(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Một công việc trong thành phố cũng mấy trăm đồng, hơn nữa một cây củ cải một cái hố, có tiền cũng chưa chắc mua được.
Bác gái Kim lập tức động lòng, đồng ý đề nghị của Tạ Tiểu Ngọc.
"Cô viết giấy cho tôi, nếu không tôi không tin."
Thẩm Vân Trân cũng là người quyết đoán, lập tức viết giấy cho Kim đại nương, dù sao nếu không lật đổ được thím Hai, không lột được da mặt bà ta ra, đừng nói là công việc, ngay cả nhà ở trong xưởng thực phẩm cô ấy cũng không ở nổi.
Tạ Tiểu Ngọc nhắc nhở bà ấy: "Bác gái Kim, nếu đã nói rồi, bác cũng không thể lật lọng, thôn Tiểu Phượng đều biết tận gốc rễ, đừng để mấy đứa con trai con dâu của bác không ngóc nổi đầu trong thôn."
Bác gái Kim trợn trắng mắt liếc cô một cái: "Số muối bà đây ăn còn nhiều hơn đường cô đi, cô đứng cạnh chờ xem, lúc quay về lại viết thêm một bài báo khen ngợi đi."
"Được rồi."
Tạ Tiểu Ngọc cười hì hì: "Bác gái Kim đúng là mẹ chồng tiến bộ nhất mà cháu từng gặp, con dâu bác thật hạnh phúc."
Bác gái Kim cười đắc ý, trong lòng ba con dâu bà ấy phỉ nhổ, miệng nhỏ của cô nương này lợi hại thật, ngay cả me chông bọn họ cũng ba hoa chích choè dỗ được.
Thẩm Vân Trân đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi bác gái Kim, thím Hai cháu trả lại lễ hỏi cho bác chưa?"
"Chưa, bà ta nói hôm nay trước khi đài truyền hình phỏng vấn sẽ đưa cho tôi."
Thẩm Vân Trân cười lạnh, ra chủ ý cho bác gái Kim, kêu bà ấy cứ lấy tiền trước khi phỏng vấn, sau đó nên nói cái gì thì nói cái đó.
"Dù sao lễ hỏi kia cũng vốn là của bác, không lấy cũng uổng."...
Nghe nói có đài truyền hình muốn tới phỏng vấn, cán bộ quê nhà cũng đều tới.
Hôm qua Mặc Tú Liên đã tới trước một chuyến, nên cầm 360 đồng tiền, lặng lẽ đưa cho bác gái Kim: "Lễ hỏi trả lại cho bà, chờ lát nữa phóng viên đài truyền hình phỏng vấn, bà cần phải nói người đính hôn với nhà bà chính là Thẩm Vân Trân."
Bác gái Kim đếm tiền, kêu con dâu để vào trong phòng, khinh thường nói: "Đây vốn dĩ chính là tiền nhà tôi."
Một bên khác, Hạ Ngải Vân nhìn thấy Tạ Tiểu Ngọc và phóng viên Văn Báo cũng tới, châm chọc mỉa mai.
"Các cô không ngờ tới phải không, tôi có thể mời phóng viên đài truyền hình tới, xem các cô tranh đấu với Tảo Báo chúng tôi thế nào, tôi khuyên các cô đừng tự làm mất mặt xấu hổ, nhanh chóng quay về viết bài phê bình kiểm điểm đăng đi!"
Mấy người Tạ Tiểu Ngọc đều lười để ý, lui về phía sau vài bước xem kịch vui.
Lắp xong camera, bà Kim thay một bộ quần áo mới ăn Tết mới mặc, ngồi vào trước màn ảnh, khẩn trương hỏi: "Bắt đầu rồi sao, có phải hiện giờ người xem cả nước đều thấy tôi hay không."
Phóng viên đài truyền hình cười, kêu bà ấy không cần khẩn trương, hiện giờ tiết mục chiếu trên TV, đều là ghi âm, trở về còn phải cắt nối biên tập.
"Bác gái Kim, gần đây Tảo Báo và Vãn Báo Bình Thành đều đưa tin về chuyện nhà bác, vì để cho mọi người một chân tướng, đài truyền hình chúng tôi cố ý tới phỏng vấn, hy vọng bác có thể ăn ngay nói thật."
"Đương nhiên, đài truyền hình các cậu tới, tôi sao dám nói dối."
Hạ Ngải Vân đắc ý cười nhạo Tạ Tiểu Ngọc, nói chờ đài truyền hình phỏng vấn xong, lúc quay về bà ta còn phải viết một bài nữa, để Tạ Tiểu Ngọc không thể trở mình, khiến cô mất việc mới được.
Ai kêu cô và tên anh họ không hiểu nối kia đưa con gái bà ta đến đồn công an, phải đi nông trường lao động cải tạo một năm chứ, bà ta đau lòng muốn chết.
Phóng viên đài truyền hình bắt đầu hỏi vấn đề: "Bác gái Kim, xin hỏi Thẩm Vân Trân là người đính hôn từ nhỏ với con trai thứ tư của bác sao?"
Trái tìm mọi người đều nhảy vọt lên cổ họng, đặc biệt là Thẩm Vân Trân, sợ bác gái Kim thay đổi, Tạ Tiểu Ngọc cũng có chút lo lắng.
Biểu cảm của bác gái Kim tức tối, nổi giận nói: "Tên xấu xa nào lại bịa đặt, người đính hôn với thằng tu nhà tôi, là con gái của nhà thím Hai Vân Trân, ngay từ đầu bọn họ là thôn dân của thôn Tiểu Phượng, ở ngay cạnh nhà tôi, sau này có cơ hội tốt, cả nhà dọn lên thành phố, nên không muốn nhận việc hôn nhân này."
"Cơ hội tốt này, nói ra thì rất dài, đài truyền hình các cậu muốn nghe sao?"
"Đương nhiên, phải làm rõ ràng ngọn nguồn, bác nói đi."
Bác gái Kim bắt đầu nhiều chuyện: "Năm con trai lớn nhà lão Thẩm lên cao trung (tương đương lớp 12), tìm được đối tượng trong thành phố, được cha vợ cho con rể công việc, sau đó vợ chồng con trai cả sinh một đứa con gái, nhưng mà đáng thương, khi con gái mới mười mấy tuổi, vợ chồng con trai cả ngoài ý muốn đều qua đời, lúc này, vợ chồng con trai thứ chạy vào trong thành phố, nói muốn chăm sóc con của anh trai chị dâu."
"Chuyện này báo chí Bình Thành các cậu cũng từng đưa tin, sau đó trong xưởng giao lại công việc của vợ chồng con trai cả cho vợ chồng con trai thứ."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");