Thần Y Trở Lại

Chương 1485




Chương 1485

Ngô Bình: “Đúng”.

Hoàng Thượng thở dài nói: “Tôi thua rồi”.

Đơn Dị Nhân ngạc nhiên hỏi: “Sư huynh, hai người đã phân thắng bại đâu”.

Hoàng Thượng lắc đầu: “Ban nãy, thần y Ngô đã có cơ hội đánh tôi bị thương nặng rồi, nhưng cậu ấy không làm”.

Ông ấy cúi gập người với Ngô Bình: “Cảm ơn thần y đã nương tay”.

Ngô Bình: “Ông thua rồi, hãy tuân thủ giao ước”.

Hoàng Thượng nghiêm túc nói: “Từ giờ trở đi, tôi sẽ là thuộc hạ của nhà họ Lý, thần y Ngô và ông Lý dặn gì, tôi sẽ làm đó”.

Lý Vân Đẩu cười nói: “Anh Hoàng này, anh đừng nặng lời thế. Sau này, chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau để phát triển thôi”.

Ngô Bình không khách sáo như Lý Vân Đẩu, mà nói: “Hoàng Thượng, ông hãy làm việc cho ông tôi cẩn thận, biết đâu tôi lại tìm được cách cứu ông”.

Hoàng Thượng chấn động: “Thần y Ngô, tôi vẫn còn cơ hội sống ư?”

Ngô Bình: “Đương nhiên”.

Hoàng Thượng hiểu ra ngay, không phải Ngô Bình không thể cứu được ông ấy, mà là không muốn, ông ấy hít sâu một hơi rồi nói: “Thần y Ngô yên tâm, sau này mạng của tôi sẽ thuộc về ông Lý”.

Ngô Bình nhìn sang Đơn Dị Nhân rồi nói: “Ông hãy thanh lọc lại môn phái, không thì tôi sẽ xử ông đấy”.

Đơn Dị Nhân nhăn mặt, tay nắm chặt thành quyền, nhưng không dám nói gì.

Ngô Bình đứng dậy nói: “Ông ơi, mình về thôi”.

Hai người ngồi lên xe, Lý Vân Đẩu thở phào một hơi rồi nói: “Tiểu Bình, ban nãy ông lo lắm đấy, cháu có bị thương không đấy?”

Ngô Bình cười nói: “Ông ơi, sao cháu không thấy ông có vẻ lo lắng nhỉ”.

Lý Vân Đẩu: “Vì ông giữ được bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay mướt mồ hôi rồi này”.

Ngô Bình liếc nhìn thì thấy đúng là vậy, lòng bàn tay của Lý Vân Đẩu vẫn đang ướt.

Anh nói: “Ông ơi, cháu chắc chắn chế ngự được Hoàng Thượng nên mới đi với ông mà”.

Lý Vân Đẩu tò mò nói: “Tiểu Bình, Hoàng Thượng là Võ Thánh, cháu là Võ Vương, sao anh ta vẫn thua cháu?”

Ngô Bình cười nói: “Vì cháu đã luyện đến quyền ý đại thành, lên căn bản vững hơn ông ta nên đương nhiên cháu sẽ thắng. Đừng nói là hạng Võ Thánh nửa vời như ông ta, đến Võ Thánh thật xuất hiện, cháu cũng hạ được hết”.

Lý Vân Đẩu yên tâm nói: “Tốt, cháu ông là đại cao thủ, sau này ông không sợ bị ai bắt nạt rồi”.

Ngay sau đó, có một bóng xám xuất hiện, đó là Ảnh.

“Chủ nhân, thực lực của cậu chủ mạnh lắm, sau này chắc chắn sẽ là võ lâm chí tôn”, Ảnh nói.

Ngô Bình lấy một viên tinh thạch linh hồn ra cho Ảnh rồi nói: “Nó sẽ giúp ích cho anh đấy”.

Sau khi cầm lấy viên tinh thạch, Ảnh phải chấn động khi cảm nhận được hồn lực tiên thiên thuần tuý toả ra từ nó: “Bảo bối! Cậu chủ, thứ này quý quá!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.