(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Luật Hạo Chi nói: "Ôn Độ, cậu rõ ràng bằng tuổi với tôi nhưng cậu lại hiểu biết nhiều như vậy, có đôi khi tôi hoài nghi cậu có phải bạn đồng trang lứa với tôi hay không đấy."
"Rõ ràng cậu cùng tuổi với tôi nhưng lại có thể làm ông chủ của tôi, còn hiểu biết nhiều như thế, tôi cũng hoài nghi có phải cậu có bằng tuổi với tôi hay không."
Ôn Độ không chút hoảng hốt, không để lộ ra một chút dấu vết nào.
Luật Hạo Chi cười.
"Ký túc xá công nhân của tôi sẽ xây ở đây." Luật Hạo Chi lấy ra một tấm bản đồ, điểm lên trên đó: "Nhà máy của chúng tôi chiếm diện tích rất lớn. Khu sinh hoạt chủ yếu gồm ký túc xá công nhân, trường học và siêu thị đời sống. Tôi có thể cho cậu xây hết mấy thứ này. Cậu cho tôi một khoảng thời gian, ước chừng bao lâu là có thể xây xong?”
Luật Hạo Chi đã xem qua chất lượng nhà kho.
Nói thật, nếu không phải do chất lượng tốt, tốc độ nhanh thì Luật Hạo Chi cũng không muốn tìm tới Ôn Độ để nhận công trình này.
Ôn Độ nhìn một chút rồi nói: "Còn phải xem cậu muốn xây ký túc xá công nhân như thế nào? Là chỉ xây mấy tầng lầu hay là muốn xây một tòa lầu như tòa nhà thương mại trong một bước? Sau này công nhân hết thời hạn là có thể tự mình bỏ tiền mua.”
Luật Hạo Chỉ nghe đến đó hai mắt sáng ngời.
"Nếu là kiểu cao tầng này thì cậu cảm thấy mất bao lâu là có thể xây xong?"
"Mỗi ngày một tầng."
་་་་
Nếu lời này của Ôn Độ truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến người ta cười rụng răng.
"Mỗi ngày một tầng, cái này làm sao có thể?" Luật Hạo Chi cũng không tin cậu có thể làm được: "Ngay cả những nước phát triển nhất trên thế giới cũng không có công nghệ này."
Đó là bởi vì bọn họ chưa từng gặp qua tên cuồng xây dựng.
"Chưa từng thấy không có nghĩa là không có. Người nước ngoài không làm được không có nghĩa là người Hoa chúng ta không làm được."
Thái độ của Ôn Độ vô cùng kiêu ngạo.
Luật Hạo Chỉ nói: "Tôi cũng không yêu cầu cậu mỗi ngày một tầng, mười ngày một tầng, cậu có thể xây cao bao nhiêu thì xây cao bấy nhiêu cho tôi."
"Tôi đổi bản thiết kế khác cho cậu, còn lại cậu tự mình xem đi. Giá cả..."
"Mỗi mét vuông dựa theo giá hai mươi đồng cho cậu." Luật Hạo Chi cắt ngang lời Ôn Độ trước tiên.
Ôn Độ nhướn mày, có chút tiếc nuối, nhưng khi tính toán lại cẩn thận thì giá cả cũng có thể chấp nhận được.
"Đồng ý."
Ôn Độ nói xong bèn trực tiếp trở về bắt đầu vẽ.
Triệu Kiến Đông vốn còn đang lo lắng rằng sẽ không có công trình nào để làm sau khi công việc trong tay kết thúc. Bây giờ trông thấy Ôn Độ lại nhốt mình trong phòng vẽ tranh là biết ngay công việc phía sau đã không còn cách xa nữa.
Một tuần sau Ôn Độ đến tìm Luật Hạo Chi.
"Đây là bản vẽ, cậu xem chút đi."
Luật Hạo Chi xem xong mới kinh ngạc phát hiện bộ bản vẽ này có thể trực tiếp đem đi xây nhà.
"Nếu như tôi cầm bản vẽ này đi dùng với công trường khác..."
Luật Hạo Chi còn chưa nói xong thì Ôn Độ đã nói: "Cậu muốn xây chung cư rồi bán nhà cho người khác à? Vậy cậu xây kiểu nhà không có ưu thế gì. Để xây dựng được chung cư kiểu này, trước hết cách bố trí các phòng ốc hai là vị trí địa lý của chung cư. Cuối cùng chính là tuyên truyền. Cậu định làm chung cư cao cấp, hay là chung cư trung cấp thấp? Trong đó có rất nhiều điểm khác biệt."
Luật Hạo Chi không ngờ ngay cả cái này mà Ôn Độ cũng hiểu.
"Vậy cậu nói kỹ hơn chút đi."
Ôn Độ bỗng nhiên ngậm miệng không nói nữa.
Luật Hạo Chi: "???"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");