Mặc dù là Đại học công nghệ thông tin, nữ sinh Đại học M lại nổi tiếng là dịu dàng lễ độ, tài mạo song toàn, nhưng nhất định phải ngoại trừ một người, chính là Chủ tịch Hội sinh viên Đại học M, cũng chính là sinh viên năm thứ tư khoa thiết kế phần mềm – học tỷ Trần Tiêu Hoan.
Trần Tiêu Hoan này, không phải ai khác, chính là em gái ruột của vị thầy giáo Tần – Tần Lãng mà Cố Ngự Lâm hết sức kính nể.
Từ ba năm trước, khi Trần Tiêu Hoan nhậm chức Chủ tịch Hội sinh viên, đã phát triển phong cách của của nữ sinh Đại học M theo một chiều hướng mới, cái gì ư? Xin để lát nữa hẵng nói.
Nữ sinh Đại học M rất có tài, đó là điều đương nhiên, nhưng một mặt, cái tài của họ bị thành tích của nhóm lớn nam sinh áp chế, ngược lại, nữ sinh Đại học M không tự chủ được nổi bật lên vẻ dịu dàng như nước, giống như nử tử ôn nhu tam tòng tứ đức theo chế độ phong kiến thời xưa.
Cho đến khi Trần Tiêu Hoan nhậm chức, mới bất tri bất giác dẫn dắt nữ sinh Đại học M, có một cỗ phong phạm khác.
Dĩ nhiên Trần Tiêu Hoan không thuộc dạng như thế, cá tính cô phóng khoáng, tác phong nhanh nhẹn dũng mãnh, rất có mấy phần phong phạm nữ cường nhân, không chỉ có thành tích học tập số một số hai, hành động cử chỉ cũng quang minh lỗi lạc, ngay cả mấy nam sinh cũng rất bội phục cô.
Cho nên, bản ghi chép thành tích được cô sáng lập nên trong ba năm Đại học, cũng chẳng có gì là lạ rồi.
Điều thứ nhất, năm thứ hai đại học đã đảm nhiệm chức Hội trưởng Hội sinh viên, hơn nữa bằng toàn bộ phiếu tín nhiệm đánh bại đối thủ cạnh tranh, tư thái thành công nhậm chức.
Điều thứ hai, liên tục ba năm không “Xuống đài”, mặc dù đến năm thứ tư, như cũ được hà binh tướng cua (*lính tôm tướng cua) khổ sở giữ lại, mặc dù cô đã nói rõ công việc bận rộn, nhưng không được, cho tới hôm nay vẫn mang cái danh hiệu Hội trưởng Hội sinh viên.
Về phần ghi chép thứ ba... Chính là về con người Trần Tiêu Hoan, là một cô gái hoàn toàn đi theo chủ nghĩa nữ cường kiêm truyền thuyết vô địch hủ nữ. Dĩ nhiên, nữ cường hay là hủ nữ cũng không phải là tin tức lớn gì, đáng nói chính là, cô còn là người sáng lập một nhóm hoa dâm lớn trên BBS Đại học M!
Nhóm này, có tên là:
“Đam mỹ lưu hành trong Đại học M”.
Khụ khụ! Rốt cuộc cũng nói đến trọng điểm rồi.
Lại nói hai ngày trước khi tựu trường ở Đại học M, một ngày nắng ấm gió nhẹ, giữa thanh thiên bạch nhật (Khụ! Khụ!), một nam sinh tuấn tú áo trắng quần đen ngọc thụ lâm phong đứng trông ngóng ai đó ở cổng Đại học M, cho tới khi người vây xem xúm lại rối rít suy đoán rốt cuộc người đó là ai.
Nhưng vào lúc này, một người trùng hợp đi ngang qua, cô gái xinh đẹp tóc ngắn đeo kính lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, “Tách” một tiếng, chụp lại khung cảnh kinh điển này vào trong chiếc Sharp 9010 màu đen.
Cô gái này đi giày cao gót màu đỏ đầu nhọn cao 12 cm, trong nháy mắt chụp hình, rời đi trước khi nhân vật chính nhận ra có chuyện gì.
Cho nên, trong lòng cô gái đeo kính, cho tới bây giờ cũng chưa có cái gọi là tiếng nói của “Nhân vật chính”.
Buổi tối hôm đó, hình ảnh của nam sinh tuấn tú lạ mặt bị bạn học Tiểu Na, cũng chính là cô gái đao mắt kính bí mật gửi đến nhóm “Đam hành Đại học M”, hơn nữa trong vòng một tuần không hề rơi khỏi top ba.
Nội dung giấy báo như sau:
“Không biết là đại thúc nhà nào lại để tiểu thụ thân ái chờ lâu như vậy, thật sự là lạt thủ tồi hoa (*mạnh tay bẻ hoa – chỉ những người không biết thương hương tiếc ngọc)?!”
“Trời ạ trời ạ! Cực phẩm tiểu thụ kìa!”
“Tiểu chính thái! Tôi muốn tiểu chính thái!”
“Không ngăn được... Máu mũi, máu mũi...”
“Tại hạ ngửi thấy mùi thịt ngây thơ trên gương mặt xinh đẹp kia...”
“Chậc chậc chậc, công thụ đều có thể, vô cùng đẹp mắt.”
“Thật là mọng nước, sao ai gia lại không có phúc khí này nhỉ, haiz…”
“Trường học của chúng ta à? Lạ mặt thật, ai biết thông tin, nếu biết thì hãy giới thiệu cho tôi nhé, bạn thân yêu…”
...
Tỉnh lược mấy ngàn chữ.
Mấy ngày sau, khi chuyện này đã nơi vào quên lãng, một ngày kia Trần Tiêu Hoan đại tỷ ngẫu nhiên đọc được bài đăng này, trên thực tế cô thành lập nhóm này và vì giúp đỡ chị em tốt, không ngờ cô lại phải gánh chịu cái cái danh này.
Nhìn nội dung, lần nữa ngẩng đầu nhìn lên hai đồng chí kia, cô run rẩy nhấn chuột.
“Tiểu Na muội muội, tỷ tỷ ta phải chịu cái danh này, làm sao bây giờ?!”
Trần Tiêu Hoan cũng không phải chờ đợi lâu, một ngày sau, đồng chí Tiểu Na đã tung ra “Mạng lưới tình báo” khắp Đại học M thu thập được tin tức của chàng trai thần bí…
“Cố Ngự Lâm, sinh viên trao đổi với Đại học B, đại học năm thứ hai, năm nay nhập học Đại học M, chuyên khoa máy vi tính.”
Mặc dù nội dung không nhiều lắm, nhưng tối thiểu biết được người này là sinh viên trao đổi ở Đại học M, cũng coi như là thu hoạch không tệ rồi.
Tiểu Na nhìn bộ dáng trầm tư của Trần Tiêu Hoan, không khỏi thản nhiên cười, “Đại tỷ, chị còn do dự gì nữa?”
Người khác không biết, chẳng lẽ Tiểu Na cô không rõ sao? Mặc dù Trần Tiêu Hoan phóng khoáng lại cường hãn, về mặt tình cảm lại là một kẻ mù!
Trần Tiêu Hoan ngẩng đầu lên kỳ quái liếc nhìn cô, mới giơ tay lên chỉ vào bài viết trên máy vi tính, “Nhưng, chẳng phải cậu ta là thụ sao? Chị đây đã gieo mầm, chị đây sẽ không hủy CP (*Couple Person).”
“Ha ha! Bọn họ nói chị là hủ nữ, em còn lo bọn họ đánh giá cao chị, không ngờ chị cũng biết đến CP cơ đấy?” Tiểu Na nhất thời che miệng cười lớn, “Nhưng, vậy cũng là chúng ta YY (*tưởng tượng), lại nói, chị là ai? Tần đại tỷ đó! Cho dù là cong, muội muội em đây cũng sẽ bẻ thẳng giúp chị!”
Hai tuần lễ sau đó, Cố Ngự Lâm được thầy giáo Tần nhận làm học trò, Trần Tiêu Hoan và Tiểu Na lấy thân phận học tỷ tự mình tra hỏi, đối phương ngôn từ chính nghĩa cho ra đáp án “chiều hướng bình thường”.
Ngay sau đó, bài đăng về chàng trai vốn được đăng hình trên nhóm kín “Đam hành Đại học M” cùng tất cả thông tin thảo luận về chàng trai này hoàn toàn bị xóa bỏ.
Nhưng là, chỉ sau một ngày, nhóm công khai Đại học M – Khối “Boys Over Flowers” lại xuất hiện thảo luận về “Nam sinh cực phẩm Đại học M”, hình ảnh Cố Ngự Lâm đứng chờ ở cổng trường học lại xuất hiện, hơn nữa trong vòng một ngày đã trở thành một tân nam sinh cực phẩm trong lòng hầu hết phái nữ ở Đại học M.
Dĩ nhiên, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào là Đệ nhị bưu hãn Đại học M – bạn học Tiểu Na đã đăng bài như sau:
“Nam sinh này Tần đại tỷ đã định, xin mọi người nhanh chóng thối lui!”
Cao điệu như thế tất nhiên là có nguyên nhân, Trần Tiêu Hoan cũng không biết, chị em tốt mười năm quen biết Tiểu Na đã tự mình quyết định thay cô, cũng đã lên sẵn sách lược sơ bộ.
Lực lượng dư luận là vô cùng khổng lồ, “ba người thành hổ” (*gần với nghĩa “Ba người thành một cái chợ”) lời đồn được nhiều người bàn tán, người nghe sẽ tin là thật, một khi toàn trường đều biết Trần Tiêu Hoan theo đuổi Cố Ngự Lâm, sợ gì nam sinh này không ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói?
Mà lúc đó, Trần Tiêu Hoan đang tá túc trong nhà anh trai, cùng Cố Ngự Lâm tham gia lớp bổ túc thi đua của Tần Lãng.
Trong lúc nghỉ ngơi, Trần Tiêu Hoan mở máy tính của Tần Lãng ra, lên BBS Đại học M, khi xem đến bài đăng đó, nhất thời thay đổi sắc mặt.
“Đây là cái gì?” Cố Ngự Lâm đã quen thuộc tiến gần lại, cũng thay đổi sắc mặt, “Người nào lại đăng hình tôi lên diễn đàn thế này??”
Trần Tiêu Hoan vốn đang có chút áy náy, bị Cố Ngự Lâm hỏi như vậy như vậy, đột nhiên cảm thấy hết sức uất ức, “Cũng không phải là tôi, gào cái gì mà gào?”
“Không phải chị sao?” Cố Ngự Lâm nghiêng mắt liếc cô, “Tôi đã nói với chị là tôi có bạn gái rồi cơ mà.”
“Tôi biết rõ! Cậu không phải phải cường điệu lên như thế! Mẹ nó!”
Trần Tiêu Hoan cảm thấy rất khó chịu, cô cũng không cảm thấy mình thật sự thích Cố Ngự Lâm, nhưng khi đứng trước mặt Cố Ngự Lâm, nhuệ khí của cô giống như bay hết, ngay cả người anh trai hơn cô mười tuổi kia cũng không cho cô cảm giác ấy.
Ban đầu, cô định ép buộc anh trai ngoại lệ nhận người học trò là Cố Ngự Lâm, cho rằng anh sẽ cảm kích mình, sau đó mới phát hiện, lấy thực lực của anh, hoàn toàn có thể trở thành học trò của Tần Lãng, trái lại anh lại là học trò chính thức, trong những cuộc thi đều là “Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát” (*Trường Giang sóng sau đè sóng trước => Có thể hiểu là: “Trò giỏi hơn thầy”).
Qua nhiều năm như vậy, cô vẫn chưa gặp qua chàng trai nào có thể thắng được cô về mặt chuyên ngành, Cố Ngự Lâm không khỏi khiến cô sinh ra cảm giác “cao thủ so chiêu không nói đến tình cảm”.
Về phần Tiểu Na cho là cô có gì đó bất chính. Vớ vẩn! Bọn đàn ông con trai trong mắt cô chỉ là một đống đá, nhiều lắm cũng phân chia thành ngọc thạch với bùn loãng mà thôi.
Trần Tiêu Hoan cô vẫn theo đuổi độc thân chủ nghĩa đấy... Nhiều lắm thì ngẫu nhiên bắt gặp soái ca thì có chút kích động thôi...
“Đưa máy tính cho tôi.” Cố Ngự Lâm nhàn nhạt mở miệng, Trần Tiêu Hoan nhất thời lạnh lẽo, ngoan ngoãn đưa máy tính trên tay qua.
Sau đó hai phút, Cố Ngự Lâm trả máy tính lại cho cô, thời gian lên lớp cũng đã đến.
BBS của Đại học M tê liệt hai ngày, nguyên nhân không rõ.
Bản lĩnh này, trở thành một trong những lý do qua một năm Trần Tiêu Hoan vẫn nhớ mãi không quên.
Trên phương diện nào đó, Trần Tiêu Hoan thật sự rất tương tự với Tống Hàng Hàng, ví dụ như họ đều vô cùng hăng hái với công việc, cũng đều vô cùng chậm chạp về mặt tình cảm.
Bên kia, mặc dù kế hoạch Tiểu Na muốn trợ giúp người chị em tốt bị Cố Ngự Lâm phá rối thất bại, nhưng Đại học M lại dần dần có scandal về Trần Tiêu Hoan và anh, đặc biệt là khi Cố Ngự Lâm trở thành học trò của Tần Lãng, lời đồn càng truyền càng mãnh liệt.
Cho đến một ngày kia, lời đồn này, truyền đến trong tai người nào đó...