(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tạ Tiểu Ngọc đếm tiền, chỉ nguyên ông ngoại, anh họ, và chị họ cho đã được hơn một nghìn đồng, cộng thêm của người thân bạn bè khác, là được hai nghìn đồng.
Đây đều là khách của ông ngoại.
Phòng cưới ở ngay tầng hai, chị họ và anh họ dẫn ba đứa trẻ ở tầng dưới, tối nay chỉ có hai người bọn họ ở tầng hai.
Tạ Tiểu Ngọc ngồi xếp bằng ở trên tấm đệm đỏ thẫm mới tỉnh đếm tiền.
Tuy hiện tại không thể nhìn thấy thế giới song song nữa, nhưng cô biết còn hai ba năm nữa nhà nước sẽ cải cách mở cửa, cô muốn đi học, cũng muốn kiếm tiền, phải cất số tiền này đi làm vốn.
Nghiêm Dặc hơi đỏ mặt, xấu hổ leo lên giường, hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, anh thật sự rất căng thẳng.
Đệm đỏ lún xuống, Tạ Tiểu Ngọc ngượng ngùng cúi đầu, mặt hơi nóng lên, chuyện gì nên tới rồi sẽ phải tới, Nghiêm Dặc căng thẳng, cô cũng căng thẳng nha.
Cô tắt đèn, chui vào trong chăn: "Ngủ."
Ngủ hả?
Nghiêm Dặc nằm ở trong bóng tối sờ sờ mặt, nhích người đến gần, hai người nghiên cứu đến nửa đêm, xem phải ngủ giấc ngủ này thế nào....
Tinh Tinh vốn rất vui vẻ khi anh và chị kết hôn, nhưng là đến lúc đi ngủ, cô bé lại không thể lên phòng ngủ cùng chị.
Tinh Tinh hơi ấm ức hỏi chị họ: "Vậy sau này em không thể ngủ với chị Tiểu Ngọc nữa à?"
Minh Chi Tuệ không nhịn được cười: "Sang năm là Tinh Tinh lên tám tuổi rồi, em phải học ngủ một mình đi nha."
Tinh Tinh bĩu môi nói: "Nhưng còn mấy ngày mới là tết, em không thể ngủ với chị Tiểu Ngọc ngủ mấy ngày mà?"
Minh Chi Tuệ bật cười nói không được, Tinh Tinh vẫn ghen tị, nhưng cô bé được Tiểu Ngọc tự tay nuôi lớn từ nhỏ, có tình cảm sâu đậm với cô cũng không có gì lạ.
Cô ấy nói: "Vậy mấy ngày nay em ngủ với chị họ được không?”
Tinh Tinh cố mà làm: "Cũng được ạ."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Minh Chi Tuệ dẫn Tinh Tinh đi ngủ, nói với Mạnh Cảnh Niên: "Anh dẫn Cá Lớn Cá Nhỏ đi ngủ đi"
Mạnh Cảnh Niên:.. cũng may, còn mấy ngày nữa là sang năm mới.
Tết năm nay, nhà họ Mạnh đón tết rất náo nhiệt, năm ngoái Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc tới đính hôn, năm nay kết hôn. Chẳng những cháu ngoại kết hôn, tâm nguyện năm ngoái của ông ngoại cũng đã được thực hiện, cháu trai ông ấy kết hôn rồi.
Ông ấy thật sự không còn muốn gì hơn.
Qua năm mới, mùng sáu tết phải tổ chức hôn lễ ở Bắc Kinh, vì vậy Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc đi từ ngày mùng hai.
Minh Chi Tuệ theo quân nên ở lại trên đảo, cô ấy dặn bọn họ là căn nhà ở Bắc Kinh đã được sắm sửa đầy đủ đồ đạc, bọn họ có thể vào ở luôn.
Về danh sách khách mời và địa điểm tổ chức hôn lễ, Nghiêm Bình Châu đã sắp xếp thỏa đáng.
Ngày mùng hai tháng giêng, lúc Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc lên đường tới Bắc Kinh, Nghiêm Bình Châu cũng bắt đầu gửi thiệp mời đám cưới, thông báo con trai mình sắp kết hôn. Nhà họ Nghiêm có rất nhiều người thân và bạn bè đồng nghiệp ở Bắc Kinh, bày mười sáu bàn tiệc ở khách sạn Bắc Kinh.
Ba người anh của Nghiêm Bình Châu đều nhận được thiệp mời, Nghiêm Chính Sinh cũng nhận được, nhưng trong thiệp mời của Nghiêm Chính Sinh chỉ ghi một mình tên ông ấy, không có tên của Hà Tú Phân, chứ khỏi phải nói tới Nghiêm Bạch Huệ.
Hà Tú Phân bất mãn chất vấn bạn già nhà mình: "Bình Châu có ý gì, cháu trai kết hôn mà chỉ mời mỗi ông nội, không mời bà nội, nó muốn để mẹ nó bị người thân bạn bè chê cười à?" Nghiêm Chính Sinh nói: "Chuyện này cũng không thể trách tiểu Dặc được, lần trước thằng bé trở về nhờ tìm giúp công việc, nhưng bà lôi chuyện li dị ra để đe dọa, làm tiểu Dặc cắt đứt quan hệ với bà, giờ nó kết hôn mời bà làm gì?"
Hà Tú Phân tức giận, cả thiên hạ đều là của cha mẹ.
Vậy mà con trai cháu trai bà ta thù dai nhớ đến tận bây giờ, tiếp tục làm bà ta khó chịu bằng cách không mời bà ta tới dự hôn lễ.
Ngay cả khi bà ta không đồng ý tìm việc cho Nghiêm Dặc ở Bắc Kinh, nhưng đấy cũng là do Nghiêm Dặc tự chuốc lấy, nó bị nhà trường đuổi học vì bán đồ cổ gì đó, giờ còn không biết xấu hổ trở về tổ chức hôn lễ.
Việc Nghiêm Dặc trở lại trường học, kể cả việc tới Bắc Kinh thực tập đều được thực hiện một cách bí mật, chỉ có rất ít người biết. Ở Bắc Kinh này, ngoài Nghiêm Bình Châu ra, những người khác cũng không biết.
Kể từ sau lần cãi nhau với vợ lúc trước, Nghiêm Chính Sinh đã trở nên chán nản.
Bạn già vẫn luôn ầm ï về chuyện phân chia tài sản, nhà họ Nghiêm không có nhiều gia sản do tổ tiên để lại, cả gia đình chỉ có tổng cộng hai căn nhà, cộng thêm tiền lương hưu của hai vợ chồng, lần trước cho Tinh Tỉnh mấy nghìn tiền sinh hoạt, bây giờ trong sổ tiết kiệm chỉ còn lại hơn một nghìn.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");