Thanh Xuân Trọn Vẹn

Chương 9




17.

Khi trở về lớp tôi không ngồi vào vị trí của mình, mà là ngồi bên cạnh Trần Nhã Nhã còn Tạ Tử Hách thì đến ngồi chỗ tôi.

Nhưng trong cả tiết tự học tôi chẳng làm được mấy bài tập mà vô thức nhìn về hướng cửa.

Thật là không khéo, bọn họ tan học sớm.

Một cái liếc mắt tôi đã nhìn thấy bọn họ đang đi về phía lớp học.

Cũng không biết là đang nói cái gì, có cái gì hay để nói nữa.

Haizzz.

"Nhã Nhã, chơi cờ caro với tớ nha."

"Hả? Hết giờ lại nói nha."

"Không cần, chơi ngay bây giờ."

Tôi năn nỉ nói.

"Được được được, thật là không chịu nổi cậu mà."

Tôi và Trần Nhã Nhã chơi không được mấy ván thì Tạ Tử Hách đã quay lại.

"Bạch Tự nói không tìm gặp vở bài tập của cậu ấy, kêu cậu trở về tìm, xem xem nó ở đâu."

Sao có thể chứ.

Buổi sáng hôm nay tôi mới vừa đưa cho anh rồi mà.

Tôi liếc nhìn anh một cái.

Anh đang nghiêm túc đọc sách.

Không nhìn thấy vở bài tập còn không tìm.

Tôi một bên mắng chửi anh trong lòng, một bên cầm trà sữa và bài tập đi về chỗ ngồi.

18.

Tôi mở ngăn kéo, tôi càng thêm chắc chắn rằng quyển vở là do anh tự làm mất rồi. Đọc‎ 𝑡r𝙪𝙮ện‎ ch𝙪ẩn‎ không‎ q𝙪ảng‎ cáo‎ #‎ T𝙍ÙMT𝙍U𝓨‎ ỆN.𝐯n‎ #

"Buổi sáng em đã đưa quyển vở cho anh rồi. Ở chỗ này không có."

"Ừ." Anh nhẹ nhàng nói.

Tôi dựa vào bàn giả vờ ngủ.

Âm thanh lật sách, đóng sách, tiếng bàn tay đặt lên bàn, tiếng tóc cọ vào quần áo dọc theo bàn truyền vào tay tôi....

Tôi quay đầu nhìn về phía anh.

Anh cũng đang dựa vào bàn dịu dàng nhìn tôi.

"Cuối tuần cùng nhau ra ngoài học nha."

Anh chậm rãi mở miệng.

"Ừ."

Anh ngồi dậy, cả người tiến đến bao lấy tôi.

Tôi giật mình ngồi dậy đẩy anh ra nói: "Giáo viên đến."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.