Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Quyển 3 - Chương 30




Trước mắt là cơ ngực khỏe mạnh căng tràn, Quản Lăng kìm lòng không nổi mà run lên, mặt không chút thay đổi quay về.

Mẹ ơi, thật muốn sờ sờ xem!

Diện mạo thanh niên tuấn mỹ vô cùng, mày rậm sắc bén như dao, mũi thẳng thắn như đúc, lông mi như dày như quạt, bao trùm đôi mát thâm thúy như ngọc lục bảo.

Nửa người trên của y, chỉ có trang sức vàng trên cổ cùng vòng khuyên trên cánh tay hơi che lấp, thế cho nên lòng ngực khẻo đẹp đường cong lưu sướng đến cơ bụng của y đều nhìn không sót gì một cái.

Làn da y là màu lúa mì vô cùng khỏe mạnh của người Ai Cập, biểu dương sự khẻo mạnh và bá đạo của người Ai Cập.

Pharaoh trẻ tuổi này, cả người đều tản ra hương vị ánh mặt trời.

Hơi tách môi, thanh niên buông tay ra thân thiết vỗ vỗ Quản Lăng, cười nhìn chung quanh, “Đứng lên hết đi, Vương Hậu ai cập của ta đã trở lại, đêm nay ta muốn vì anh ấy bày yến hội trong hoàng cung!”

Quản Lăng có chút mê muội nhìn răng lòe lòe sáng của thanh niên, trong lòng thấy quỷ dị.

Đây là Pharaoh Celd? Sao y thân thiết với mình như vậy? Anh trai y không phải mỗi ngày đều muốn nổ rơi y sao?!

Nói, người cũng đã xuất hiện rồi sao hệ thống không lên âm báo? Chẳng lẽ mình đoán sai, người này không có quan hệ gì với nhiệm vụ?

Hệ thống? Hệ thống cho cái giải thích a hệ thống!

“Đinh, chúc mừng người chơi thành công tiếp xúc vật dẫn ánh trăng bạc, xin người chơi không ngừng cố gắng, trở thành ánh trăng bạc xinh đẹp mà xa xôi.”

Quản Lăng: …

“Quản Lăng, anh làm sao vậy?” Chú ý tới Quản Lăng không thích hợp, Celd nhíu nhíu mày, không hờn giận nói.

Thoáng xoay người, Quản Lăng cứng ngắc chống lại con ngươi ngọc lục bảo của Celd, vô cùng ôn nhu giật giật khóe miệng, “Không, anh chỉ là nhìn thấy em, rất vui mà thôi, ha ha.”

Đờ mờ nhân sinh nơi nào không gạt người a, gặp tui thân là dân pro chuyện tình yêu, cậu liền tự giải quyết cho tốt đi.

Nghĩ, biểu tình Quản Lăng càng ôn nhu, cậu chậm rãi vỗ vỗ Celd, cảm thán nói: “Trước kia là anh trai không đúng, anh đã nhận được trừng phạt của Thần, tiếp nhận sám hối, từ nay về sau, anh sẽ bảo vệ Thần Điện thật tốt.”

CMN đến đây đi, không nên khinh thường chìm đắm trong sự quan tâm của ca ca đi!

Đôi mắt hơi hơi trầm xuống, Celd hất mặt, tựa hồ là có chút ngượng ngùng khụ thấp một tiếng, chậm rãi nói: “Vậy… Liền tốt.”

Sau khi gặp Pharaoh cậu nên trở lại Thần Điện chuẩn bị yến hội buổi tối, giương mắt nhìn thanh niên cao lớn phía trước mình, trong mắt Quản Lăng không khỏi mang theo một chút ghen tị nhỏ.

Tên này bộ dạng cũng quá khỏe mạnh đi, Quản Lăng đứng cạnh cậu ta, căn bản không ai sẽ coi mình là anh trai.

Đám người lục tục tán đi, Quản Lăng đoán chừng thời gian không sai biệt lắm, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên cảm thấy ánh mắt lạnh như băng đâm thẳng bắn về phía mình.

Thấy không đúng Quản Lăng theo bản năng ngẩng đầu nhìn đi, sau đó cậu hoảng sợ phát hiện, em trai vầng thái dương của cậu bộ dáng không quá thích hợp?

Tựa hồ là không dự đoán được Quản Lăng sẽ ngẩng đầu, khuôn mặt tràn đầy thâm độc hơi ngẩn ra, nhưng đảo mắt lại không chút để ý lạnh lùng cười.

Nhấc chân tiến lên vài bước, khuôn mặt anh tuấn của Celd lúc này lạnh như băng có chút đáng sợ, y nhìn Quản Lăng từ trên xuống dưới, khóe môi chậm rãi nở ra ý cười âm ngoan.

“Không biết anh đang làm cái gì quỷ, nhưng mà, mạng của anh thật lớn đó, anh! Trai!”

Quản Lăng: =A=

Hình như phát hiện chuyện gì ghê gớm?

Đờ mờ em trai của tui nó sẽ trở mặt a khốn khiếp!!!

Tựa hồ vô cùng vừa lòng khiếp sợ trong mắt Quản Lăng, Celd cười vỗ vỗ bả vai Quản Lăng, xoay người rời đi đại điện.

Sau khi Pharaoh rời đi cậu tự nhiên cũng được đưa vào trong Thần Điện cùng đợi tham gia tiệc tối.

Lơ đãng phát hiện đứa em trai Pharaoh này của mình là một tên trở mặt, Quản Lăng có một loại cảm giác nhẹ nhàng thở ra không hiểu.

Trách không được cậu luôn cảm thấy không quá thích hợp sao ấy, tình cảm đây đều là giả vờ?

Nói như vậy Vương Hậu đi lạc trong sa mạc cũng không phải ngoài ý muốn, bên trong tám phần sẽ có công lao của Pharaoh này.

Xem ra này Pharaoh cũng là phái hành động, may là mình thông minh, trước tiên từng bước phát hiện hồn nhiên mỹ hảo mà y giấu dưới trái tim độc ác kia!

Nhưng như vậy cũng tốt, mày mà có cái bộ dáng ban đầu kia ca còn có thể do dự một chút có nên hạ sát thủ hay không, bây giờ mày là thanh niên hai mặt tinh phân vinh quang lên ngai vàng, đá mày xuống ngựa đó chính là chuyện của chung.

Âm sâm sâm miệng toe toét, Quản Lăng quay đầu nhìn về phía gương đặt trước người, mặt không chút thay đổi kéo mái tóc đen dài thẳng của mình xuống.

Trong gương động vặn vẹo mơ hồ chiếu ra Quản Lăng, cùng với mái tóc ngắn còn chưa qua tai.

Không sai, tóc ngắn.

Thẳng cho tới hôm nay Quản Lăng mới biết được mái tóc đen dài thẳng trên đầu mình cư nhiên là một bộ tóc giả!

Hơn nữa không riêng gì cậu, nghe nói tất cả quý tộc nam quyền thế ở Ai Cập đều chuẩn bị cho mình một phòng dự trữ tóc giả, sau đó mỗi ngày lại đổi, ngay cả Pharaoh trở mặt kia cũng không ngoại lệ.

Đây đến tột cùng là một quốc gia thần kỳ thế nào!

Hôm nay đổi một bộ tóc giả, cảm thấy mình xinh đẹp quá, tư thế nói phồng đã không đủ để hình dùng lòng kính sợ của cậu.

Nhưng mà, nhập hương phải tùy tục…

Gõ bàn, Quản Lăng thản nhiên nói: “Người tới, đổi bộ tóc giả cho ta!”

Thay bộ tóc giả xinh đẹp quá, mặc trang phục nữ xinh đẹp quá, Quản Lăng cứng ngắc đẩy cửa đi ra, chuẩn bị đi tham gia yến hội tối nay nghe nói là tên kia có ý chuẩn bị vì cậu.

Khoảng cách của Thần Điện và Hoàng Cung gần, cơ hồ chỉ quẹo một cái là tới, nhưng Quản Lăng thân là Thần Thị vẫn như cũ không thể ở trong Hoàng Cung, điểm này làm cậu rất là bất mãn.

Không ở bên nhau thì sao có thể phát sinh một ít chuyện không hài hòa!

Bởi vậy có thể thấy được, sau khi trải qua hai thế giới, tiết tháo của Quản Lăng rõ ràng đã không còn dư lại bao nhiêu.

“Vương Hậu điện hạ, Pharaoh đã ở trong điện chờ ngài.”

Gật gật đầu, Quản Lăng kéo làn váy rộng của cậu, từng bước đi vào đại điện.

Yến hội thoạt nhìn đã sớm bắt đầu, Quản Lăng còn chưa vào liền nghe được thanh âm ầm ầm, xem ra Vương Hậu mình đây thật không có địa vị gì.

Celd trong nháy mắt Quản Lăng đi vào biểu tình trên mặt mạnh mẽ biến đổi, khóe môi giơ lên tươi cười vô cùng cởi mở, nâng chén cười nói: “Vương Hậu của chúng ta đến đây, mọi người nâng chén hoan nghênh a.”

Nhất thời, âm nhạc trong đại điện dừng lại, tất cả mọi người giơ chén rượu trong tay mình lên cao giọng nói: “Hoan nghênh Vương Hậu điện hạ!”

Quản Lăng mặt vừa kéo, khóe mắt bắt giữ được cười nhạo chợt lóe rồi biến mất trong mắt Celd.

Đờ mờ tên nhóc này tuyệt đối là cố ý, rõ ràng biết anh trai cậu ta hận nhất chính là cái này, còn làm cho tất cả mọi người gọi cậu là Vương Hậu, quả thực là phát rồ!

Nếu như là Đại Vương Tử trước kia khẳng định tức đến nỗi linh hồn nhỏ bé không biết bay đi đâu, nhưng mà, hừ hừ…

Cười lạnh hai tiếng, Quản Lăng bình tĩnh gật đầu bốn phía, ôn hòa nói: “Mọi người cứ ăn cứ uống, không cần để ý đến ta a.”

Dứt lời, mặc kệ chung quanh yên tĩnh như chết, Quản Lăng kéo váy dài một đường đi đến vị trí dưới tay Celd, mặt không chút thay đổi ngồi xuống.

“Xem ra Vương Hậu của chúng ta tiếp nhận xong dạy bảo của Thần, đã càng ngày càng hướng gần đến một Thần Thị đủ tư cách.” Cúi đầu cười, sắc mặt Celd như thường giơ lên chén rượu, chỉ là ánh mắt thường thường nhìn về phía Quản Lăng lại tràn đầy màu u ám.

Tựa hồ hoàn toàn không chú ý tới tầm mắt của Celd, Quản Lăng bằng tốc độ nhanh nhất đem thứ trên bàn trở thành hư không, ôm bụng thỏa mãn nấc một cái, mới bắt đầu tự hỏi làm thế nào để bắt tên cuồng trở mặt này.

Đúng lúc này, một quý tộc tựa hồ là uống rượu lảo đảo đứng dậy, có chút bất mãn đi đến trung tâm đại điện, hét lên: “Tôn kính Pharaoh bệ hạ, có chút vấn đề ta vẫn rất nghi hoặc, không biết có thể mời Pharaoh bệ hạ giải đáp hay không.”

Trước mắt sáng ngời, Quản Lăng thu lại móng vuốt duỗi đến thức ăn, hơi chờ mong nhìn về phía quý tộc rõ ràng là tới tìm tra.

Ánh mắt hơi hơi chợt lóe, Celd vô cùng rộng lượng cười cười, “Đương nhiên có thể.”

Vì thế, chỉ thấy quý tộc kia đứng ở giữa, bắt đầu nói thao thao bất tuyệt, ông ta từ vấn đề mùa thu hoạch của đất nước kéo đến vấn đề tài phú của đất nước, từ vấn đề nước láng giềng đến dâng hiến kéo đến vấn đề sửa chữa quân đội, từ lựa chọn Pharaoh đợt trước kéo đến lựa chọn Pharaoh đợt này, nhưng tâm tư trong đó chỉ có một, chính là ông có điều bất mãn với Pharaoh kế vị!

Quản Lăng nghiêng mắt bay qua khuôn mặt ngày càng âm trầm của Celd, trong lòng nhất thời vui lên một chút.

Aiyou thì ra vị trí của Pharaoh trẻ tuổi còn không quá ổn a, ha ha, vậy để cho anh trai đến cứu vớt em đi!

Quyết định thừa dịp cơ hội lần này tạo một ấn tượng anh trai tốt trong lòng em trai, Quản Lăng khụ hai tiếng, từ chỗ ngồi đứng dậy.

Nhất thời, ánh mắt toàn bộ đại điện tập trung trên người Quản Lăng.

Tay Celd cầm chén rượu mạnh mẽ căng thẳng, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Quản Lăng, âm thầm đoán anh trai này của y lại muốn mượn cơ hội làm cái gì.

Từng bước một đi đến bên quy tộc say khướt kia, Quản Lăng chậm rãi đứng vững cạnh ông ta, rõ ràng thấy trong mắt quý tộc kia giữ lại một chút cảnh giác.

Đờ mờ, giả đò?!

Nhân dân Ai Cập này quả nhiên đều là phái hành động!

Mặt không chút thay đổi chống lại hai tròng mắt hiện lên chột dạ của quý tộc kia, Quản Lăng dồn khí đan điền, lạnh lùng mói: “Dám nói với Pharaoh như vậy, không sợ Chân Thần sẽ trừng phạt ông sao!”

Nhìn mặt quý tộc kia lộ vẻ khinh thường lại muốn mở miệng, Quản Lăng bay lên một cước đá thẳng nơi nào đó của quý tộc, lúc ông ta áu một tiếng đau đớn thì nhanh chóng áp ông ta xuống mặt đất, quỳ thẳng xuống hướng về phía Celd.

“Lúc ta ở Thần Điện đã từng mấy lần cầu nguyện với Chân Thần, Chân Thần nói cho ta, Pharaoh của chúng ta là hóa thân của mặt trời, y sẽ dẫn theo Ai Cập đi đến nơi xa hơn!”

Ngưỡng mặt, trong ánh mắt lạnh lùng của Quản Lăng dần hiện ra một tia kiên định, nghĩa chính ngôn từ nhìn về phía mọi người trong điện, “Pharaoh kế vị là không thể nghi ngờ, mà ta, thân là Vương Hậu đất nước này, cũng sẽ bảo vệ bên cạnh Pharaoh, cầu phúc với Thần, cùng với Pharaoh, làm cho đất nước của chúng ta càng mạnh hơn!”

Dứt lời, Quản Lăng ngẩng đầu nhìn Celd, trên mặt luôn không có biểu tình hiện ra một tia ôn hòa, thanh âm mang theo sám hối cúi đầu vang lên.

“Trước kia anh quá mức bướng bỉnh, không rõ chỉ thị của Thần, nhưng giờ đây, anh sẽ bảo vệ em thật tốt, em trai của anh.”

Nói xong, không để ý tới quý tộc đang ôm kêu thảm thiết bên cạnh, Quản Lăng ngoắc vệ binh tha ông ta đi xuống, chậm rãi giơ lên chén rượu chống lại Celd.

Đến đây đi em trai, uống xong chén rượu này, anh sẽ ở trong lòng em văng đầy ánh trăng bạc.

Ánh mắt phức tạp nhìn thiện ý trong mắt Quản Lăng, Celd mím mím môi, đưa tay giơ lên chén rượu, “Vì Ai Cập!”

Trên đại điện nhất thời lại náo nhiệt lên, “Vì Ai Cập!!!”

Vì thế thời khắc kế tiếp không khí toàn yến hội đạt tới cao điểm nhất, mọi người đều không hẹn mà cùng quên quý tộc bi thảm bị đạp J kia, đều giơ chén kính rượu Pharaoh và Vương Hậu.

Quản Lăng là uống một chén rót một chén, đồng thời còn có lòng giúp Celd rót đầy rượu vào chén rượu, vì thế sau khi yến hội kết thúc, Celd rốt cục say ngã dưới biểu tình hài lòng của Quản Lăng

Mắt nhìn nữ nô bên cạnh đỡ Celd rời khỏi, Quản Lăng vội vã kéo tay người lao về phía mình, đứng đắn nói: “Ta đưa em ấy trở về, cô chỉ đường cho ta là được.”

Nói đùa, loại chuyện tăng hảo cảm này tui sao có thể giao cho người khác làm.

Đừng cho là tui không biết cô muốn làm chút gì đó với em trai tui, cô chỉ là đồ hỏng nhỏ bé mà thôi, hứ!

Nhìn không chớp mắt đỡ Celd đến tẩm điện, Quản Lăng đã hoàn toàn quên cậu vốn có bao nhiêu khát vọng một hồi đối thoại phong hoa tuyết nguyệt với em gái manh, thật là quá đáng mừng, quá đáng mừng.

Một tay ném người trên người lên giường, Quản Lăng xoa tay lột Celd sạch sẽ từ trên xuống dưới.

Dưới ánh nến cơ bắp của Celd rắn chắc ngực sung mãn như được đánh sáp bóng loáng ánh nước, lông mi dày đắp lên con ngươi thâm thúy, cả người giống như tác phẩm điêu khắc bằng đồng ngủ say hoàn mỹ vô cùng.

Hâm mộ ghen tị hận nhìn nửa ngày, Quản Lăng lau nước miếng, giơ giấy lụa vô cùng ôn nhu hướng tới gần lồng ngực dính chút mồ hôi.

Ngay sau đó, Quản Lăng lấy tư thế tứ chi chấm đất bay ngang ra ngoài!

Tác giả có lời muốn nói: Phần hai, Hoa Hoa Hoa Hoa yêu yêu quá


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.