Thập Ngũ Niên Chi Dương

Chương 18




Mấy năm nay thì tốt hơn một chút, hồi mấy năm đầu hoa đào ở trên người anh tôi đếm không suể. Không chỉ riêng con gái, mà có cả không ít con trai nữa. Lúc anh học nghiên cứu sinh thì cậu bạn hàng xóm chính là một, Trương Tử Kiếm nói tên đó không có chuyện gì nhưng cứ mặc cái quần lót lượn quanh phòng bọn anh, ánh mắt còn cực kì nóng rực. Sau này anh chuyển ra ở cùng tôi, cứ giải quyết xong người này lại xuất hiện người kia, thời gian đó làm tôi phiền không chịu nổi.

Có lẽ bây giờ lớn tuổi rồi, qua cái thời kì thích đùa nghịch nên Trương Tử Kiếm ít khi cùng bạn bè ra ngoài hơn, có thời ranh rảnh anh cũng thích ở nhà với tôi hơn. Có một lần anh ôm tôi nói, bé cưng, ở cùng em thời gian dài tính cách của anh cũng thay đổi. Tôi tin, thực ra điều hạnh phúc nhất là có một bạn trai cực kì dính người, mi không cần lo lắng anh ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, vì tránh phiền toái mà tình nguyện ở ngốc trong nhà cùng mi. Thật sự khiến người khác an tâm.

Tôi hoàn hồn nhìn trang giấy dưới tay, bắt đắc dĩ cười cười. Ngồi vẽ thôi mà cũng có thể nghĩ vẩn vơ xa như vậy, nghĩ cái gì cũng không thoát khỏi Trương Tử Kiếm. Thật sự là hết cứu nổi mà.

***

Cả ngày hôm nay chúng tôi đều không đề cập đến chuyện chuyển nhà, chúng tôi không muốn nói, nói ra sẽ ảnh hưởng đến tâm tình, dù sao từ giờ đến cuối tuần còn vài hôm nữa, cũng không vội vài câu.

Buổi tôi khi tôi tắm xong, Trương Tử Kiếm dùng bàn là ủi phẳng sẵn quần áo đi làm ngày mai của chúng tôi, một tay chống hông một tay làm việc, hai chân hơi tách ra, hình ảnh này có hơi chút thú vị, giống nhân vật trẻ con trong truyện tranh.

Có lẽ chuyện hôm qua khiến tâm tình tôi không yên, kích thích tôi cả ngày hôm nay đều suy nghĩ về Trương Tử Kiếm, tật xấu của anh tôi đều thích. Tôi đến gần đè lên người anh, cằm đặt lên vai anh, làm bộ dạng mềm mại.

Trương Tử Kiếm thích nhất tôi như vậy, cái tay chống hông giơ lên sờ mặt tôi, nói: “Bé cưng, em mua sữa tắm mới thơm ghê.”

Tôi “Ừ” một tiếng.

Anh nói: “Hôm nay làm sao thế? Tự dưng lại có phúc lợi rõ cao.”

Tôi cọ cọ vai anh, tay giơ lên ngực anh xoa xoa điểm nhỏ, nói: “Làm một pháo đi anh em, ca ca muốn làm anh.”

“…” Anh hơi mơ màng, đầu tiên là bị tôi xoa châm lên lửa, sau đó nghe câu này của tôi thì xìu mất nửa.

Tôi buồn cười không chịu nổi, tay nhẹ nhàng trượt xuống theo cơ bụng anh, cắn lỗ tai anh nhẹ giọng nói: “Bé cưng anh béo nè, đường cong cơ bụng đều nhạt đi rồi…”

Sau đó còn thổi một hơi vào lỗ tai anh.

Tôi trơ mắt nhìn da gà của anh từ sau lỗ tai lan đến cánh tay, tôi hôn lên vùng da mềm mại sau tai anh, cảm thấy thật đáng yêu.

Phía lưng Trương Tử Kiếm căng cứng, tôi trêu anh đến cao hứng, ở trên cổ anh cắn một miếng, tay xoa xoa vùng bụng anh: “Thả lỏng…”

Trên người anh còn mặc quần áo ngủ, tôi vừa cởi bỏ từng nút vừa trêu chọc anh, “Anh cứng đơ như thế để làm gì….không muốn em sao…”

Trương Tử Kiếm cất bàn là đi, thở dài: “Thật sự là muốn mạng anh mà…”

Anh xoay người ôm tôi, cắn mạnh một miếng lên môi tôi, khiến tôi có chút đau, anh nói: “Tiểu lẳng lơ.”

Tôi cười nói: “Em câu dẫn anh như thế anh còn chưa phản ứng, có phải là ca không được không? Nếu không được thì để em làm.” Tôi cố ý đỉnh về phía trước một cái, dùng tiểu huynh đệ của tôi cọ cọ anh, “Anh xem, của em còn rất được.”

Trương Tử Kiếm lại cắn tôi miếng nữa, dùng mũi cọ cọ mũi tôi, kéo tay tôi đè lên nơi cứng rắn nào đó của anh: “Tự mình sờ xem.”

Thực ra lúc nãy đỉnh anh tôi đã cảm thấy rồi, dĩ nhiên là tôi cố ý. Tôi cười cười, đẩy quần anh xuống một chút rồi thò tay vào, nhưng chỉ đảo qua xung quanh chứ không cầm lấy.

Trương Tử Kiếm xoa bóp mông tôi, nói: “Em giở trò xấu phải không.”

Tôi nhìn anh bằng ánh mắt bề trên, nâng cằm: “Cởi quần áo của em.”

Anh hôn tôi, cở quần áo của tôi.

Tôi tiếp tục nói: “Quần nữa.”

Anh cười một tiếng, trong mắt đầy cưng chiều, nói với tôi: “Cởi quần cũng được, nhưng em phải lấy ta mình ra đã bé cưng ạ.”

Tôi rút tay ra, Trương Tử Kiếm liền ngồi xuống cởi quần tôi, tôi rất phối hợp nâng chân. Nhưng không đợi tôi buông chân xuống thì anh đã khiêng bổng tôi lên, làm tôi sợ nhảy dựng.

“Anh ngu ngốc, làm em sợ muốn chết,” Tôi xoa lỗ tai anh, “Dịch xuống chút, đè phải trứng em rồi.”

Trương Tử Kiếm không để ý đến tôi, trực tiếp đi vào phòng ngủ quăng tôi lên giường, tôi cảm thấy kê kê mình thoải mái hơn hẳn. Anh đứng trước mặt tôi nhanh chóng cởi quần áo, ánh mắt nhìn tôi như muốn đem tôi phá nát.

Anh giơ tay kéo tôi lại gần, bản thân thì đứng bên giường, chưa đợi tôi phản ứng lại đã bóp cằm bắt tôi mở miệng, sau đó nhét của anh vào miệng tôi.

“Liếm.” Anh từ trên cao nhìn tôi.

“…” Tôi phối hợp liếm một cái ngay phía trước.

Anh giật tóc tôi, nghiến răng hung tợn nói: “Anh bảo em ngậm liếm. Nghe không hiểu à?”

……..Thế này là chơi đến nghiện đây mà. Không có biện pháp, ai bảo mình gây họa, dù quỳ cũng phải liếm xong. Vì thế tôi cực kì cố gắng, ôm eo anh, cẩn thận hầu hạ.

Trương Tử Kiếm thích tôi như vậy nhất, ấn gáy tôi thỉnh thoảng đưa đẩy vài cái. Nhưng anh cũng là cái đồ mạnh miệng, tôi mà làm quá thì anh lại không nỡ.

“Được rồi.” Anh đem bản thân rút khỏi miệng tôi, ngón cái xoa khóe miệng tôi, “Được rồi bé cưng.”

Tôi cười, “Vừa rồi không phải rất mạnh bạo hả? Không chơi nữa?”

“Không chơi,” Anh lắc đầu, lại gần hôn hôn tôi, “Chơi tiếp thì sẽ là màn cường bạo đấy.”

“Vậy thì làm đi,” Tôi liếc nhìn anh, “em thấy anh chơi rất vui vẻ mà?”

Bàn tay anh sờ đến kẽ mông tôi, ám muội đè vào, “Không chơi, anh không thích làm vậy với em.”

Lời anh nói khiến lòng tôi ấm áp. Thực ra giữa hai tôi trước giờ đều như vậy, chơi đùa một chút còn được, chứ Trương Tử Kiếm chưa bao giờ thật sự làm gì quá đáng với tôi, đôi khi tức giân thì nói vài lời độc ác, đến lúc qua rồi lại cảm thấy đau lòng.

Anh vừa hôn vừa cắn, khiến tôi cứng đến không chịu nổi, sau đó thì tôi không kiên nhẫn, “Đờ, mẹ nó anh có thể làm được không.”

Trương Tử Kiếm trả thù chuyện tôi làm với anh lúc nãy, nên chỉ hôn hôn rồi cắn cắn tôi chứ không chạm vào vị trí mấu chốt. Tôi đạp một phát lên vai anh, nói: “Em bây giờ rất cơ khát, tốt nhất là anh nhanh chóng thỏa mãn em, nếu không ngày mai em sẽ tìm người khác làm.”

Trương Tử Kiếm ngẩng đầu liếc nhìn tôi.

Tôi biết rõ những lời này sẽ gây hậu quả như thế nào.

Thế nên ngày hôm sau dưới mông tôi phải lót hai tấm đệm, Tần Châu ngồi cạnh, ánh mắt nhìn tôi đầy tìm tòi khó hiểu. Tôi không nói nên lời, đây đều do tôi tạo ra.

Trương Tử Kiếm gửi tin nhắn cho tôi: “Em ổn không bé cưng, đến trưa thì chú ý một chút, đừng ăn bậy đấy.”

Tôi nghiến răng nghiến lợi trả lời: “Cút cho em.”

Trương Tử Kiếm gửi cho tôi ba mươi sáu chữ “Ha ha”.

Tôi cũng thật sự rảnh rỗi đến đau trứng, đếm tròn ba mươi sáu chữ không sót cái nào.

Buổi chiều Tần Châu hỏi tôi: “Diệp ca anh sao thế?”

Tôi nói: “Không sao cả, rất tốt.”

Cậu nhìn nửa người dưới của tôi, nói: “Em thấy anh hành động không lưu loát lắm.”

Biểu tình của tôi rất bình tĩnh, mặt không đổi sắc nói: “Tối qua chuyển chút đồ nên bị trẹo eo.”

“À….” Cậu sờ mũi, “Thế mà em cứ tưởng anh làm chuyện kia cơ.”

“Chuyện kia nào?”

Tôi liếc cậu, nhíu mày nói: “Đừng nghĩ lung tung, tôi chỉ là chuyển vài thứ thôi, không liên quan đến cái khác.”

“Vâng,” cậu gật đầu, “được rồi.”

Tôi cũng chả thích đem chuyện nhà mình ra cho người khác đoán. Tôi biết cậu muốn nói gì, nhưng cũng có chút ngoài ý muốn, tôi nghĩ thuộc tính của Trương tử Kiếm đã rõ rành rành rồi chứ, mặc kệ là dáng người hay là tính cánh đều là kiểu nằm trên mà.

End chương 18.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.