Cô cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp nhét thư vào trong túi rồi đi đến tiệm cơm Quốc Doanh, buổi sáng cô đi vội, còn chưa có kịp ăn cơm.
Tiệm cơm Quốc Doanh, lúc Tô Yên chờ sủi cảo thì mở phong thư trong túi xem, cô xem cẩn thận, tin này là do mẹ nguyên chủ viết, lải nhải một đống lớn, nhưng rất ấm áp, khiến cho Tô Yên không ngừng nghĩ tới mẹ của mình, trên mặt không nhịn được lộ ra nụ cười tươi.
Nhưng mà, chờ cô đọc đến nội dung trên tờ thứ hai, nụ cười trên mặt dần cứng ngắc.
Cuối cùng, cầm phong thư ngơ ngác ngồi trên ghế.
Thảm, ngày lành của cô chấm dứt rồi.
Trong thư có đề cập, vụ án tham nhũng của xưởng máy móc sẽ được điều tra lại một lần nữa, ban lãnh đạo của xưởng máy móc trước kia sẽ là đối tượng bị điều tra, cha Tô trước đây là phó giám đốc của xưởng, việc này không thể tránh khỏi liên quan, đặc biệt cha Tô còn có mối quan hệ tốt với giám đốc cũ, như bình thường thì nếu giám đốc trước đây nghỉ hưu, thì giám đốc tiếp theo của xưởng máy móc có lẽ sẽ là cha Tô, đâu thể biết được sự việc sẽ diễn ra như vậy.
Gần đây lợi nhuận của xưởng không được tốt lắm, các lãnh đạo liền quyết định cải cách lại toàn bộ đội ngũ lãnh đạo và nhân viên chủ chốt ban đầu, cảm thấy lợi nhuận của xưởng không tốt là do không có người của họ quản lý, chức phó giám đốc của cha Tô chỉ sợ là cũng không thể giữ được, tuy rằng cha Tô không nói thẳng, nhưng Tô Yên vẫn có thể đoán được dựa trên nội dụng của bức thư, mặc dù cũng chưa phải là chắc chắn.
Kết thư Cha Tô dặn dò cô không cần phải lo lắng, ông vô tội, tuy nhiên do gần nhất bị kiểm tra gắt gao, cho nên thời gian tới ông sẽ ít gửi tiền và thư cho cô hơn, còn dặn cô sống ở nông thôn nên điệu thấp một chút, sống hòa hợp với những người xung quanh, vượt qua được khoảng thời gian này thì mọi chuyện sẽ tốt lên.
Tuy rằng cha Tô nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng Tô Yên cũng không phải là trẻ con, hiển nhiên có thể nhìn ra cha Tô đang che giấu chuyện gì đó, chí ít cũng không dễ dàng đơn giản như ông nói, ngay cả vị trí phó giám đốc cũng có thể bị thay thế, có thể thấy được tình hình diễn ra có chút nghiêm trọng.
Nhưng cô cũng biết, cha Tô không nói quá nhiều về chuyện này là đúng, sau khi những bức thư này được gửi đi sẽ bị kiểm tra trên đường, nói quá nhiều dễ dàng khiến nảy sinh nghi ngờ.
Cô cũng không biết cha Tô có phải vô tội hay không, nhưng cô vẫn nguyện ý tin tưởng cha Tô, nhà họ Tô chỉ có một đứa con gái là “Tô Yên”, hai vợ chồng luôn cưng chiều cô, mặc dù cha Tô có chút yêu quyền lực, nhưng ông không đủ can đảm, đặc biệt còn có điểm sợ vợ, không có khả năng tìm đường chết như vậy.
Một chút vấn đề nhỏ thì vẫn có, nhưng cũng không nên để xảy ra sai sót trong vấn đề lớn.
Đương nhiên đây cũng chỉ là do Tô Yên suy đoán, thực tế như thế nào, liền đến cả người trong cuộc cũng không rõ, nguyên chủ từ nhỏ đã được nuông chiều mà lớn lên, đối với những việc trong nhà cũng ít quan tâm, cha mẹ Tô cũng không muốn để cô phải phiền lòng vì những việc này, đem cô nuôi lớn có chút lương thiện.
Cho nên Tô Yên cũng có trong lòng tính toán xấu xa, nếu như cuối cùng cha Tô thực sự bị tra ra cái gì, thì việc cô ở nông thôn vẫn tính là tốt, đặc biệt hộ khẩu đã chuyển đến xã Thạch Kiều, nên dù ra sao thì cũng không ảnh hưởng đến cô.
Nhưng chung quy, cuộc sống sau này của cô sẽ có nhiều khó khăn hơn, bởi vì nếu không có sự giúp đỡ của cha mẹ Tô thì về sau cô chỉ có thể tự nuôi sống bản thân trong tương lai.
Điều quan trọng nhất chính là, cô ở nơi xa nên cũng không biết được tình hình trong thành, mặc dù cha mẹ Tô không phải cha mẹ thực sự của cô, nhưng hiện giờ cô là “Tô Yên”, vẫn nên hoàn thành trách nhiệm của một người con……Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, trong đầu Tô Yên đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, mày càng nhăn càng sâu.
.