Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 211




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tạ Tiểu Ngọc muốn tống cái gã cặn bã này vào trong tù, nhưng nhà họ Thẩm vẫn còn cha mẹ anh chị em, nếu Thẩm Đại Hà ngồi tù, tiền của anh ta sẽ rơi vào tay người nhà của anh ta, đến lúc đó Tiếu Văn Cúc đừng mong lấy được xu nào.

Hội trưởng hội phụ nữ cũng nói: "Tôi cũng đã cân nhắc rồi, nhưng nếu ầm i đến mức cảnh sát, bên tòa soạn báo của các cô, và hội phụ nữ chúng tôi xen vào, Tiếu Văn Cúc vẫn không được bình an, không khéo còn bị Thẩm Đại Hà mất nhân tính đánh chết."

Tạ Tiểu Ngọc hỏi: "Chị Tiếu, chị có nghĩ tới sau khi ly dị sẽ cầm tiền chuyển đến nơi khác sinh sống không?"

Cô nghĩ đến một trong những lý do khiến Tiểu Hoài ở thế giới song song kia hắc hóa, là Tiếu Văn Cúc không đợi được đến khi Tiểu Hoài trở lại đã qua đời.

Bây giờ phải giúp Tiếu Văn Cúc sống tốt trước đã, phải sống sót mới có thể chờ tới khi Tiểu Hoài trở lại.

Để làm được chuyện vậy, trước hết là cô phải giúp Tiếu Văn Cúc giải quyết chuyện ly dị.

Nhà mẹ Tiếu Văn Cúc chỉ còn lại chị gái ở Lương Châu, có thể nói là cô ấy không vướng bận gì ở Bình thành. Lúc trước Tiếu Văn Cúc còn nhẫn nhịn vì con trai, bây giờ cô không cần nhịn nữa.

Cô ấy nói: "Yêu cầu của tôi không quá cao, công việc lúc trước của tôi có thể bán được năm trăm đồng. Hoa kiều kia cho hai mươi nghìn đồng, tôi muốn năm nghìn đồng trong số đó, như vậy tổng cộng là năm nghìn năm trăm đồng. Nếu Thẩm Đại Hà không chịu, vậy tôi cũng không lấy một xu nào nữa, cứ đưa anh ta vào tù là được!"

Tiếu Văn Cúc có tính toán như vậy, sau khi trở lại Lương Châu, cô ấy sẽ làm mấy công việc lặt vặt như giúp việc gia đình, kể cả cô ấy có ăn uống khỏe, cũng vẫn tiêu năm trăm đồng đấy rất lâu.

Còn năm nghìn đồng kia, cô ấy muốn đòi giúp Tiểu Hoài, cô ấy sẽ giữ lại cho Tiểu Hoài, cô ấy có trực giác một ngày nào đó con trai sẽ trở về.

Con số năm nghìn đồng kia, là giới hạn Thẩm Đại Hà có thể nhịn đau cắt thịt, còn nếu đòi nhiều hơn nữa, gã cặn bã kia nhất định sẽ cá chết lưới rách.

Mọi người cùng bàn bạc với nhau, có thể đòi được năm nghìn đồng lại ly dị được, cũng tốt hơn là cứ kéo dài mãi, nên đều quyết định như vậy.

Mọi người chia nhau ra hành động.

Dư Thư Phương và hội trưởng hội phụ nữ cùng đưa Tiếu Văn Cúc đi bệnh viện giám định thương tật.

Tạ Tiểu Ngọc đi tìm cục trưởng Tống Liêm, kỳ thực vụ án này thuộc về đồn công an phường, nhưng Tạ Tiểu Ngọc vẫn mời cục trưởng cục công an thành phố tới.

Cô muốn tìm một nhân vật có sức nặng, khiến Thẩm Đại Hà phải kiêng ky, sau đó nhanh chóng làm thủ tục ly dị.

Không phải là cô không muốn kẻ cặn bã phải chịu trừng phạt, mà cô phải đảm bảo lợi ích lớn nhất cho người bị hại trước.

Không bao lâu sau, Thẩm Đại Hà đang khoác lác Ở trong xưởng bị dẫn tới cục công an, nghe nói Tiếu Văn Cúc tố cáo mình bạo hành gia đình, anh ta tức giận mắng chửi: "Con tiện nhân này, mày đã không sinh được con trai cho ông, còn không cho ông đây li dị hả?"

Tống Liêm quát anh ta im miệng, ông ấy đã gặp rất nhiều kẻ cặn bã, cũng đã có nhiều kẻ bị ông ấy dạy dỗ.

"Ngồi xuống, cậu còn không thành thật nữa, chúng tôi sẽ giam cậu lại một đêm đấy!"

Thẩm Đại Hà thầm nghĩ, Tiếu Văn Cúc không có gan báo cảnh sát, chắc là do bị hội trưởng hội phụ nữ và hai con tiểu tiện nhân ở tòa soạn báo xúi giục.

Quả nhiên Hạ tiên sinh nói đúng, không nên trêu vào đám phóng viên.

Tiếu Văn Cúc đưa ra yêu cầu ly dị, năm nghìn năm trăm đồng, thiếu một xu cũng không được.

Chuyện Tiếu Văn Cúc đòi một phần tư số tiền này không khác gì lây mạng Thẩm Đại Hà, giờ hỏi cưới một cô gái chưa lập gia đình, cũng chưa đến tám trăm đồng tiền sính lễ.

Anh ta mắng: "Tiếu Văn Cúc, sao mày không thử ngắm mình trong gương đi, cái loại mặt hàng rách nát như mày đến năm trăm đồng cũng không đáng giá, còn dám đòi ông đây năm nghìn đồng hả?"

Tạ Tiểu Ngọc cười lạnh tạt cho gã cặn bã này một chậu nước lạnh: "Thẩm Đại Hà, không trả tiền thì ngồi tù, anh cứ ngẫm lại đi, nếu anh ngồi tù, tiền của anh nhất định sẽ rơi vào trong tay người nhà anh, anh đoán xem chờ đến khi mình ra ngoài, bọn họ có trả lại tiền cho anh không?"

Thẩm Đại Hà: "Cô bớt hù dọa tôi đi, tiền của tôi Ở trong sổ tiết kiệm, ai động vào được?"

Tạ Tiểu Ngọc: "Tên của anh vẫn còn nằm trong sổ hộ khẩu của cha mẹ anh, hơn nữa anh ngồi tù đồng nghĩa với phạm tội, cha mẹ anh chỉ cần mang sổ hộ khẩu ra ngân hàng là có thể lấy tiền. Bản thân anh phải tự hiểu rõ đức hạnh của người nhà mình, tôi đoán chờ lát nữa mẹ anh tới, bà ta chắc chắn sẽ khuyên anh đưa tiền cho bà ta giữ, còn bảo anh nhường lại công việc cho em dâu của anh."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.