[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 109: Lục Tư Đình: Nếm Thử Tay Nghề Của Vợ Một Lần Thì Được, Nhưng Nếu Nếm Nhiều Lần Thì Sẽ Bị Đoản Mệnh (1)




Bạch Vi đưa hạt dưa qua, hai người vừa ăn hạt dưa vừa trò chuyện.

Một lát sau, Tần Lan Lan cười một chút rồi nói: "Em gái à, có phải là em tìm chị có việc gì không?"

Bạch Vi không nghĩ tới Tần Lan Lan có thể nhìn ra, sửng sốt một chút rồi có chút ngượng ngùng nói: "Chị Lan, quả thật có chút chuyện muốn hỏi chị một chút."

"Nói đi, chị Lan của em chưa gì chưa thấy qua."

Tần Lan Lan nhìn thoáng qua thấy Bạch Vi lơ đãng thì lập tức biết sáng sớm cô qua đây cũng không chỉ để tán gẫu.

"Chị Lan, nhà em có một người anh họ."

Bạch Vi cười cười, trong lòng sớm đã suy nghĩ kỹ.

"Nhà em có một người anh họ, lúc nhỏ có cơ thể rất khỏe mạnh, có thể lên núi xuống nước. Nhưng mà khi lớn lên, cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, hình như là cơ thể bị thương."

"Hai năm trước trong nhà tìm một người vợ cho anh ấy, anh họ của em cũng khá hài lòng, nhưng mà họ đã kết hôn hơn hai năm mà bụng của chị dâu em vân không có động tĩnh, cả nhà bọn họ đều lo lắng."

Nét mặt của Bạch Vi tự nhiên, không giống như đang nói chuyện của chồng mình.

"Kết hôn hơn hai năm không con, chị dâu họ của em thường xuyên bị người ta chỉ trỏ, nhưng mà lại không thể nói loại chuyện này cho người khác biết. Cho nên vẫn luôn muốn bồi bổ cơ thể cho anh họ em, nhưng mà trước đó chị dâu em chưa từng tìm hiểu chuyện này, không biết nên làm thế nào cho nên muốn hỏi người quen xung quanh."

"Chị Lan, chị cũng biết, em mới chỉ kết hôn nửa năm cho nên cũng không biết nên làm như thế nào, vì vậy mới đến đây hỏi chị."

Bạch Vi cười híp mắt, lại lấy viên kẹo ở trong túi ra, nhét vào trong tay Tần Lan Lan.

Mấy loại hạt dưa bánh kẹo này đều do Lục Tư Đình mua từ lúc trước, ăn không hết cho nên đặt ở trong cửa hàng, nếu Bạch Vi thèm hoặc muốn giết thời gian thì cũng có thể lấy ra ăn.

Ngoại trừ những thứ này thì vẫn còn rất nhiều loại bánh ngọt hoa quả, cách mấy ngày Lục Tư Đình sẽ mang đến một chút, vừa đủ cho Bạch Vi ăn trong hai ngày, nếu thấy cô đã ăn xong thì Lục Tư Đình sẽ đặt đồ vào trong túi của cô.

Tần Lan Lan vốn không muốn nhận viên kẹo này, nhưng mà vừa nghe Bạch Vi nói như vậy thì tỉnh thần lập tức tỉnh táo. Về loại chuyện này, những người đã kết hôn có con như cô ấy cực kỳ có kinh nghiệm.

Tần Lan Lan nhẹ giọng nói: "Về loại chuyện này, em đã hỏi đúng người rồi đấy!"

"Chị sẽ nói cho em biết, có hai loại canh đặc biệt có tác dụng, lúc trước em trai họ của chị cũng bị như vậy, uống một lần là khỏi, không thể tốt hơn được, người em dâu kia của chị ba năm ôm hai!"

Tần Lan Lan hưng phấn nói: "Một là canh gà ác nấu hải sâm, gà ác bạch phượng hoàn, em biết đấy, không dễ mua thứ này, nhưng mà gà ác lại được bán nhiều. Lại mua thêm chút hải sâm, nấu lại với nhau, nấu lửa lớn một giờ, lửa nhỏ hai giờ, cuối cùng sẽ có một bát canh đậm đặc, bảo đảm sau khi uống xong, tỉnh thần sẽ sảng khoái cho đến sáng hôm saul"

"Còn có một thứ mà rất nhiều người biết đến, canh thịt dê thịt hươu, có thể nói là toa thuốc này đã được lưu truyền từ rất lâu, công hiệu bổ thận tráng đương vô cùng tốt."

"Tiểu Bạch à, nghe chị, nếu thực sự không được thì cứ để chị dâu của em thử luôn cả hai thứ, chắc chắn sẽ có một thứ hữu hiệu."

Tần Lan Lan cũng là người từ nông thôn đến cho nên nghe rất nhiều về chuyện nhà người khác, chuyện trộm gà trộm chó, chị dâu nhà lại lừa dối, quả phụ nhà ai trèo tường.

Như chuyện không dễ mang thai này, nên ăn uống gi để điều hòa, cô ấy càng nghe nhiều hơn, vô cùng có kinh nghiệm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.