Thần Y Trở Lại

Chương 1381




Chương 1381

Ngô Bình thở dài đáp: “Tôi nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy lời tiền bối nói rất có lý. Thà rằng chúng ta trở thành bạn bè còn hơn kết thành kẻ thù. Tiền bối trước đó đã nói rằng sau khi ra được khỏi nơi này thì sẽ cho tôi rất nhiều lợi ích, lời này có thật không?”

Tà ma kia cười đáp: “Ngươi yên tâm, ta sẽ khiến ngươi trở thành người mạnh nhất trong thiên hạ!”

Ngô Bình mắt sáng như đèn pha, nói: “Tiền bối, vậy giờ tôi sẽ thả tiền bối ra. Hi vọng tiền bối nói lời giữ lấy lời”.

Nói rồi, anh nhanh chân bước tới trước mặt hòa thượng, lấy ra một lá bùa Luyện Quỷ dán lên trán hòa thượng. Hòa thượng kia đột nhiên cảm thấy có một nguồn sức mạnh khiến cho tim mình đập nhanh hơn đang lan dần ra toàn cơ thể. Sức mạnh này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Tà ma cau mày hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”

Ngô Bình đáp: “Tiền bối, muốn phá trận pháp này thì phải dùng thủ đoạn cao minh. Quá trình có thể sẽ khiến tiền bối cảm thấy rất khó chịu, nhưng xin hãy tạm thời chịu đựng. Cùng lắm là mười lăm phút, tiền bối có thể thoát khỏi nơi này”.

Tà ma cười đáp: “Quả nhiên ngươi có chút bản lĩnh, vậy cứ thể hiện hết đi, ta có thể chịu đựng được”.

Tà ma dứt lời, Ngô Bình liền đem lá bùa thứ hai, thứ ba,… dán lên khắp người hoà thượng.

Khi lá bùa thứ mười hai được dán lên, hòa thượng kia kêu lên thảm thiết, từ mắt của hắn bốc ra một làn khói xanh. Hắn rú lên: “Chuyện gì thế? Tại sao ta cảm thấy như ta đang bị luyện hóa?”

Ngô Bình tỏ vẻ rất kinh ngạc đáp: “Tiền bối, vậy thì tốt quá. Điều đó chứng tỏ phương pháp phá trận của tôi là đúng. Xin hãy chịu đựng thêm một lát”.

Sau đó anh nhanh chóng đem mười hai lá bùa còn lại tiếp tục dán lên khắp người hòa thượng kia. Tà ma bắt đầu k.êu rên thảm thiết hơn cả ban nãy, toàn cơ thể bắt đầu bốc ra khói đen.

“Ranh con khốn kiếp dám ám hại ta”, tà ma rống lên một tiếng vô cùng căm hận.

Ngô Bình cười hi hi đáp: “Tà ma, bây giờ mày mới phát hiện ra sao? Hai mươi tư lá bùa Luyện Quỷ này là tao chuẩn bị riêng cho mày. Cho dù mày có tu vi Tiên Thiên thì cũng không chống chọi được bao lâu đâu”.

Tà ma rống lên: “Đáng chết, ta sẽ niệm chú nguyền rủa ngươi không thể nào chết yên ổn!”

Ngô Bình cười lạnh: “Mày tiết kiệm sức lực đi, bùa Luyện Quỷ của tao sẽ biến mày thành tro!”

Nói dứt lời, Ngô Bình bắt đầu niệm chú. Chú này có tác dụng tăng thêm sức mạnh cho bùa Luyện Quỷ.

Tà ma lại tiếp tục kêu lên thảm thiết, năm phút sau hòa thượng kia rùng mình một cái. Từ mỗi lỗ chân lông đều thoát ra một luồng khói đen nhỏ, sau đó cả người hòa thượng rũ xuống như đã hôn mê bất tỉnh.

Ngô Bình không dám bất cẩn, tiếp tục niệm chú thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, thấy hòa thượng kia không phản ứng gì mới ngừng lại.

Ông Hoa ngoẹo đầu sang nhìn hòa thượng kia rồi nói: “Ngô Bình, tà ma này có lẽ đã xong đời rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Bùa Luyện Quỷ này có uy lực rất mạnh, có lẽ tà ma đã bị luyện hóa rồi”.

Anh vừa dứt lời thì hòa thượng kia đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng trong chăm chú nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Là thí chủ đã tiêu diệt tà ma sao?”

Ngô Bình trợn tròn mắt hỏi: “Anh là ai?”

Hòa Thượng đáp: “Bần tăng Đạo Nhất năm đó đã hy sinh thân thể để phong ấn tà ma, hôm nay mới lại được thấy mặt trời. Đa tạ thí chủ ra tay tương trợ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.