Thập Niên 80: Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại

Chương 320




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi đó cậu đã không còn là một tên cu li nhỏ nhoi chuyển gạch trên công trường nữa, mà là một ông chủ lớn có giá trị bản thân hơn trăm triệu.

Tuy cậu mặc áo ba lỗ, trên người toàn là mồ hôi, trông giống như một công nhân bình thường nhưng cô ta vẫn nhìn cậu theo cách khác.

Bên cạnh cũng xuất hiện một người phụ nữ, chỉ có điều người phụ nữ kia tên là Lý Hoa.

Lý Hoa gọi cô ta: "Oánh Oánh, em đang làm gì vậy? Thời gian sắp muộn rồi, chúng ta phải đi thôi."

Từ Uyển Oánh đứng tại chỗ không chịu nhúc nhích.

Lý Hoa bèn đi tới đưa tay kéo cô ta đi. Cô ta quay đầu lại nhìn cậu, mãi đến khi không nhìn thấy cậu nữa mới chịu thu hồi ánh mắt.

Sau đó Từ Uyển Oánh đã tới tìm cậu rất nhiều lần.

Ôn Độ cố ý tìm người điều tra một chút, thì ra Từ Uyển Oánh là thiên kim của một nhà lãnh đạo nhỏ, điều kiện sống rất tốt. Cô ta được nhận nuôi khi mới sáu tuổi.

Từ Uyển Oánh từng bị sốt một lần, chỉ nhớ mình tên là Oánh Oánh, còn lại không nhớ rõ gì nữa.

Vài ngày sau.

Từ Uyển Oánh lại xuất hiện trước mặt cậu.

Chủ động nói với cậu: "Anh có thể nói cho em biết anh tên là gì không?"

Thấy Ôn Độ không để ý tới mình, cô ta lại đuổi theo nói: "Em vừa nhìn thấy anh là đã cảm thấy rất thân thiết rồi."

Nói xong, hai má cô ta hơi đỏ lên, còn mất tự nhiên giải thích: "Anh đừng hiểu lầm, em không có ý gì khác, em chỉ đơn giản là muốn biết tên anh thôi."

Cậu không để ý đến cô ta.

Để đề phòng lại gặp phải cô ta ở công trường, Ôn Độ cũng không đến công trường nữa.

Nào ngờ người phụ nữ kia cứ như đã sớm điều tra rõ hành tung của cậu từ lâu, một lần nữa xuất hiện trước mặt cậu.

Vẻ mặt cô ta vô cùng mừng rỡ: "Hôm nay anh không đến công trường sao? Sao anh lại ở đây? Anh vẫn chưa nói cho em biết anh tên là gì nữa đó!"

Vẻ mặt Từ Uyển Oánh ngây thơ hồn nhiên lại nhìn cậu vô cùng thân mật, giống như cô ta thật sự có một loại cảm giác thân cận đối với cậu.

Vài lần sau đó, Ôn Độ có ngu xuẩn cũng biết người phụ nữ này trăm phần trăm có vấn đề.

Nếu như ông trời thật sự thương cậu thì nên trả lại em gái cậu cho cậu chứ không phải để cho người phụ nữ này ù ù cạc cạc tiếp cận cậu hết lần này đến lần khác.

Cho dù cậu tạm thời xuất hiện ở nơi khác cũng có thể gặp được người phụ nữ này.

Làm thế nào cũng trốn không thoát.

Người phụ nữ này dường như vô cùng tà đạo.

Không chỉ có người phụ nữ này, người phụ nữ tên Lý Hoa kia cũng giống như thế. Mục đích của bọn họ dường như chính là cậu, cứ quấn lấy cậu mãi.

Cậu biết mình tránh không khỏi nên đã chủ động thăm dò, Muốn xem xem làm sao bọn họ có thể biết được hành tung của cậu.

Kết quả cậu tra ra hai người phụ nữ này hình như biết được tương lai mình sẽ xảy ra một ít chuyện, cụ thể thế nào thì không rõ ràng lắm, chủ yếu là muốn ôm lấy đùi của cậu.

Mà còn rất chắc chắn rằng không ai có thể từ chối được sắc đẹp.

Điều này làm Ôn Độ cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Cậu trực tiếp đưa hai người phụ nữ âm hồn bất tán kia đến bệnh viện tâm thần, còn cảnh cáo bọn họ nếu như còn dám xuất hiện lần nữa thì cậu sẽ khiến bọn họ ở lại trong đó cả đời, không bao giờ cho phép bọn ra bước ra ngoài.

Ba tháng sau, hai người bọn họ hoàn toàn biến mất trước mắt cậu.

Chỉ là cậu tuyệt đối không ngờ trong đời này hai người bệnh thần kinh đó lại xuất hiện trước mặt cậu sớm hơn cả mười năm.

Ôn Độ bắt đầu không nhận ra được nữa.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.