Thanh Quan

Chương 766: Hạ Quân Cờ Ẩn




Quý Chí Cương quả thật đúng là có nhược điểm, nhưng chính vì như thế nên Tần Mục mới có can đảm dùng hắn, nếu hắn biểu hiện không chê vào đâu được, Tần Mục lúc đó cần phải cẩn thận mới đúng.

Không nói Quý Chí Cương vội vàng tiếp đãi người nhà. Tần Mục hai ngày này ở trong đơn vị đã bị chọc và khiêu khích vài lần. Hắn làm chủ mua hai bộ thiết bị không biết là do ai truyền ra ngoài, thời điểm mọi người nhận phúc lợi thì bàn tán xôn xao chuyện Tần Mục tự tiện, cách làm này khiến không ít phòng phản cảm. Khoa hậu cần lớn như vậy nhưng tài chính là phi thường có hạn, nó nơi chi tiêu của bộ tài chính ở kinh thành. Tần Mục yêu cầu mua sắm hai bộ thiết bị thì phải chạm vào tiền của các phòng, tuy cuối cùng không thành nhưng nhân khí của Tần Mục đã xuống thấp nhát, mà khoa trưởng khoa hậu cần Viên Khắc Chấn hi vọng mọi người lên tiếng, náo càng lớn càng tốt.

Tần Mục cũng từ chối cho ý kiến, thái độ mỉm cười. Nhưng mà nhân viên khoa nghiên cứu thì bực bội, hận không thể làm cho ra chiến tích lớn khiến mọi người phải nhìn xem.

Vì thế Tần Mục còn chuyên môn khuyên bảo mọi người giảm bực dọc, hơn nữa hứa hẹn sau khi khoa nghiên cứu làm ra thành tích, Tần Mục hắn bỏ tiền ra mời mọi người đi du lịch nước ngòi ba ngày. Nhưng Tần Mục cũng bảo mọi người lúc cần nghỉ ngơi cứ nghỉ ngơi, đừng tưởng rằng mình còn trẻ thì làm liều.

Tần Mục nói chuyện phi thường có tính kỹ thuật, cam đoan mọi người nhiệt tình, cũng giảm đi hào khí áp lực bao phủ của mọi người, đến cuối cùng Tần Mục còn xin lỗi mọi người, năm trước không có tổ chức tụ hội, mời cơm xin lỗi, hắn còn muốn cùng phấn đấu với mọi người, chờ đầu năm đi làm hắn sẽ cùng mọi người ăn cơm.

Hai thượng úy nhìn thấy bộ dáng Tần Mục thành thạo thì suy nghĩ sâu xa trong lòng, tâm tư suy tính cũng giảm đi thật nhiều.

Sau khi mời cơm xong chỉ chờ đợi tan tầm, sau đó là qua năm. Tần Mục chắp tay sau lưng đi vào đại sảnh khoa nghiên cứu, bảo Hạ Uyển Nhi gọi Triệu Vũ Hiên tinh thông phần cứng tới văn phòng.

Triệu Vũ Hiên mặt mang nghi hoặc đi tới, Tần Mục bảo hắn đóng kỹ cửa, tự mình rót trà cho Triệu Vũ Hiên. Triệu Vũ Hiên thụ sủng nhược kinh đứng lên, nói liên tục không dám làm phiền Tần khoa trưởng.

Tần Mục gật gật đầu, trong khoảng thời gian quan sát này hắn phát hiện Triệu Vũ Hiên lá gan thật lớn, kỹ thuật cũng vượt qua thử thách, cho nên Tần Mục bằng vào tri thức máy tính nông cạn của mình nói với hắn vài câu, làm cho Triệu Vũ Hiên bây giờ nhìn qua Tần Mục với biểu lộ kính nể.

Thời điểm quan sát ưu điểm của Triệu Vũ Hiên, Tần Mục cũng quan sát khuyết điểm của hắn, Triệu Vũ Hiên người này điều kiện gia đình không tốt, có đôi khi một mình đi ra ngoài tiếp công việc sửa đồ gia dụng, căn cứ Tần Mục điều tra, song thân trong nhà Triệu Vũ Hiên thân thể phi thường không tốt, hàng năm đều không thể rời bỏ uống thuốc.

Người như vậy thì thích đi trên dây, một bước thiên đường một bước địa ngục, cho nên thời điểm nghỉ trưa Tần Mục quyết định làm bước tiếp theo của kế hoạch.

- Tiểu Triệu ah, trong khoa nghiên cứu thích ứng như thế nào rồi?

Tần Mục cười hòa ái, bộ dáng của lãnh đạo.

Triệu Vũ Hiên xấu hổ đỏ mặt, nói ra:

- Tần khoa trưởng, bộ thiết bị kia tôi mò mẫn đã có chút được rồi, những số liệu trọng yếu và thiết bị ở trong cần chờ qua năm mới làm.

Tần Mục gật gật đầu, hỏi:

- Bộ thiết bị mắc lỗi có khả năng sửa nó hay không?

Triệu Vũ Hiên lắc đầu nói ra:

- Quá tinh vi, có nhiều chỗ còn không hiểu rõ được.

Tần Mục cười, nhàn nhạt nói ra:

- Ăn không thấu cũng không có sao, điện tử là thứ tinh vi mà. Đúng rồi, thiết bị đó sản xuất ở đâu?

Triệu Vũ Hiên sững sờ lên, thiết bị được sản xuất ở đâu, Tần Mục không phải sớm đã biết rõ rồi sao, vì sao hiện tại lại hỏi? Hắn cẩn thận nhìn qua Tần Mục, dường như nhìn ra manh mối và nói:

- Là nước Mỹ sản xuất.

Tần Mục cười lên, nói ra:

- Anh xác định là Mỹ sản xuất?

Triệu Vũ Hiên lại ăn cả kinh, Tần Mục truy vấn những câu này chắc chắn không phải ném đá không đích. Hắn cân nhắc và nói:

- Có 20% nguyên kiện thuộc về Nhật Bản sản xuất, còn có 5% nguyên kiện thuộc là sản phẩm trong nước.

Tần Mục sớm đã biết rõ, có thể nói lúc khoa hậu cần đưa thiết bị tới thì hắn đã xem rõ ràng rồi, cho nên bề mặt các thiết bị này thì viết là do Mỹ sản xuất. Nhưng mà có đôi khi do vấn đề giá cả và tính năng, thời điểm khoa hậu cần mua sắm đã tìm thứ thay thế, cơ hồ mỗi thời đại đều giống như nhau. Chuyện này hoàn toàn là phục bút của Tần Mục, hiện tại phục bút này lại kíp nổ trên người Triệu Vũ Hiên.

Tần Mục châm một điếu thuốc, chậm rãi hút thuốc. Trong khoảng thời gian hắn hút thuốc, cảm giác trong ngực khó chịu, hiện tại hắn chỉ hút vào miệng chứ không hút vào phổi. Cũng bởi như thế Tần Mục chỉ hơi hít vào và nhả khói ra, trong văn phòng khói mù mịt, Triệu Vũ Hiên nhìn qua Tần Mục tháy mông lung và không chân thật.

- Như vậy, Tiểu Triệu ah, tôi giao một nhiệm vụ cho anh!

Tần Mục cân nhắc trong chốc lát và nói:

- Những số liệu trọng yếu này anh có nắm hoàn toàn chứ?

- Có, có một ổ cứng HDD có ghi toàn bộ số liệu.

Triệu Vũ Hiên chăm chú nói ra:

- Tôi chọn ra ổ cứng HDD tốt nhất là nước Mỹ sản xuất.

Tần Mục Ân một tiếng, đứng dậy đi vài bước, dùng ngữ khí nghi hoặc nói:

- Những thứ khác có giữ lại một phần hay không?

Triệu Vũ Hiên gật gật đầu, không rõ Tần Mục tại sao hỏi như vậy.

Tần Mục lại đi vài bước, hắn đổi câu chuyện:

- Như vậy đi, tôi nhớ trong hồ sơ của anh nói quê quán của anh ở vùng núi đúng không, tôi cho anh nghỉ vài ngài về thăm người thân.

Những lời này vừa nói ra Triệu Vũ Hiên cho dù là ngốc cũng biết Tần Mục có việc cho hắn làm, hơn nữa chuyện này còn không thể đưa ra ngoài sáng. Hắn do dự một chút và nói:

- Vậy cám ơn khoa trưởng, song thân thân thể không tốt, vừa vặn phải chăm sóc nhiều.

Tần Mục cười, vỗ vỗ vai Triệu Vũ Hiên nói ra:

- Chuyện khiến người ta hối hận nhất chính là không kịp báo đáp cho cha mẹ, như vậy đi, trong chốc lát đi phòng tài vị lĩnh vài tháng lương, tôi cấp cho anh.

Triệu Vũ Hiên cảm kích gật gật đầu, chờ đợi Tần Mục nói câu sau mới là trọng yếu nhất Tần Mục ghi giấy phép cho Triệu Vũ Hiên, nói ra:

- Đi, anh cứ đi đi, nhớ nói cho bọn người Vương Hiểu Nhạc nghe, tránh bọn họ tới gặp tôi đòi người.

Triệu Vũ Hiên đáp ứng một tiếng, lề mà lề mề đi ra ngoài, chờ hắn đi tới cửa chợt nghe Tần Mục nói:

- Không có ổ cứng dư thừa để nghiên cứu là không được, nếu đốt ổ cứng thì làm sao bây giờ?

Trong lòng Triệu Vũ Hiên run lên, thân thể ngừng một cái liền rời khỏi văn phòng, vội vã tìm Vương Hiểu Nhạc. Vương Hiểu Nhạc đầu óc linh hoạt, hai người quan hệ lại phi thường thân thiết, Triệu Vũ Hiên nói lại những lời của Tần Mục cho Vương Hiểu Nhạc nghe.

Vương Hiểu Nhạc nghe xong con mắt sáng lên, cười quái dị vài tiếng, tiến tới bên tai Triệu Vũ Hiên thấp giọng nói vài lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.