Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Chương 176




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cô ta nghe nói nhân khẩu nhà Phó đoàn trưởng Mạnh rất đơn giản, không ngờ trong nhà lại có nhiều người thế này.

Hơn nữa, cô gái trước mắt nhìn xinh đẹp như thiên tiên, nhìn không giống người ở trên hải đảo xa xôi này, người này rốt cuộc là ai?

Tại sao cô gái này ở nhà Phó đoàn trưởng Mạnh, ra nói chuyện với cô ta thay cho Phó đoàn trưởng Mạnh?

"Cô là ai, Phó đoàn trưởng Mạnh đâu?"

Tạ Tiểu Ngọc nhìn Đoạn Hồng Diệp, cô ta quả là rất ưa nhìn, nhưng cô ta ở một cái thế giới khác đã hại anh họ cô ấy.

Có lẽ ngay từ lúc này, Đoạn Hồng Diệp đã nảy sinh tình cảm với anh họ cô, dù sao anh họ Cảnh Niên cũng là người ưu tú, được người ngưỡng mộ cũng là chuyện bình thường.

Nhưng anh họ chưa từng thích cô ta, cô ta ta vì yêu sinh hận.

Lần này, Thạch Tiến Hoành không chết, xem cô ta dán lấy anh họ cô như thế nào.

Tạ Tiểu Ngọc không hiểu tại sao Thạch Tiến Hoành còn chưa tỉnh, cô và Nghiêm Dặc lại không thể chủ động tiết lộ chuyện này ra, vì vậy chỉ có thể chờ Thạch Tiến Hoành tỉnh lại tự mình gọi điện thoại trở về đơn vị. Hy vọng Thạch Tiến Hoành có thể tỉnh lại sớm.

Tạ Tiểu Ngọc nói: "Cô là vị hôn thê của cấp dưới anh họ nhà tôi, anh họ tôi cũng cần phải tránh tị hiềm, nói nặng lời thì bị khiển trách, nói nhẹ lại không tạo được hiệu quả."

"Vị hôn phu của cô mất tích trong lúc làm nhiệm vụ, cô có tìm anh họ tôi cũng vô dụng. Nếu có thể tiết lộ cho cô, sở chỉ huy sư đoàn đã tiết lộ rồi, nhưng người của sở chỉ huy sư đoàn không nói, cô nghĩ anh họ tôi có thể nói cho cô à."

"Nếu đã tìm đối tượng là quân nhân, cô phải ý thức rõ, đừng có hỏi thăm nhiệm vụ của đối tượng cô. Vậy mà cô khóc lóc om sòm uy hiếp, bắt vị hôn phu phải tiết lộ nội dung nhiệm vụ cho cô, vậy dù lần này anh ta có trở về an toàn, cũng coi như là mất hết tiền đồ."

"Không nghiêm trọng đến vậy chứ?" Đoạn Hồng Diệp sợ hết hồn.

Tạ Tiểu Ngọc khinh thường, đúng là người có ánh mắt thiển cận.

"Có người nhà gây chuyện kéo chân sau như cô, cô nghĩ sau này đơn vị còn dám giao nhiệm vụ quan trọng cho Đại đội trưởng Thạch nữa sao? Cô mà còn tiếp tục gây chuyện, không chừng anh ta trở về còn bị xử phạt. Vì vậy, nếu cô có thể nghe hiểu lời tôi, mời cô trở về kiên nhẫn chờ đợi, tôi tin tưởng tổ chức sẽ cứu được đồng chí Thạch."

Đoạn Hồng Diệp nghiến răng nói: "Cô có tư cách gì nói những lời này với tôi?"

Tạ Tiểu Ngọc cười khẩy nói: "Cô là cái thá gì mà tôi phải lãng phí thời gian khuyên nhủ cô, tôi chỉ đang thay anh họ tôi trần thuật một sự thật với cô mà thôi. Sao da mặt của cô dày vậy chứ, đuổi không chịu đi, ảnh hưởng đến bữa trưa nhà chúng tôi!"

Với những người nghe hiểu tiếng người, cô sẽ nói thêm mấy câu. Còn nghe không hiểu, vậy cứ cầm gậy đuổi đi là được.

Đoạn Hồng Diệp nổi giận đùng đùng, cô ta nhìn xung quanh, lão thủ trưởng ngồi trên ghế bình tĩnh đọc báo, Phó đoàn trưởng Mạnh dẫn mấy đứa bé chơi ở sân sau, đồ ăn trên bàn vẫn đang bốc khói nghỉ ngút.

Không ai để ý đến cô ta.

Trên thực tế, cô ta từng nghe Thạch Đầu khoe khoang về cấp trên của mình ở đơn vị tác chiến đặc biệt, từ đó cũng sinh lòng ngưỡng mộ.

Cô ta luôn nghĩ, nếu người đàn ông xuất sắc này quan tâm đặc biệt với mình thì đáng tự hào biết bao.

Nhưng dù Thạch Đầu mất tích mà thậm chí là có khả năng đã chết, Phó đoàn trưởng Mạnh vẫn không muốn gặp cô ta.

Chẳng phải nói coi đồng đội như anh em hay sao, sao lại không quan tâm chăm sóc cho người thân của anh em?

Đoạn Hồng Diệp tức giận nói: "Tại sao các cô có thể đối xử với người nhà quân nhân như vậy, tôi muốn tới sở chỉ huy sư đoàn khiếu nại các cô."

Đúng lúc này, chuông điện thoại trong nhà Mạnh Cảnh Niên vang lên, là người bên sở chỉ huy sư đoàn gọi tới, đối phương nói đã tìm được Thạch Tiến Hoành, anh ta đang trên đường trở vel

Ý của sở chỉ huy sư đoàn là, chờ điều tra rõ chuyện này, sẽ để Thạch Đầu chuyển nghề, anh ta không thích hợp với lực lượng bộ đội tác chiến đặc biệt.

Trái tìm Mạnh Cảnh Niên thầm trùng xuống, một chiến sĩ ưu tú như vậy lại bị đối tượng liên lụy, phải chuyển nghề.

Sau khi cúp máy, Mạnh Cảnh Niên lạnh giọng nói với Đoạn Hồng Diệp: "Đã tìm được Thạch Đầu rồi, chờ báo cáo lại nhiệm vụ lần này, cậu ta có thể ở nhà với cô, không cần đến đơn vị nữa."

Tạ Tiểu Ngọc và Nghiêm Dặc đưa mắt nhìn nhau, Thạch Tiến Hoành tỉnh rồi, Đoạn Hồng Diệp không có cơ hội đến gần anh họ nữa.

Anh họ Cảnh Niên vội vàng ăn cơm trưa rồi trở về đơn vị, Nghiêm Dặc và Tạ Tiểu Ngọc biết anh ấy phải trở về đơn vị giải quyết chuyện của Thạch Tiến Hoành.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.