Thập Niên 70: Mỹ Tư Tư

Chương 13: Chương 13




Hứa Học Quân trở về sớm hơn một bước so với thím Đường, cũng bởi cửa hàng thịt ở ngay trên mặt đường, mà thím Đường cùng láng giềng cũ cùng nhau đi ra bên ngoài huyện thành cùng mua đồ ăn của dân trồng rau.Chờ đến khi Hứa Học Quân xách theo thịt heo về nhà, hắn đã cảm thấy nhà mình có cỗ mùi vị lạ lùng, cũng không phải cái loại mùi vị dụ con trùng thèm ăn trong bụng, mà là một loại hương vị kỳ lạ từ trước tới nay hắn chưa bao giờ ngửi qua.Theo mùi lạ đi vào phòng bếp, hắn nhìn thấy vợ hắn đang đứng trước bếp lò không biết làm cái gì, mà mùi vị kỳ lạ kia toả ra từ trong cái nồi trên bếp.“Đã mua được thịt rồi sao?” Rất nhanh, Đường Hồng Mân đã phát hiện ra Hứa Học Quân trở lại.

Cô vội tiến lên tiếp nhận thịt heo, sau đó nhanh chóng mang cơm sáng đang giữ ấm trong nồi đưa cho hắn, dịu dàng nói: “Anh ăn cơm sáng trước đi, rồi về phòng nghỉ một lát, chờ tới lúc ăn cơm em lại gọi anh.”Ngày hôm qua Hứa Học Quân làm ca đầu, hôm nay được phân ca giữa, hai giờ buổi chiều hắn sẽ đi làm, vừa vặn cũng qua giờ ăn cơm trưa một lát.Vốn dĩ một ngày chia làm ba ca làm việc như vậy sẽ khiến người ta mệt mỏi, hơn nữa hắn lại còn được phân hơn nửa ngày công làm đêm, đã mệt lại càng mệt hơn.

Hắn vội vàng ăn cơm sáng còn nóng hổi, sau đó lập tức trở về phòng.Kỳ thật, nếu người bình thường khác gặp phải người tối như hũ nút giống Hứa Học Quân, đã sớm không vui vẻ, đặc biệt là những cô gái trong thành phố.

Đó cũng là nguyên nhân mà Hứa Học Quân vẫn luôn tìm không được vợ.

Cho dù thím Đường vẫn thường xuyên giải thích, con trai bà ấy chỉ ăn nói vụng về, tính nết rất tốt, lại chăm chỉ, nhưng vẫn như cũ không có tác dụng gì.Cũng may Đường Hồng Mân không để ý tới chuyện này.

Cô nhìn Hứa Học Quân vào phòng, sau đó cô cũng đi vào phòng bếp, còn thuận tay lấy chén đũa hắn vừa ăn rửa sạch sẽ rồi úp lên tủ bát.

Xong xuôi mọi việc, cô mới xoay người tiếp tục nhìn chằm chằm vào nồi nước muối của cô.Chờ đến khi thím Đường mua đồ ăn trở về, thịt heo cũng được bỏ vào nồi rồi.

Khiến cho Thím Đường kinh ngạc tới mức suýt thì đem hai búp cải trắng và ba cân củ cải vừa mua ném hết xuống đất.Đó chính là một cân thịt nha! Bà còn đang tính giữa trưa sẽ cắt ra vài miếng, làm cải trắng xào thịt sợi hoặc là cho một chút làm thịt hầm khoai tây, như vậy không phải tốt hơn sao? Phần còn thừa, qua hai ngày lại nấu, bởi vì thời tiết bây giờ khá lạnh, có thể để được thịt trong vài ngày không hỏng.Không đợi thím Đường đau lòng xong, bà lại phát hiện thêm một chuyện khác, đó chính là những gia vị trân quý mà bà cực cực khổ khổ tích cóp thật lâu thật lâu, mới đó mà toàn bộ đã hết sạch rồi.Thím Đường: “...”Cảm xúc tức ngực khó thở dâng lên tràn ngập lòng bà Hàn.

Bà dứt khoát đem cải trắng, củ cải và cả giỏ rau trên tay cùng nhau ném trên mặt đất của phòng bếp, sau đó bà vội vàng xoay người dịch một bước ra khỏi chỗ này.Hầm thịt tốn rất nhiều thời gian, cũng may nước muối có thể sử dụng lặp lại, hơn nữa Đường Hồng Mân rốt cuộc cũng có thể thoả mãn nguyện vọng bấy lâu nay, cho nên cô làm việc cực kỳ hăng say, cũng may, trước khi ăn cơm trưa cô đã hoàn tất nồi thịt kho đầu tiên của mình.Một khắc kia khi cô mở nắp nồi ra, tuy Đường Hồng Mân đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc cô ngửi được mùi hương nồng nàn này, cô vẫn không nhịn được hít một hơi thật sâu.Đường Hồng Mân đã như vậy, đừng nói tới thím Đường.

Vốn dĩ lúc đó bà thấy sắp tới giờ cơm trưa rồi, bà đang muốn đi gọi con trai rời giường, lại đi đến trong phòng bếp thúc giục con dâu, kết quả vừa mới đẩy cửa phòng bếp ra, bà lập tức ngây ngẩn cả người, bàn tay chỉ đặt được một nửa vào cánh cửa, còn hai mắt thì trợn tròn.“Mẹ, Học Quân dậy rồi sao?” Đường Hồng Mân cũng biết đã sắp tới giờ ăn cơm, cô vội vàng lấy chén từ trong tủ bát ra, chỉ có món thịt kho còn phải làm nguội một lúc mới dùng được.“Dậy rồi.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.