Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

Chương 68




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “…” Lời nói của cô khiến lời Giang Hoài muốn buột miệng nói ra liền nghẹn trở lại: “Dao Dao, chúng ta đừng như vậy nữa được không?”

“Tôi chỉ có thể nói chuyện này tôi không có ý kiến gì, anh không có vấn đề gì khác thì có thể đi.”

Diệp Ngưng Dao khoanh tay trước ngực, cổ họng Giang Hoài bị giọng điệu lạnh lùng của cô bóp nghẹn, hắn suy nghĩ một chút, nói một cách cay đắng, “Anh chỉ hy vọng em đừng làm những điều ngu ngốc vì anh, trong số những người đàn ông trong làng này không có ai đáng để em giao phó cả đời mình đâu.”

“Anh đừng tự mình đa tình nữa, tự lo cho thân mình trước đi.” Diệp Ngưng Dao thay Giang Hoài mở cửa nhà kho, ý muốn đuổi hắn đi của cô rất rõ ràng.

Giang Hoài chăm chú nhìn cô, chần chừ muốn nói lại thôi, cuối cùng rời đi với vẻ mặt ủ rũ.

Vì có tấm gương sống của Mạc Tiểu Thanh, các nữ thanh niên trí thức trong toàn bộ nhóm thanh niên trí thức đã sớm biết Diệp Ngưng Dao có viên thuốc có thể cải thiện làn da.

Chỉ cần uống vài viên, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều so với thoa một lọ kem!

Những nữ thanh niên trí thức bình thường có quan hệ không tốt với Diệp Ngưng Dao bây giờ rất mâu thuẫn, ai mà không muốn xinh đẹp đâu chứ?

Nhưng bọn họ lại không muốn xuống nước để xin thuốc, cũng không ai muốn mình là người đầu tiên xuất đầu.

Tiền Linh là người thường ngày có thái độ tương đối trung lập, sau mấy lần đắn đo liền hạ quyết tâm tiếp cận Mạc Tiểu Thanh, hy vọng rằng cô ấy có thể hỏi Diệp Ngưng Dao cách bán viên thuốc, nhưng Mạc Tiểu Thanh đã trực tiếp đưa cô ấy đến nơi ở của Diệp Ngưng Dao và bảo cô ấy hỏi trực tiếp.

Trong căn phòng nhỏ bằng đất nung, ba người đang ngồi trên chiếc giường đất, Tiền Linh tự nghịch bím tóc của mình, dáng vẻ có chút xấu hổ, “Thanh niên trí thức Diệp, hôm nay tôi đến để hỏi xem cô mua thuốc cho Mạc Tiểu Thanh ở đâu, tôi cũng muốn mua cho mình.”

Diệp Ngưng Dao không có ấn tượng sâu sắc với khuôn mặt tròn trịa của cô gái này, nhưng người này có thể là một khách hàng tiềm năng, vì vậy cô mỉm cười lễ phép nói: “Có người đưa thuốc cho tôi. Tôi thậm chí còn không biết mua nó ở đâu.”

Khi Tiền Linh nghe thấy như vậy, sắc mặt cô ấy trông hơi lo lắng, “Vậy cô có thể cho tôi một ít không? Tôi có thể đưa cho cô tiền.”

Diệp Ngưng Dao nhìn những nốt mụn nổi lên trên má cô ấy, ra vẻ khó xử nói: “Cho cô một ít cũng được, nhưng những viên thuốc này có giá không rẻ lắm.”

Đây là phương thuốc mà cô nghiên cứu mấy ngàn năm, cũng không phải những thứ tầm thường ở ngoài thị trường kia.

“Thế nó có giá bao nhiêu tiền vậy?” Gia đình Tiền Linh có điều kiện không tồi, cô ấy đã từng nhìn thấy rất nhiều thứ tốt, một lọ kem trị giá hai đồng năm mươi xu, một hộp thuốc phượng hoàng trắng giá một đồng năm mươi xu. Thuốc này thì đắt bao nhiêu?

Diệp Ngưng Dao từ tốn đáp: “Thuốc này chia làm hai loại, một loại có hiệu quả rõ rệt và một loại có tác dụng bình thường, không biết cô muốn loại nào?”

Phương thuốc hữu hiệu nhất chính là cây hoa đào trong viện được linh lực nuôi dưỡng, số lượng có hạn.

Những viên thuốc tầm thường khác được làm từ hoa đào từ trong núi, có số lượng rất nhiều.

“Thanh niên trí thức Mạc uống loại gì?”

Diệp Ngưng Dao liếc nhìn Mạc Tiểu Thanh, cười cười trả lời: “Cô ấy uống loại thuốc có tác dụng thông thường.”

“Còn có cái tốt hơn nữa sao? Tôi muốn mua!”

Mạc Tiểu Thanh ở bên cạnh nghe thấy như vậy thì hai mắt sáng lên, so với mấy người khác thì cô ấy là người biết rõ tác dụng thần kỳ của loại thuốc này nhất, nếu loại cô ấy dùng là loại thuốc có dược tính bình thường, thì loại có dược tính tốt hơn không phải là tương đương với thần dược hay sao?

“Tôi cũng muốn mua cái tốt.” Tiền Linh ban đầu còn có chút do dự, bị Mạc Tiểu Thanh dụ dỗ, lập tức hạ quyết tâm mua cái đắt tiền.

Nếu muốn dùng, đương nhiên phải dùng cái tốt nhất!

“Loại thông thường cần đổi ba cân gạo hoặc bột mì trong bảy ngày, nếu loại tốt hơn thì gấp năm lần số đồ đó.”

“Cái gì?!” Hai người đồng thanh kêu lên.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.