Thần Y Trở Lại

Chương 1482




Chương 1482

Lý Vân Đẩu gật đầu: “Ừ, Tiểu Bình đi cùng ông”.

Sau đó, Ngô Bình bắt đầu nghe ngóng về lai lịch của Hoàng Thượng. Đó là một thiên tài võ thuật, hơn chục tuổi đã vô địch cả huyện, hơn 20 tuổi thì đã không có địch thủ.

Tới năm 30 tuổi thì đột phá lên cảnh giới Võ Thần, tới nay đã ngoài 40 thì tu vi vẫn tăng đều, nghe đâu ông ấy đã ở cảnh giới Võ Thánh rồi.

Hoàng Thượng gần như nắm giữ một nửa giang sơn của Lĩnh Nam, Trác Khang mà so với ông ấy thì chỉ như hạt cát trong sa mạc, không cùng đẳng cấp.

Luận về địa vị trong giang hồ thì Hoàng Thượng là một nhân vật lớn, Đơn Dị Nhân là sư đệ của ông ấy, hai người có chung một sư phụ.

Sau khi biết rõ thân phận của Hoàng Thượng, Ngô Bình không khỏi thấy kinh ngạc, vì đây là một người không hề đơn giản, cuộc đời của ông như một truyền kỳ vậy.

Ngô Bình chữa trị cho Lý Hoằng Đào xong thì chuẩn bị cùng Lý Vân Đẩu đến nhà Hoàng Thượng.

Hơn nửa tiếng sau, chiếc xe đã tiến vào một ngôi nhà cổ kính ở Nam Đô, hai ông cháu xuống xe thì người gác cổng hỏi: “Hai vị là ai?”

Ngô Bình: “Phiền anh vào thông báo có người của nhà họ Lý tới chơi”.

Người gác cổng giả ngu: “Nhà họ Lý? Nhà họ Lý nào? Họ tên đầy đủ là gì?”

Ngô Bình nổi giận, tên này dám có thái độ bất kính với ông anh, đúng là chán sống rồi!

“Anh vào nói với Hoàng Thượng ngay, nếu còn hỏi thêm một câu nào nữa, tối sẽ cắt lưỡi của anh đấy”, Ngô Bình lạnh giọng nói với vẻ đầy sát khí.

Dù người gác cổng có tu vi ở cảnh giới Khí, nhưng cũng phải thấy run người, sợ đến mức hồn bay phách lạc, sau đó chạy ngay vào thông báo, chứ không dám hạnh hoẹ nữa.

Vài phút sau, anh ta trở ra rồi nói với Ngô Bình: “Ông chủ nhà tôi đang luyện công, không rảnh để tiếp khách, mời hai vị về cho”.

Ngô Bình híp mắt lại, lão già họ Hoàng này lắm chuyện thế!

Anh bật cười rồi nói với: “Ông, chúng ta về thôi”.

Lý Vân Đẩu nhỏ giọng nói: “Tiểu Bình, mình đến xin lỗi thì chịu nhẫn nhục một chút”.

Ngô Bình tỉnh bơ nói: “Cháu thì không sao, nhưng cháu không muốn ông bị đối xử như thế”.

Nói rồi, anh kéo Lý Vân Đẩu quay người bỏ đi.

Chiếc xe chuẩn bị nổ máy thì có một bóng người chặn trước đầu xe.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Người đàn ông này khoảng 40 tuổi, mặc đồ luyện công màu đen, để đầu đinh, đôi mắt sắc lạnh.

Lý Vân Đẩu nhìn thấy ông ta thì nói: “Đơn Dị Nhân, sao anh lại chặn đường tôi?”

Người đó cười nói: “Sư huynh tôi mời hai người vào trong nói chuyện”.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Giờ chúng tôi không rảnh, tránh ra!”

Đơn Dị Nhân lạnh mặt: “Này, đừng có không biết điều”.

Ngô Bình mở cửa xe rồi đi về phía Đơn Dị Nhân, thấy anh lại gần, ông ta tung ngay một chưởng ra, chưởng pháp trông vó vẻ vô lực nhưng lại có uy lực khiếp người, vì ông ta đã thi triển Miên Chưởng của Võ Đang.

Ngô Bình cũng tung ngay một chưởng để nghênh chiến, anh sử dụng Kinh Lôi Chưởng.

Hai chưởng pháp va chạm, Đơn Dị Nhân kêu hự một tiếng, cả cánh tay tê rần như bị điện giật, sau đó ăn ngay một cái tát của Ngô Bình rồi bay xa cả mười mấy mét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.