(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lão đại nhà họ Nghiêm cũng cảm thấy em gái mình thật sự rất quá đáng, ông ấy đẩy Nghiêm Bạch Huệ ra ngoài: "Hôm nay là ngày vui, em làm ầm ï cái gì, Bình Châu không mời em đâu, em mau đi đi."
"Làm sao, con trai anh ấy làm chuyện phạm pháp, còn không cho em nói ra à?"
Tất nhiên là Nghiêm Bạch Huệ không thể nói mình ghen tị vì không được chia nhà.
Bà ta tức giận vì đã mất đi tình yêu thương của bốn người anh trai, không đơn thuần chỉ có anh tư, đại ca, anh hai, anh ba đều đã bắt đầu ghét bà ta, bà ta có thể cảm giác được.
Tạ Tiểu Ngọc đang mời rượu các khách mời, thấy bà ta gây chuyện, cô tìm nhân viên phục vụ mượn cái bát to, đổ đầy rượu trắng vào bát, đi tới chỗ của Nghiêm Bạch Huệ, tạt hết rượu lên mặt bà ta.
Sau đó, vung tay tát thật mạnh vào trên mặt Nghiêm Bạch Huệ.
"Bốp", Nghiêm Bạch Huệ bị tát lệch đầu qua một bên, bị rượu văng vào mắt không thể mở mắt nổi, bà ta không thể nào tin nổi giơ tay lên che mặt: "Cô dám đánh tôi?"
"Bốp."
Tạ Tiểu Ngọc lại trở tay tát thêm một cái nữa: "Bà bêu xấu chồng tôi, tôi đánh bà thì làm sao, tôi còn muốn kiện bà nữa. Anh ấy là công an, dù hiện tại mới đang thực tập, cũng không phải là người bà có thể bôi nhọ, chờ ngày mai anh ấy đến cục công an làm việc, người không biết chuyện còn tưởng nhà họ Nghiêm nhờ cậy quan hệ. Chúng tôi không thể nhận chậu nước bẩn này được!"
"Nó bị nhà trường đuổi học rồi cơ mà, sao có thể tới cục công an Bắc Kinh thực tập được?"
Nghiêm Bạch Huệ nghiêng đầu sang nhìn Nghiêm Chính Sinh: "Cha, cha nhờ quan hệ giúp nó à, cha thanh liêm cả đời cơ mà, sao có thể phá lệ vì cháu trai của mình được?"
Các khách mời đang ngồi xì xào bàn tán vơi nhau, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Tống Liêm đứng ra làm sáng tỏ: "Nghiêm Bạch Huệ ăn nói lung tung bôi nhọ người tốt, Nghiêm Dặc không bị nhà trường đuổi học. Tôi nhìn trúng năng lực của thằng nhóc này, nhận hướng dẫn thực tập cho cậu ấy và một sinh viên khác. Nghiêm Bạch Huệ tung tin đồn quá ác ý, cũng không biết bà ta có mục đích gì, bây giờ tôi phải dẫn bà ta về đồn tra hỏi."
Có Tống Liêm đứng ra làm chứng, lại dẫn Nghiêm Bạch Huệ đi, hơn nữa Nghiêm Chính Sinh cũng không lên tiếng ngăn cản, mọi người đều không nghi ngờ gì nữa.
Bởi vì mọi người đều biết, nhà họ Nghiêm thương yêu cô con gái này nhất, nếu bà ta không bị gán tội tung tin đồn ác ý, Nghiêm Chính Sinh chính trực cả đời sẽ không thể để người ta đưa bà ta đi.
Khoảng khắc còng số tám lạnh lẽo chạm vào cổ tay, Nghiêm Bạch Huệ cực kỳ kinh ngạc, thấy mấy người anh của bà ta đều im lặng như con rùa đen rúc đầu, trong mắt mấy người chị dâu đều đều lộ ra vẻ hả hê.
Bà ta đột nhiên phát hiện ra, núi dựa duy nhất của mình chỉ có Nghiêm Chính Sinh.
Nghiêm Bạch Huệ khóc lóc cầu xin Nghiêm Chính Sinh: "Cha ơi, chẳng lẽ cha thật sự để bọn họ mang con đi tra khảo à?"
Lúc trước Nghiêm Chính Sinh thương đứa con gái này bao nhiêu, giờ lại hận bà ta bấy nhiêu.
Ông ấy nói: "Cuối cùng con cũng biết sợ rồi à, vậy cha hỏi con, con nghe được những thôn tin còn vừa chất vấn tiểu Dặc ở đâu, có phải là con định bôi nhọ, cố tình chạy đến phá đám cưới của nó không?"
Nghiêm Bạch Huệ khóc lóc nhận sai: "Con chỉ nghe người ta nói tôi, con biết lỗi rồi, cha mau cứu con đi."
"Vậy con nghe ai nói?"
Nghiêm Chính Sinh sống ở Bắc Kinh không biết øì về chuyện ở Bình thành, sao Nghiêm Bạch Huệ biết được?
Bà ta được người kết nối bà ta với tổ chức tình báo nói cho biết sao? A.. Nghiêm Chính Sinh hat tay bà ta ra, nói: "Không vội, con đến cục công an với cục trưởng Tống rồi từ từ nói đi."
Nghiêm Bạch Huệ bị Tống Liêm đưa ra khỏi hôn lễ, nhưng lúc này hôn lễ đã gần kết thúc.
Nghiêm Bình Châu và mấy người bác của Nghiêm Dặc tiễn khách mời ra về, bảo Nghiêm Dặc và Tạ Tiểu Ngọc dẫn mấy đứa bé về nhà.
Nghiêm Dặc áy náy nói: "Tiểu Ngọc, anh xin lỗi vì hôn lễ của chúng ta bị phá."
Nghiêm Dặc đoán được là hôm nay Nghiêm Bạch Huệ sẽ tới phá hôn lễ, anh hiểu rất rõ tính cách trừng mắt phải trả của cô mình, cô anh nhất định sẽ phá đám hôn lễ.
Mấy người đang lo không có lý do dẫn độ Nghiêm Bạch Huệ về cục thẩm vấn. Giờ có cơ hội, Tống Liêm và Nghiêm Dặc, Tạ Tiểu Ngọc, Nghiêm Bình Châu bàn bạc với nhau, sẽ giấu chuyện Nghiêm Dặc từng làm nhiệm vụ nằm vùng ở Bình thành, bày thiên la địa võng ở hôn lễ, rồi bắt bà ta lại vì tội phỉ báng, giam giữ thẩm vấn.
Tạ Tiểu Ngọc đồng ý
Cô dặn Nghiêm Dặc đừng để ở trong lòng: "Ở trong lòng em, hôn lễ tổ chức ở chỗ ông ngoại mới là hôn lễ, anh nghĩ nếu mình không bố trí thì Nghiêm Bạch Huệ sẽ không tới phá đám à, bà ta bà ta muốn phá đám thì nhất định sẽ tìm cớ để phá đám, nói chung là em rất vui vì có thể thấy bà ta bị bắt đi trong hôn lễ của chúng ta."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");