Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 186




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bà ấy châm chọc nói: "Nếu ghen thì bà cũng chết luôn đi, tôi sẽ giữ Tiểu Dặc và Tiểu Ngọc ở lại túc trực bên linh cữu của bà giữ đạo hiếu!"

Hà Tú Phân:.. Năm mới năm me đã nguyền rủa bà ta chết

Bà ta lập tức lao vào đánh nhau với bà Tiền, bà Tiên làm hội trưởng hội phụ nữ cả đời, có loại phụ nữ đanh đá nào chưa từng gặp, đến người đàn ông không nói đạo lý la lối om sòm bà ấy còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ con cọp giấy Hà Tú Phân này?

Cho dù con trai và con dâu của Hà Tú Phân đều ở đây, cũng không có ai đám ra tay với bà Tiền.

Tại sao? Trước khi chồng bà Tiền về hưu, chức vị của ông ấy cao hơn của Nghiêm Chính Sinh, hiện tại ngoài Nghiêm Bình Châu ra, con trai của bà Tiền giữ chức vụ cao hơn mấy con trai khác của Hà Tú Phân.

Con dâu của bà Tiền, trùng hợp là lãnh đạo của con dâu Hà Tú Phân.

Vừa lúc nghiền ép bà ta vê mọi mặt.

Lúc nhà lão Nghiêm có động tĩnh, con trai con dâu của bà Tiền cũng có ở nhà, con cháu hai nhà đành phải đứng ra khuyên nhủ, tách hai bà cụ ra.

"Hai người cộng lại cũng hơn trăm tuổi rồi, cẩn thận không lại đau thắt lưng." "Hàng xóm láng giềng với nhau, với lại hôm nay còn là ngày tết, hai bà đều bớt giận đi."

Vốn chỉ cần khuyên nhủ mấy câu là xích mích mâu thuẫn sẽ qua đi, nhưng Nghiêm Bạch Huệ không muốn qua đi như vậy. Thấy anh trai chị dâu không đáng tin cậy, người làm con gái là bà ta phải ra mặt.

Bà ta xông lên muốn đánh bà Tiền: "Bà già kia, năm mới năm me mà bà dám nguyền rủa mẹ tôi chết!"

Con dâu bà Tiền không ngờ, hai bà cụ động tay động chân với nhau, người làm con cái như bọn họ chỉ có thể khuyên nhủ chứ ai dám xông lên, vậy mà người phụ nữ được chiều hư này dám xông lên đánh mẹ chồng bà ấy.

Bà ta thật sự nghĩ người nhà họ Tiền bọn họ đều chết hết rồi à.

Con dâu bà Tiền đạp mạnh vào bụng Nghiêm Bạch Huệ, đạp bà ta nằm bẹp dưới đất: "Dám ra tay với người già cơ à, giáo dưỡng của nhà họ Nghiêm các cô đâu hết rồi!"

Hai chị dâu của Nghiêm Bạch Huệ đều tức đến bể phổi, mọi chuyện lẽ ra đã sắp kết thúc rồi, vậy mà cô em chồng không để người bớt lo này lại nhảy ra. Bọn họ vội vàng kéo bà ta vào trong nhà, còn bịt kín cái miệng nói toàn lời bẩn thỉu của bà ta lại.

Nghiêm Chính Sinh nói xin lỗi bà Tiền, bạn già của bà Tiền giận tím mặt lại, bảo Nghiêm Chính Sinh dạy dỗ con gái mình cho tốt.

"Mấy đứa con trai cháu trai nhà ông đều tốt cả, đừng vì một người đầu óc không tốt mà hại chết cả nhà. Ông ngẫm lại đi, người con dâu đã chết của ông cũng là con gái được nhà người ta cưng chiều từ nhỏ, đến khi gả đến nhà ông người lại không còn, trong lòng ông thật sự không thấy áy náy gì sao?”

Chỉ trong một tối, tất cả mọi người trong đại viện đều biết Hà Tú Phân là người trong ngoài không đồng nhất, giả vờ tốt bụng hiền từ nhiều năm qua, nhưng vì để con gái có thể xuôi gió xuôi nước, bà ta sẵn sàng uống máu con trai cháu trai.

Ngày ngày nói nhớ cháu trai, nhưng lại ngầm mắng cháu mình bất hiếu, còn đánh nhau với bà Tiền.

Bà Tiền là người rất tốt, bà ấy nói Hà Tú Phân không tốt, vậy chắc chắn là Hà Tú Phân không tốt.

Tháng giêng này, Tạ Tiểu Ngọc ngồi ở nhà họ Nghiêm chưa đầy nửa tiếng, cũng không làm gì cả, nhưng một nửa tấm da giả tạo của Hà Tú Phân đã bị xé tan vì cô con gái bà ta yêu thương nhất.

Bà ta cũng không ngờ là, rất nhiều hàng xóm trong đại viện không tới dự đại thọ sáu mươi tuổi của bà ta, tiệc rượu bị ế nửa số mâm, làm Hà Tú Phân mất hết cả mặt mũi.

Hai con dâu của bà ta đi làm ở đơn vị đều bị ảnh hưởng hoặc ít hoặc nhiều, cả hai đều thâm hận chết cô em chồng nhà mình.

Tất nhiên, đây đều là chuyện của sau này....

Trong lúc bà Tiền tức giận đến mức tăng huyết áp phải nhập viện, lên án Hà Tú Phân với những người hàng xóm tới thăm bệnh, Tạ Tiểu Ngọc cũng đến bệnh viện, nhưng là nhà xác bệnh viện Bình thành.

Tạ Đông Hải chết.

Có thể là do tính chất công việc, từng chứng kiến quá nhiều chuyện sinh tử, cộng thêm Tạ Tiểu Ngọc rời nhà từ năm tám tuổi, cô không có bao nhiêu tình cảm với người cha ruột Tạ Đông Hải này, cô không khóc nổi.

Ông ta là người ích kỷ, nhưng cũng là người sinh ra cô, hiện tại Tạ Đông Hải đã chết, Tạ Tiểu Ngọc chỉ có thể thở dài. Dù sao ông ta cũng là cha ruột có cùng quan hệ huyết thống với cô, vậy cô cũng nên tiễn ông ta một đoạn đường cuối cùng.

Cô lấy bộ dụng cụ y tế ra, sửa sang lại đi dùng cho Tạ Đông Hải.

Quý Thục Cầm đâm Tạ Đông Hải tổng cộng sáu nhát dao, hai trong số đó được đâm thêm sau khi Tạ Đông Hải bị dính vết thương trí mạng.

Trời ơi, sao Qúy Thục Cầm có hận ý lớn đến vậy?

Đúng là người điên!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.