Thanh Xuân Năm Ấy

Chương 7: Chuyến đi mang tên trải nghiệm




Nhân dịp kỉ niệm 2 năm thành lập trường Highest,ban giám hiệu quyết định cho cả trường đi chơi một chuyến.Hôm nay,tất cả các lớp đang tập trung ở dưới sân trường để quyết định chọn ra một nơi để đi.Cuối cùng phần đông đều chọn đi Nhật Bản.Cô hiệu trưởng phát biểu:

-Các em chúng ta sẽ lên đường đi Nhật vào thứ hai tuần sau.Cô sẽ phát giấy xin ý kiến phụ huynh.Thông tin và lịch trình đến cô giáo chủ nhiệm của các lớp.Giờ mời các em lên lớp học tiếp tiết tiếp theo.

Về đến lớp,tất cả thành viên lớp S1 đang hân hoan vì sắp được đi chơi.Nhóm Hiền,Ngân,Giang lớp trưởng đang bàn xem hôm đấy mặc gì,mang gì.Cô giáo bước vào lớp.Cô gọi lớp trưởng lên và bảo:

-Lớp trưởng em phát cho mỗi bạn một tờ phiếu ý kiến phụ huynh.Còn về phần vé máy bay thì tôi sẽ trực tiếp đưa cho bố mẹ các em.

Giang lớp trưởng phát xong đơn ý kiến phụ huynh thì đúng lúc đến giờ ra chơi.Hiền đang nói với Phương và Ngân:

-Không biết bọn mình được đi máy bay hãng gì nhỉ?

Giang liền chạy ra nói:

-Bọn mình được đi máy bay Vietnamarilines hạng thượng gia đấy.

-Cái gì được đi hạng thương gia á.Chồi ôi trường gì mà giàu thế đi được.Thế này chết mất!

Thấm thoát đã đến thứ hai,hầu như không khí đi chơi đã tràn nhập khắp nơi nơi.Cả trường đều đến từ rất sớm.Sân trường tập trung khá nhiều người.Phương đến trường kéo Vali chạy ra chỗ Hiền và Ngân.Hiền thấy Phương liền bảo:

-Hôm nay Phương ăn mặc xinh thật!

-Hai cậu cũng thế mà!

-Hay là lấy vé ra xem đi xem chúng ta có ngồi gần nhau ko?

-Chúng ta ngồi gần nhau nè!Tròn ba ghế luôn.

Đang trò chuyện vui vẻ thấy Giang lớp trưởng hồng hộc chạy đến.Ngân thấy Giang liền nói:

-Sao mà chạy như ma đuổi thế!Đã muộn giờ đâu!

-Không phải tôi để quên đồ ở nhà.

-Trời ạ.Quên gì để chạy như ma đuổi thế!

-Tôi quên vé máy bay.

-Tí nữa là không được lên máy bay đâu nhá!

Cô hiệu trưởng ra hiệu tập trung,xếp lớp lên từng xe.Riêng lớp S1 do có nhiều bạn đến muộn quá nên đi cuối cùng.Lên được xe rồi,cả lớp đều mở vé ra xem.Bỗng hướng dẫn viên của lớp lên tiếng:

-Chào cả lớp,anh tên Quân.Chuyến đi này sẽ đồng hành với cả lớp S1

Phương nghe thấy giọng quen quen liền nói:

-Ơ cậu sao cậu ở đây?

-Phương sao cháu?

-Đây là lớp cháu,sao cháu không được đi ad?

-Anh cơ đấy.Thôi già rồi thì đừng có nói anh nữa.

-Cậu không nói với cháu nữa.

Hiền thấy thế liền nói:

-Đây là cậu của Phương ad?

-Ừ cậu tớ đấy!

Hiền chào cậu của Phương.Cậu Phương quay ra nói với Phương:

-Đấy thấy chưa con nhà người ta ngoan ngoãn còn cháu nhà mình thì…

Hai cậu cháu cãi nhau quên mất đi là sắp đến nơi.Chỉ khi đến nơi cả lớp mới hò reo:

-Yeah đến nơi rồi!Được đi chơi rồi!

Phương nhìn ra ngoài cửa sổ.Cô chưa bao giờ đi đến nhà ga T2,nhìn rất đẹp.Có lẽ hôm nay cô có thể gặp được bố và cô mình ở đây không nhỉ?Cô theo chân cả lớp bước vào.Đến nơi,cô cùng các bạn đưa hết hộ chiếu,giấy tờ tuỳ thân cho cô giáo và lớp trưởng.Xong xuôi làm thủ tục các bạn đi qua cổng an ninh 

Sau khi đi qua cửa an ninh,Phương và các bạn bước chân lên máy bay.Thế là tạm biệt Hà Nội,tạm biệt Việt Nam.Chúng mình đi chơi đây!

Bốn tiếng trôi qua thật nhanh,cả trường đã đáp xuống sân bay quốc tế Kansai.Bước ra khỏi cửa máy bay,một cảm giác nhẹ nhõm ập đến.Cả lớp được cậu Quân dẫn ra xe và thông báo lịch trình.Một kì nghỉ dài bắt đầu!

P/S:Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đối với lớp S1?Mọi người có sóng yên biển lặng trải qua kì nghỉ này ko?Cùng đón xem 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.