[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 125: Lấy Ví Tiền (1)




Chỉ là sau khi cơm nước xong, Lục Tư Đình lại muốn đi tản bộ, nói là ở nhà quá nóng, còn muốn kéo Bạch VI.

Thế là sau bữa ăn thì kế hoạch nâng nước suối của cô cũng bị gác lại.

Hôm nay là cuối tuần, trong cửa hàng luôn bận rộn.

Đến giữa trưa thì cửa hàng cũng không còn đông nữa, Thẩm Quyên cũng mang cơm tới.

Buổi chiều có chút nóng, không có người nào, hai người đang ngồi ở trong cửa hàng nói chuyện trời đất thì Bạch Vi bỗng nhìn ra bên ngoài, vừa hay nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Lục Tư Dĩnh mặc một chiếc quần jean, một chiếc áo khoác ngắn, dưới chân đi giày, tóc ngắn được vuốt về phía sau, nhìn rất ngầu.

"Mẹ, chị của Lục Tư Đình tới, con đến nói với chị ấy mấy câu."

"Đi đi"

Thẩm Quyên cũng không nhiều lời, bản thân cầm quạt ngồi ở trong cửa hàng.

Hôm nay là cuối tuần, hẳn là ngày Lục Tư Dĩnh được nghỉ cho nên cô ấy mới ra ngoài, nói đến đây, Bạch Vi cũng đã lâu chưa gặp Lục Tư Dĩnh, lần gặp mặt là ở nhà họ Lục. Hai người nói chuyện đơn giản vài câu, Lục Tư Dĩnh nhìn thấy trong cửa hàng có rất nhiều trang sức mới thì hiếu kỳ đến xem một chút.

Bạch Vi cũng giới thiệu đơn giản qua mấy thứ đồ, cũng là phong cách mà Lục Tư Dĩnh sẽ thích.

Nhưng mà hôm nay Lục Tư Dĩnh còn có việc cho nên không ở lại chỗ này quá lâu: "Gói lại hai chiếc dây lưng này giúp chị, chị cảm thấy nó hợp với quần của chị. "

"Được."

"Vị Vi, có rảnh thì về nhà ăn cơm nhé."

"Được, chị đi đường chậm một chút."

Lục Tư Dĩnh nhanh chóng rời đi.

Bạch Vi đưa mắt nhìn cô ấy rời đi, lúc này mới quay lại ghế của mình.

Thẩm Quyên bỗng nhiên lại gần hỏi: "Vi Vi, người chị chồng này của con có phải hay đã 25 rồi không? Vẫn còn độc thân sao?"

Lục Tư Dĩnh quả thật đã hai mươi lăm tuổi, hơn nữa còn độc thân, nhưng mà, mẹ của cô hỏi chuyện này làm gì?

Bạch Vi cảnh giác nhìn về phía mẹ mình.

Trải qua chuyện này, Bạch Vi lập tức hiểu ra mẹ của mình muốn làm gì.

"Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều như vậy, xuất thân cùng năng lực của Lục Tư Dĩnh đều như vậy, chắc chắn là chị ấy sẽ coi thường đàn ông bình thường, cho nên mẹ đừng phí sức đi giới thiệu đối tượng cho chị ấy."

Lời này của Bạch Vi cũng không sai.

Mặc dù bọn họ không ở cạnh nhau nhiều nhưng mà Bạch Vi nhìn ra được, Lục Tư Dĩnh nhất định đang tìm một người đàn ông mà mình thích.

Không cần biết người đàn ông đó như thế nào, nhưng chắc chắn là phải có điểm gì đó hấp dẫn được cô ấy.

Hơn nữa Lục Tư Dĩnh còn là trung đoàn trưởng, cô ấy cũng có năng lực tự nuôi bản thân cho nên cũng không lo lắng đến chuyện cưới gả.

Thẩm Quyên thở dài, cảm thấy cũng đúng.

Bà chỉ mới gặp Lục Tư Dĩnh ba bốn lần, nhưng mà điều đó không gây trở ngại cho việc bà thích chị gái của con rể mình.

Cô gái này có dáng dấp đẹp mắt như vậy, lại còn ở trong bộ đội, mặc dù tính cách tùy tiện nhưng mà những người con gái ngay thẳng, không giả vờ như vậy lại rất quý hiếm ở xã hội ngày nay.

Cho dù tuổi tác có hơi lớn một chút nhưng mà cũng không ảnh hưởng gì.

Chỉ là Thẩm Quyên vừa mới để lộ ra một chút manh mối thì đã bị Bạch Vi bóp tắt.

Hai mẹ còn Bạch Vi nói chuyện phiếm, Lục Tư Dĩnh cũng không biết.

Cô ấy nghe xong lời của em trai cùng em dâu nói thì quyết định mua mấy căn nhà, xế chiêu hôm nay cô ấy cũng hẹn với người môi giới tên là Điền Thường Phương để đi xem nhà.

Điền Thường Phương khoảng hai mươi tuổi, cao 1m75, đứng chung một chỗ cùng Lục Tư Dĩnh thì có chút thấp, anh ấy mặc âu phục thẳng tắp, nhìn cũng rất có tỉnh thần.

"Cô Lục, dựa theo yêu cầu của cô, tôi đã tìm kiếm ở gần đây, nhà rộng một chút, sạch một chút, có năm căn, nhưng mà trong đó ba căn cách hơi xa một chút, còn có một nhà không có người ở."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.