọn đồ.

Trang sức mười hai chòm sao vẫn luôn là loại trang sức bán chạy nhất, sau đó là vòng tay và lắc tay, trâm cài tóc cũng là sản phẩm bán chạy, loại trang sức cho cặp đôi cũng được bán tốt.

Nếu như gặp người thích trâm ngực, dây chuyền, dây đeo thắt lưng thì có thể sẽ bán được nhiều, nếu như là ngày thường thì lượng tiêu thụ cũng không nhiều.

Mà trang sức nam thì lúc bán chạy, lúc cũng chỉ bình thường, đa số là vợ sẽ đi mua cho chồng bởi vì có rất ít đàn ông đi dạo phố. "Vị Vi, xuống ăn cơm!"

Hai mắt Bạch Vi tỏa sáng, bỏ nguyên liệu trong tay xuống rồi đi ra ngoài.

Hôm nay ăn bữa tối vô cùng nhanh, sau khi ăn xong, Lục Tư Đình liền đi tắm rửa.

Mặc dù thời tiết chuyển lạnh nhưng mà ở trong mắt Lục Tư Đình thì cũng không có gì khác biệt, nước tắm vẫn là nửa ấm, thậm chí còn có chút lạnh.

Nhưng mà Bạch Vi lại thích tắm nước nóng, cho nên lúc đi ra, Lục Tư Đình cố ý chỉnh nhiệt độ cao hơn một chút.

Trên cơ thể cường tráng vẫn còn nước, Lục Tư Đình cũng không mặc gì mà chỉ quấn khăn tắm ở nửa người dưới rồi cứ như vậy đi ra.

Bạch Vi thấy thì nhìn thêm khoảng mấy lần, thấy Lục Tư Đình bắt đầu sấy tóc thì mới cầm áo ngủ và khăn tắm rời đi.

Thật ra lúc trước Lục Tư Đình không sấy tóc, nhưng mà vì Bạch Vi cũng không thích sấy tóc cho nên lần nào Lục Tư Đình cũng giúp cô sấy tóc, có đôi khi cũng thuận tay, sấy tóc của mình luôn.

Rất nhanh, Bạch Vi đã tắm rửa xong, mặc áo ngủ vừa mới mua đi tới.

Vốn là Lục Tư Đình đang ngồi đọc sách trên giường, anh ngồi ở chỗ này nghĩ về tình huống tối hôm qua, không tự chủ được mà có chút phụng phịu. Vốn là chỉ ngang đầu lên nhìn Bạch Vi theo bản năng, nhưng vừa nhìn thấy thì anh giống như bị đông cứng, không thể dời mắt.

"Ông xã..."

Bạch Vi không nhịn được, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực của Lục Tư Đình, làm nũng nói: "Ông xã, đừng giận nữa."

Tường thành mà Lục Tư Đình mới vừa xây ở trong lòng lập tức bị phá vỡ, vốn còn muốn giả vờ đứng đắn, nhưng mà Bạch Vi lại biết nên đối phó với anh như thế nào, chỉ cần nghe được hai chữ này thì anh sẽ không nhịn được.

Lục Tư Đình cong môi, vuốt gương mặt của Bạch Vi nói: "Được rồi, gọi thêm mấy tiếng."

Bạch Vi làm theo ước nguyện của anh, thật sự gọi anh thêm mấy lần.

Lục Tư Đình cũng đã được như nguyện, tiếp tục làm việc mà tối hôm qua chưa làm xong.

Ngày hôm sau, lúc thức dậy, Bạch Vi có chút hốt hoảng.

Cô đỡ chiếc eo suýt nữa không còn là của mình lên, rơi vào trầm tư.

Tối hôm qua thật sự đã kích động quá mức, vốn chỉ cảm thấy mình đã lạnh nhạt Lục Tư Đình vài ngày cho nên muốn đền bù, nhưng mà có vẻ là cô đã làm quá mức, vừa mua áo ngủ gợi cảm, vừa gọi ông xã liên tục. Khiến cho tối hôm qua Lục Tư Đình bộc phát thú tính, kéo lấy Bạch Vi không để cho cô ngủ, khiến cô phải gọi mãi cho đến hơn hai giờ sáng.

Ngoài cửa sổ có chút tối, Bạch Vi mơ hồ nghe thấy tiếng gió lạnh gào thét.

Cô nhìn lên đầu giường, đã bảy giờ bốn mươi tám, phải rồi, hôm nay lại mở cửa hàng trễ.

Mùi thơm của thức ăn từ dưới lầu tỏa lên, bụng Bạch Vi kêu lên, cô liền cố gắng rời giường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.