Thần Y Trở Lại

Chương 728




Chương 730

Tô Phi cười khổ: “Năm chúng ta học lớp mười, anh ta học lớp mười hai. Anh ta theo đuổi nhiều người lắm, ngoài mình còn có Liễu Khinh Mi và Hà Hân Di”.

Ngô Bình: “Trương Quảng Thái cũng được coi là huyền thoại của trường ta. Anh ta vì mải chơi điện tử mà quên đi thi toán, thế mà vẫn đỗ vào trường cấp ba số hai, lại còn cao hơn mình ba điểm, đúng là lợi hại”.

Tô Phi: “Đúng vậy, chuyện đó đã thành truyền kỳ ở trường chúng ta. Năm đó cũng có rất nhiều cô bị anh ta mê hồn”.

Ngô Bình cười đáp: “Vậy mà ba hoa khôi của chúng ta vẫn bình tĩnh vậy sao?”

Tô Phi bĩu môi cười đáp: “Ba bọn mình quan hệ khá tốt. Anh ta cùng lúc viết thư tình cho cả ba người thì cậu nghĩ xem bọn mình sẽ nghĩ thế nào?”

Ngô Bình không khỏi cảm thấy buồn cười: “Hoá ra các cậu đã thông tin với nhau trước rồi, chẳng trách anh ta không đạt được mục đích”.

Hai người họ đang nói chuyện thì một cô gái khá xinh đẹp từ bên cạnh đi tới, nói: “Tô Phi, sao cậu lại ở đây?”

Tô Phi vội đáp: “Đinh Diệm, mình đang ăn cơm cùng bạn học cũ, cậu ngồi xuống ăn cùng không?”

Đinh Diệm nghe vậy thì vô tư ngồi xuống bên cạnh Tô Phi, ngước đôi mắt xinh đẹp lên đánh giá Ngô Bình. Cô gái này quen biết nhiều nên vừa nhìn thấy quần áo, cách ăn mặc của Ngô Bình là cảm thấy vô cùng thất vọng.

Ngô Bình mặc quần áo rất giản dị, là các nhãn hiệu mà tầng lớp trung lưu hay mặc, kiểu dáng cũng không mới mẻ. Trên tay anh không đeo đồng hồ, cũng chẳng có trang sức đắt tiền gì. Bởi lẽ đó, Đinh Diệm cho rằng anh cũng chẳng lắm tiền nhiều của gì cho cam.

Ấn tượng đầu tiên đã làm nhiệt huyết của Đinh Diệm nguội lạnh, thầm nhủ lát nữa sẽ khiến tên Ngô Bình này hiện nguyên hình.

Đinh Diệm cười nói: “Để tôi tự giới thiệu, tôi tên Đinh Diệm, là chị em tốt của Tô Phi”.

Tô Phi: “Cô ấy là bạn cùng ký túc thời đại học của mình, bọn mình thân như chị em, là bạn tốt nhất của nhau”.

Đinh Diệm cười hi hi nói: “Không sai, chúng tôi có thể coi như là ‘vợ chồng’ của nhau”.

Ngô Bình gật đầu: “Xin chào, tôi là Ngô Bình, là bạn cấp ba của Tô Phi”.

Đinh Diệm đáp: “Gặp hai người ở đây trùng hợp thật, mình đang chuẩn bị đi tham gia một buổi họp mặt nhỏ. Tô Phi, chúng ta cùng đi được không?”

Tô Phi nhìn sang Ngô Bình để trưng cầu ý kiến anh. Nếu Ngô Bình nói không muốn thì cô cũng sẽ không đi.

Tối hôm đó Ngô Bình cũng không bận việc gì nên đáp: “Tô Phi quyết định đi, mình thì thế nào cũng được”.

Đinh Diệm cười đáp: “Vậy cứ chốt thế đi, mình đi trước lát gửi địa chỉ cho hai người. Nhất định phải tới nhé”.

Đinh Diệm này cứ như một cơn lốc, đến và đi đều nhanh đến chóng mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.