Từ cửa lớn, chị hai bước vào cửa. Đến quầy tiếp tân thì gõ cạch cạch ba phát lên đó, lớn giọng:
- Chu Sâm ở phòng nào.
Cô tiếp tân thấy vẻ mặt đáng sợ của Xu Xu thì hoảng sợ. Nếu nói ra nhỡ đây là phu nhân hay tình nhân của Chu tổng tới đánh ghen rồi cô nói ra bị mắng chết. Không nói ra thì ôi ôi vẻ mặt như hổ mẹ thế này. Nói cũng chết không nói cũng chết hay là nói toẹt ra luôn.
Chần chừ mãi không thấy cô nàng tiếp tân mở miệng, chị hai tỏ ra rất bực bội. Dám coi thường lời nói của mình xưa nay chỉ một người. Hiện người ấy đang nằm viện, không chấp.
- Nói
- Dạ dạ, phòng 302.
- Hừ. Không nói nhanh là ăn vả đấy.
- Dạ dạ. Thưa chị lần sau em không thế nữa.
- Ngoan
-...
Nâng bước vào thang máy hướng căn phòng có số 302 may mắn. Hôm nay chị hai Xu sẽ ghé thăm nơi ở của lão Sâm. Vinh hạnh cho lão quá còn gì.
Cốc cốc cốc
Tay gõ cửa nhưng chị hai vẫn áp sát hai tai lại nghe ngóng bên trong. Nghe thử trong này có tiếng gì không??? Nhưng mà chị hai làm việc vô ích rồi, khách sạn 5 sao, cách âm siêu tốt luôn. Có đứng đây nghe cả ngày lẫn đêm cũng không nghe được gì đâu.
- Ai đó_ Chu Sâm
- Hò hừm hừm... Dạ nhân viên phục vụ _ Xu xu ỏn ẻn nói
Cách...
Mắt thấy cái cửa mở ra, chị hai nhảy vọt vào trong. Trời ơi đúng là không đúng dịp, ả kia còn trần chuồng nhưng mà không sao đừng để chị nhìn cha già kia trần chuồng là được. Lão này vẫn quần áo nghiêm trang chứng tỏ chị đã phá vỡ chuyện tốt rồi, kệ chứ phá hoại hạnh phúc của người khác là niềm vui của chị mà. Các con nuôi cũng là gen của chị mà ra đấy chỉ được cái mặt giống bố mẹ chúng thôi.
- Cô là ai_ ả hoảng loạn vội vàng chui vào chăn mặc quần áo.
- Cứ từ từ làm nốt việc đi, tôi sẽ nói sau.
Lão già kia im lặng nãy giờ thấy người vào phòng là một người đẹp thì hai mắt phát sáng. Sao dạo này toàn gặp gái đẹp vậy nhỉ.
- Bỏ ngay cái ý nghĩ ghê tởm trong đầu ông đi_ Xu Xu
Lão già chột dạ
- Gì chứ.
- Không bỏ là tôi thiến đó_ vừa nói chị cũng không quên dùng ánh mắt đảo dần xuống phía dưới.
Thấy vậy lão có vẻ hơi sợ thật, tay bất giác ôm lấy bụng dưới. Nhưng thật quá mất mặt, đường đường là một ông chủ lớn sao lại có thể tỏ vẻ sợ sệt trước mặt một con nhóc đột nhiên xuất hiện được. Vậy nên ông ta gân cổ lên giọng.
- Hỗn láo, cô bé là ai sao tự dưng vào phòng của tôi.
Chị hai ban cho lão một ánh mắt khinh bỉ, hừ cô bé... tự dưng... tôi. Gớm nếu không có chuyện chị lại thèm vào đây chơi với mấy người chắc. Còn ả kia nữa mặc có mỗi bộ quần áo mà tưỡn ta tưỡn tẹo, ngực lại còn lắc lắc rung rung. Bảo sao lão già kia yết hầu lên xuống. Cẩu nam nữ này thật khiến người buồn nôn, mình đứng chình ình ở đây mà vẫn có thể làm trò.
- Tôi không tự dưng có mặt ở cái động hồ ly này đâu. Cô kia cô tên Hồ Âm đúng không?_ Chị hai phải xác nhận lại, nhỡ xử sai người tội lắm.
- Phải. Hỏi tôi làm gì?_ Hồ Âm ngoe nguẩy đứng lên. Bước tới chỗ lão già kia ôm lấy cánh tay ông ta mà cọ cọ, trông đến ngứa mắt.
- Đúng là người sao tên vậy. Hồ ly chín đuôi, Âm mưu xảo quyệt, chuyên sống dưới Âm phủ.
- Mày nói cái gì đó_ Ả hét lên giơ tay muốn tát Xu.
Nhưng nào có dễ như vậy, chị hai mày đây đầu gấu bao năm đi học, quản lí tá nhân viên ở sân bay, đai đen Karate chính hiệu. Muốn đánh chị còn phải đợi chị cho không đã.
Chị hai cầm tay ả vặn ngược ra sau, tay kia giơ lên tát một cái BỐP rõ kêu. Ả đau điếng ngã văng xuống đất, miệng còn gỉ máu. Lão già kia ôm cái bụng như bà chửa chạy lại đỡ ả. Mồm chửi lớn.
- Cô kia, tự tiện xông vào đây đánh người. Muốn chết phải không???_ Chu Sâm lớn tiếng quát
- Muốn đấy, ông dám giết không?
- Anh, cô ta bắt nạt em. Hu hu hu đau quá đau quá_ Hồ Âm ăn vạ
- Anh thương anh thương. Con ranh con, ông chẳng động chạm tới mày, mày lại tới đây gây sự với ông mày, mày nghĩ ông mày sống từng này tuổi dễ để con ranh như mày bắt nạt thế hả. Khôn hồn nhân lúc tao vẫn giữ được bình tĩnh thì để người yêu tao vả lại một phát rồi đi đi_ Chu Sâm nói một tràng dài.
Ông ta vừa nói xong, máu nóng trong người chị cũng dâng lên. Tát một phát rồi đi. Sợ quá đi, sợ quá à, bộ nhiều tuổi thì muốn làm gì thì làm chắc.
- Dạ dạ. Cháu xin lỗi...
- Ranh con, em yêu cho em xử đi.
- Được. Tay ả vung lên...
Bốp
Áaaaa...Bịch
- Mày..._ Đang mỉm cười thích thú thì lão ngã ra. Nguyên nhân là ả muốn tát chị nhưng mà nào có dễ như vậy. Chị vả cho ả ngã lăn quay ra trúng lão vậy là cả hai liền không hẹn mà ôm đất đắm đuối.
- Tôi làm sao. Không nhiều lời nữa, mất thời gian. Tôi cho hai người ba sự lựa chọn. Một là ông giao ả cho tôi, hai là tôi xử ông, ba là tôi xử cả hai người.
Nhưng họ coi thường lời nói của chị.
- Alo. Quản lí đâu, mau báo cảnh sát cho tôi. Có một kẻ cố tình gây sự với tôi trong này... Phải nhanh lên... Đúng...mau cử người tới đây.
- Ôi trời, tưởng gì. Báo cảnh sát hả, càng tốt đang định đi báo án. Chộ ôi, có kẻ mới giết người, có kẻ là tòng phạm. Kiểu này chắc cũng ngồi 5 năm chứ ít gì_ Chị hai chậm rãi nói, tiện thể kéo cái ghế xuống, lót qua một tấm vải rồi mới đặt mông ngồi. Không lót chẳng may dính tí tạp chất bẩn hết cả người.
Nghe Xu nói vậy, họ không hẹn mà chột dạ. Nhất là ả, mặt tái đi trông thấy. Còn lão thì thấy bình thường, chỉ nghĩ ả gây sự với kẻ bình thường, lão vung tiền là mọi chuyện không sao hết rồi.
- Anh anh có gì từ từ nói_ Ả khẽ thì thầm vào tai lão.
Nhưng mà lão không chịu, nhất quyết đợi cảnh sát. Mà quái, đợi 10...15 phút rồi mà tiếng động nhỏ nhất cũng không có. Con ranh kia còn ngồi rung đùi vừa hát vừa nghịch điện thoại nữa. Nhìn thì xinh mà chẳng ngon như Âm Âm tẹo nào.
Vừa ngẩng đầu chị hai dã nhìn thấy bản mặt đáng ghét của lão kia. Sao mà dâm thế không biết, thật là ngứa mắt.
- Tôi chán chơi trò im lặng với mấy người rồi. Lão già kia mau trả lời câu hỏi của tôi của tôi. Lão chọn cái nào chị cũng chơi.
- Ranh con, tao đố mày đấy. Tao không chọn cái nào đấy mày sẽ làm gì???
Ả thấy cảnh sát không đến thì nghĩ chắc lão bảo thôi nên bắt đầu lật mặt.
- Anh, xử đẹp con kia cho em_ HÂ
- Ok em yêu_ CS
- Buồn nôn_ Chị hai
Lão khinh thường nhỏ, chạy lại ra tủ sau đó từ tủ lôi ra một khẩu súng. Vung vung khẩu súng sau đó chĩa thẳng vào đầu chị hai. Nhưng chị hai đầu gấu nào có sợ, vẫn ngồi im liếc liếc mắt khinh thường.
- Bắn đi. Bắn thẳng vào đây này.
- Mày thách tao à_CS
- Oa anh yêu giỏi quá, bắn chết cô ta đi_ HÂ
- Tôi thách ông đấy?
Sống trong gia đình chính trị, từ bé đến lớn Xu Xu này bị bắt cóc không dưới chục lần. Lần đầu tiên, lần thứ hai, thứ ba thì nói thật rất sợ nhưng rồi lặp đi lặp lại thấy cũng quen. Dù sao thì bọn chúng cũng chỉ mong muốn có một thứ từ cha chị nên khi chưa có đạt được nhất định sẽ không làm gì chị. Cha chị thì hỡi ơi, cả gia tài có mỗi chị trân quý nhất, họ muốn gì cũng cho tất.
Lão già này chĩa súng vào đầu chị cũng thường thôi. Đây bị chĩa nhiều rồi, nhờn rồi. Có dám bắn không cơ chứ, cùng lắm thì chết. Nhưng mà chị là chị ghét cái cảm giác bị chĩa súng lắm.
Vung tay lên hất tung súng của lão lộn một vòng nó liền rơi tõm vào tay chị. Tháo súng ra, chộ ôi chẳng có viên đạn nào. Thế mà to mồm.
- Ông bác này, súng dởm hả. Một viên đạn cũng không có.
Mới cầm súng oai phong chưa được 5 phút đã bị cướp mất. Chưa kịp bất ngờ lại bị chị trêu ghẹo, mỉa mai.
- Tôi ghét nhất những kẻ coi thường lời tôi nói. Tôi nhắc lại một lần cuối cùng, ông chọn cái nào_ chị hai thay đổi vẻ mặt, không còn cợt nhả chanh chua nữa mà giọng đã lạnh đi rất nhiều.
Lão thoáng không nói gì nữa. Lôi ả chạy ra ngoài, kêu lớn.
- Quản lí khách sạn này đâu, chết hết rồi à. Mau mang con điên này đi cho tôi.
Ngoài sảnh hiện rất đông người, nhìn thấy lão thì chạy mất hết. Ngay cả quản lí khách sạn cũng chỉ dám nhìn lão bằng ánh mắt bất đắc dĩ.
Từ trong đám đông một thanh niên cao lớn tiến tới chỗ lão và ả. Đi qua bọn họ rồi vào trong phòng, chị hai cũng chồm chồm chạy ra đuổi theo. Gặp nhau ngoài cửa, cậu thanh niên cúi đầu chào.
- Chị Xu Xu.
- Ớ, Hồ li tinh Sâm dê già đứng lại cho tôi.
- Chị Xu, họ bị em bắt rồi.
- Cậu là...
- Em là Này 1. Đàn em của anh Thần, bọn em tới đây giúp chị bắt ả đàn bà ti tiện kia. Chị yên tâm mà xử lí ả ta, cảnh sát em đã mời đi uống cafe, cả cái khách sạn này em cũng thu xếp rồi. Còn hai kẻ kia là của chị. Anh Thần bảo, anh tin chị sẽ giúp họ có một kỉ niệm đáng nhớ. Nếu chị không làm được thì để họ cho bọn em xử trí.
- À à ra vậy. Em yên tâm chị là chị làm được hết mà. Gớm, em rể sao mà cẩn thận quá.
- Vâng
- Đi đi, mang họ tới phòng tổng thống cho chị.
- Vâng
***
Vừa chạy ra ngoài sảnh thì lão bị tóm lấy. Bị tát cho mấy phát mà hóp cả má, chưa kịp hiểu chuyện gì thì trên TV ở sảnh chiếu tới cảnh công ti của lão bị cảnh sát đóng băng. Chuyện quái gì vậy, sao mới ngủ dậy chưa đầy ba tiếng mà công ti liền bị cảnh sát mang đi điều tra rồi. Tiền, tiền của lão đều ở trong đó đó.
Không kịp hiểu chuyện gì thì lại bị bắt tới một cái phòng khác. Vừa vào là lão bị ném bộp xuống sàn, nằm ngay dưới chân con ranh con vừa cãi nhau với lão.
- Chu Sâm, ông đã hết vui chưa.
- Mày mày làm gì vậy. Rõ ràng tao và mày không quen biết.
- Tôi sẽ không bao giờ thèm để ý đến ông chỉ tại ông ngu ngốc mới vậy. Ông che chở cho ai không che lại đi bao che cho con đàn bà điên Hồ Âm. Lẽ nào ông không biết ả chọc giận đến ai sao.
- Ai chứ. Chẳng lẽ chỉ vì mấy hôm trước em ấy đâm chết cái con nhỏ thiếu nợ em ấy sao_ lão trả lời tỉnh bơ.
- Phải. Nhưng mà nợ, lão đúng là ngu ngốc. Chết vì gái.
- Mày nói vậy là sao???
- Thôi. Tôi thấy lão ngu quá nên sẽ trả lời cho. Mà tôi cũng không chấp lão đâu, tội. Già rồi mà, tôi nói xong thì về đi. Về mà đi thăm bác Nghiêm. Đời mà, chết vì gái là cái chết tê tái_ Xu Xu vừa than thở vừa cảm thán sự đời.
- Ý mày là gì.
- Chậc chậc chậc... Cô gái mà ả ta đâm là con gái của Trần gia - công nghệ thông tin TT; con dâu của Dương gia - CEO của khách sạn ngân hàng gì gì đó không biết nữa. Danh gia vọng tộc như vậy lại thiếu ả đàn bà chuyên đi câu đại gia cái gì. Chưa kể tới cô ấy còn là người tình bé nhỏ của tôi nữa. Gạt hai cái trên một mình tôi cũng đủ chấp ả với ông rồi. Xấc...
Cái ngân hàng của ông tôi công nhận giàu thật, tôi cũng gửi tiền vào đó đấy. Nhưng mà tôi kịp rút hết tiền rồi. Hì hì hì...
Có trách thì cũng trách ông, ai bảo ông ngu dây vào cái tên DT làm gì. Thằng đấy tuy làm giáo viên quèn nhưng mà nó đểu lắm, toàn đi điều tra mấy cái xấu xa bí mật của công ti lớn thôi. Ai mà dây vào nó là chết mất xác luôn. Lấy VD cho nhá...
Cái ả họ Hồ kia chọc hắn nên nhà mới phá sản đi làm bồ của ông đấy. Hay cái vụ lùm xùm mấy tuần trước ý. Ông Lâm Tú, đi bầu cử sắp được ngồi vào ghế chủ tịnh tỉnh rồi. Tự dưng vợ ông nói xấu vợ hắn, lại còn đi mồi chài hắn. Hôm sau, anh cho cái clip ông ta mua chuộc người bầu cử nên rớt, bị loại khỏi hội đồng luôn. Kinh chưa...
Lại tỉ như bây giờ, lão chọc giận hắn. Hắn mang bằng chứng lão hối lộ nghị viên quốc hội cho cảnh sát. Giấy tờ lão quỵt ít tiền công quỹ cho bộ thu thuế. Đấy lão xem, hai cái này thôi đã đủ ngồi tù đến già rồi, mà nhầm tới chết chứ lão bây giờ già rồi mà.
À không nếu nhét tiền vào thì khoảng 7 năm thôi, cha tôi làm quan tôi biết. Nhưng mà đút lót cẩn thận một chút. Cha tôi nghiêm lắm ông mà biết là tóm sống đấy, tội đút lót là ngồi tù gấp đôi luôn đấy. Hi hi hi...
Tôi mách cách cho rồi đấy, giờ đi đi... Tôi thích chơi với Hồ li cơ.
-....
Ông trời ơi hãy nói cho con biết lời con nhỏ này nói không phải sự thật đi mà. Chẳng lẽ con dây vào lửa thật sao.
Em Âm sao lại hồ đồ như vậy... Không, con đàn bà lẳng lo đó sao lại ngu thế không biết. Nó hại chết mình rồi. Làm sao đây... Sao mình lại ngu đi dây dưa với ả ta cơ chứ..._ lão nghĩ ngợi rối bời.
- Cháu gái... Ta biết lỗi rồi tha cho ta đi. Ta chọn ta chọn phương án 1, giao ả cho cháu. Mau mau bảo em rể cháu tha cho ta đi, ta còn ba vợ và đứa con thơ nữa.
- Haiz muộn rồi. Lúc bảo chọn thì không chọn. Tôi là tôi thương lão lắm rồi không có làm gì lão hết. Về đi...
Này 1 mời chủ tịch Sâm về, tiện thể mang ả vào đây cho chị ha.
- Dạ.
- Cháu à... Ta cầu xin cháu...
....
- Tội quá, tôi nói thêm cho lão biết. Ả không chỉ dựa hơi lão làm chuyện xằng bậy mà còn lừa dối lão rất nhiều chuyện nữa đó.
Ả thích em rể của tôi nhưng mà em tôi không thích nên ả tức giận tìm đến ông để ông bao che ả, ả kiếm cớ trả thù em tôi đó. Ả muốn lợi dụng ông để trả nợ tình đó.
Haiz... Đến nước này rồi có hối cũng không kịp_ Xu xu nhẹ nhàng nói.
Mẹ kiếp. Đúng là sắp chết thật rồi...
Làm thế nào đây làm sao đây. Lão không có muốn ngồi tù... Không thể ngồi tù được.
- Cháu gái. Ta cầu xin cháu... Cháu tha cho ta lần này... Ta thề sẽ trả thù ả cho cháu mà... Ta có rất nhiều clip dâm đãng của ả... Cháu tha cho ta ta sẽ khiến ả xấu mặt... Ta sẽ xé xác ả cho thoả đáng mà... Cháu tha cho ta đi...
Lão vừa nói vừa khúm núm. Muốn nhảy ra ôm chân Xu Xu cầu xin thì bị Này 1 tóm lấy định mang đi.
- Này 1 em, giao lão cho cảnh sát xong thử thảo luận về cái clip ở trong mồm lão xem là cái gì. Chị nghe thấy cũng hay hay...
- Dạ.
Cảnh sát xông tới, áp giải lão đi. Họ cũng không nhắc tới ả, có lẽ Thần em rể chưa báo án. Càng tốt...
Xu Xu này chưa làm gì đã giao ả cho cảnh sát như vậy chẳng phải rất chán sao. Cảnh sát chỉ thẩm vấn rồi cho ngồi tù, như vậy với ả quá là nhẹ nhàng. Người điên thì để bác sĩ chữa trị, cảnh sát chữa không có nổi đâu. He he he...