Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 250




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dưới sự giúp đỡ giới thiệu và sắp xếp của "Người có tâm", bà ta đi đến vùng nông thôn ở Giang thành, tìm được Mặc Hồng Vũ là người có thành tích rất tốt, nhưng học đến lớp mười một lại bỏ học đi lên huyện thành học nghề thi hộ.Nghiêm Bạch Huệ cho bà nội của Mặc Hồng Vũ năm trăm đồng, chuyển hồ sơ học của con gái tới Giang thành, đến kỳ thi tuyển sinh đại học thì để Mặc Hồng Vũ đi thi hộ, ghi tên con gái của bà ta vào bài thi.

Lúc dự thi đại học, Nghiêm Bạch Huệ không dám để con gái mình đăng ký trường học ở Bắc Kinh, mà đăng ký trường đại học ở Giang thành.

Mặc Hồng Vũ vốn không đồng ý, nhưng mẹ cô ấy bị bệnh nặng, bà nội nói chỉ cần cô ấy chịu đi thi hộ, sẽ đồng ý để cha mẹ cô ấy ly dị.

Nghiêm Bạch Huệ cũng cam kết, chỉ cần Mặc Hồng Vũ giúp con gái bà ta thi đỗ đại học, bà ta sẽ đón cô ấy và mẹ cô ấy tới Bắc Kinh chữa bệnh, còn sắp xếp cho cô ấy đến nhà làm người giúp việc kiếm tiền. Sau đó, chờ tháng bảy năm nay cô ấy có thể đi thi lại lần nữa.

Tạ Tiểu Ngọc nói: "Chắc Nghiêm Bạch Huệ không ngờ, mẹ em mới là con gái ruột nhà họ Nghiêm, chị và anh họ em đều đang suy đoán, có lễ tổ chức tình báo đó chuẩn bị từ bỏ Nghiêm Bạch Huệ, để móc nối với em." Vậy nên mới sắp xếp một vòng lớn, làm lửa giận của Mặc Hồng Vũ bùng nổ, nghĩ làm vậy là cô ấy sẽ thỏa hiệp để lấy lại tất cả.

Mặc Hồng Vũ phẫn hận nói: "Còn lâu em mới làm giặc bán nước, em sẽ không thỏa hiệp đâu. Em muốn cử báo Nghiêm Bạch Huệ, em bằng lòng gánh vác hậu quả của chuyện thi hộ, dù sau này không thể thi nữa, em vẫn muốn cử báo thực danh!"

Tạ Tiểu Ngọc vẫn mong Mặc Hồng Vũ có thể thi đại học, cô bàn bạc với Nghiêm Dặc: "Chúng ta có thể nói với bác Tống, để em họ phối hợp bắt giữ mấy nhân viên tình báo cuối cùng trong danh sách, lấy công chuộc tội?"

Thí sinh tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học xong còn phải thẩm tra chính trị, nếu em họ bị phát hiện ra từng đi thi hộ, cô ấy chắc chắn sẽ không thể thông qua vòng thẩm tra chính trị.

Nhưng nếu lập được công lớn, không chừng cô ấy vẫn có khả năng.

Em họ muốn cứu mẹ ra khỏi hoàn cảnh tồi tệ đó, nên mới dùng cách duy nhất mình có thể nghĩ tới, chứ cô ấy không nghĩ mình sẽ mất đi cơ hội tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.

Nghiêm Dặc đi tới đơn vị tìm Tống Liêm, Tạ Tiểu Ngọc ngồi chờ với Mặc Hồng Vũ ở cửa cục công an. Không bao lâu sau, Nghiêm Dặc đi ra gọi Mặc Hồng Vũ vào, nói cục trưởng Tống muốn nói chuyện với cô ấy. Nghiêm Dặc bảo Tạ Tiểu Ngọc đi vê trước, không cần chờ bọn họ.

"Đã xong rồi, chắc chắn có thể thu lưới vào trước cuối tháng."

Tạ Tiểu Ngọc là lứa sinh viên đầu tiên đỗ đại học sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học được tổ chức lại, đến tháng ba năm nay bắt đầu nhập học. Không đợi đến khi có thông tin nhập học, vụ án kéo dài hơn nửa năm này đã bắt đầu thu lưới.

Nghiêm Bạch Huệ lại bị bắt lần nữa, con gái của Nghiêm Bạch Huệ cũng bị đại học Giang thành hủy bỏ tư cách nhập học.

Lần bị bắt này của Nghiêm Bạch Huệ có tính chất khác hoàn toàn lần trước, không có ai trong nhà họ Liễu ra mặt.

Lần trước Nghiêm Bạch Huệ bị mang đi ở trong hôn lễ, con rể còn ra mặt cầu xin.

Lần này, Nghiêm Chính Sinh không thèm quan tâm, Hà Tú Phân không tìm được Nghiêm Chính Sinh, mấy người con trai cũng trốn tránh bà ta.

Bà ta đến tìm con dâu, lần này con dâu lại âm dương quái khí chống đối mẹ chồng là bà ta.

"Mẹ ơi, mấy năm nay chúng con đã phải nhẫn nhịn cô em chồng giả kia rồi. Trong khi em chồng thật của chúng con phải chịu khổ ở bên ngoài, thì cô em chồng giả kia lại thoải mái hưởng thụ sự nhẫn nhịn của cả nhà. Bây giờ cô ta bại lộ bị bắt, đúng là hả hê lòng người." Hà Tú Phân vung tay tát con dâu ba, mắng: "Đồ di điếm rẻ tiền kia, mẹ còn chưa chết đâu, dám tung tin đồn thất thiệt ve em chồng con hả."

Lúc này, sao vợ lão tam còn chịu nhẫn nhịn bà già kia, bà ấy khóc lóc mách với Nghiêm lão tam: "Ông có còn là đàn ông nữa không, em gái ruột của ông vừa bước chân vào quỷ môn quan mới cứu được về, mẹ ông còn thiên vị ke giả mạo đó đánh tôi, ông là người chết rồi à?"

Nghiêm lão tam cũng rất tức giận, che chở cho vợ mình. Ông ấy và vợ đều đã ở tuổi sắp làm cha chồng mẹ chồng, vậy mà mẹ còn đánh vợ, sao ông ấy có thể nuốt được cục tức này.

Ông ấy nói: "Mẹ ơi, Nghiêm Bạch Huệ được đánh tráo đến nhà chúng ta, nó không phải là em gái ruột của con, nó đã biết chuyện đó từ trước khi kết hôn, nhưng không những không nói ra, mấy năm nay còn thu thập thông tin tình báo giúp tổ chức tình báo. Đây là tội phản quốc, nếu mẹ còn tiếp tục gây sự, vậy con đành phải đoạn tuyệt quan hệ với mẹ thôi."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.