Hàng Thành là thành phố du lịch nổi tiếng, cũng là một trong những thành phố khá phát triển của cả nước.
Thành phố phát triển, người có tiền thông thường cũng nhiều hơn, chốn xa hoa phục vụ cho những kẻ có tiền này cũng nhiều hơn, ngoại ô phía Tây của Hàng Thành có một sân golf rất đẹp, đây là chốn tiêu khiển của rất nhiều phú hào cùng với người giàu có ở Hàng thành.
Sân golf thuộc hội sở Minh Nguyệt, đây là hội sở cao cấp rất nổi danh của Hàng Thành, thành viên bên trong không phú thì quý, sân golf cũng chỉ có thành viên hội sở mới có thể vào.
Sáng sớm, Hoàng Tĩnh một mình lái xe tới chỗ Trương Dương, đón Trương Dương đến sân golf giải trí.
Sau khi đã nghỉ ngơi cả ngày, thực lực Trương Dương tạm thời vẫn chưa khôi phục, vẫn ở nhị tầng sơ kỳ, tuy nhiên thân thể thì đã khá hơn nhiều, đã không còn đau nhức, không ảnh hưởng đến vận động.
Cái này phải thưởng công cho hệ thống, đã thêm năng lượng vào thân thể hắn.
Hoàng Tĩnh ở phía trước, phía sau là Long Phong lái chiếc Hummer, Truy Phong, Tia Chớp đều đã ngồi cả trên xe, Trương Dương vui vẻ nhìn hình ảnh hư cấu trước mặt, kiểm tra các loại số liệu bên trong.
Ngày hôm qua, sau khi tiễn bước Hoàng Tĩnh, hệ thống rốt cục tự động nhảy ra.
Phần thưởng cho nhiệm vụ cấp sáu vô cùng hậu hĩnh, thân thể Trương Dương lại được nạp thêm năng lượng, hơn nữa lần này còn cấp cho mười tám điểm chỉ số tự do, những chỉ số này đều được Trương Dương nạp cho tốc độ.
Sau khi đạt tới nội lực tứ tầng, Trương Dương càng thấy rõ tầm quan trọng của tốc độ.
Hiện giờ, đơn thuần nói về tốc độ của Trương Dương, đã không thua kém cao thủ tứ tầng hậu kỳ đứng đầu.
Ngoại trừ năng lượng thân thể ra, lần này giá trị năng lực cũng gặt hái được không ít, phương diện nội lực ước chừng gia tăng đến mười lăm chỉ số giá trị, phương diện y thuật cũng tăng thêm một ít, Trương Dương đối với một vài tật bệnh trước kia không có nghiên cứu thấu đáo, hiện tại cũng hiểu rõ hơn rất nhiều.
Những nghiên cứu trước kia, nếu có thời gian hắn hoàn toàn có thể nghiên cứu ra, mỗi một hạng mục đều khiến thế giới khiếp sợ.
Những nghiên cứu đó nếu thành công, phần thưởng y học không dành cho hắn thì không ai khác nữa, bất kể là kẻ nào cũng không có khả năng tranh giành.
Không dừng ở đây, ngoài ra Trương Dương còn lấy được tám chỉ số giá trị năng lực, nếu chỉ số tự do đều tăng ở phương diện nội lực, lần này gặt hái con số tương đương hơn hai mươi điểm giá trị nội lực, hơn hai mươi chỉ số giá trị này, nếu so với hiệu quả mà nhiều linh dược mang đến thì mạnh hơn nhiều, hơn nữa lại còn gia tăng trong nháy mắt nữa chứ.
Do dự thật lâu, Trương Dương không sử dụng tám giá trị năng lực chỉ số tự do này ngay, tạm thời giữ lại, dù sao hiện tại nội lực của hắn vẫn còn chưa khôi phục, đợi khôi phục rồi nói sau.
Trương Dương cũng tin tưởng, sau khi nội lực khôi phục, hắn nhất định sẽ có một tiến bộ rất lớn, cho dù không đột phá đến tứ tầng trung kỳ thì cũng có được tiến bộ kha khá của sơ kỳ, nói không chừng có thể đạt tới sơ kỳ đỉnh cao.
- Trương tiên sinh, tới rồi!
Hoàng Tĩnh lái xe và dừng trước cửa của một chỗ không đặc biệt lắm, liền xuống xe, cung kính bước đến phía trước xe của Trương Dương.
Truy Phong từ trên xe nhảy xuống đầu tiên, xe này rất lớn, nhưng đối với nó mà nói vẫn có cảm giác hơi chật chội, nếu không phải Trương Dương không cho phép nó chạy lung tung ở nội thành, Truy Phong sẽ lướt một phen tốc độ ở trong thành phố, để mọi người chiêm ngưỡng phong thái tốc độ của linh thú.
Kế tiếp, người xuống xe là Trương Dương, Trương Dương mặc áo khoát màu vàng nhạt, thoạt nhìn có một chút không phù hợp với tuổi của anh ta.
Long Phong dừng xe xong liền đi theo qua đó.
Long Phong mặc âu phục màu đen, mang kính râm, thoạt nhìn rất giống vệ sĩ trên TV.
Cách ăn mặc khiến Trương Dương dở khóc dở cười, lúc trước còn góp ý vài câu, chỉ là do bản thân anh ta muốn như vậy, Trương Dương cũng không thể tránh được.
- Gôn à, tôi lâu rồi không đánh!
Nhìn nhìn bên trong, Trương Dương cười nói một câu, đời trước hắn có vào sân golf vài lần, đời này thật chưa đi qua lần nào, kỳ thật hắn đối với trò vận động của quý tộc này không khoái lắm.
- Vậy thì thật là tốt, cùng vào bên trong luyện tay một chút đi!
Hoàng Tĩnh nhẹ nhàng cười, trực tiếp dẫn Trương Dương vào bên trong, Long Phong mang theo Truy Phong đi ở phía sau, sau khi vào cửa, bọn họ khiến không ít người nhìn chăm chú.
Người mang thú cưng vào nơi này không ít, nhưng người mang thú cưng là chồn tới thì không nhiều, lại càng không cần phải nói tới ngựa trắng.
Nhưng con ngựa trắng này thật đúng là rất đẹp, gần khu vực này ngoại trừ sân bóng ra, còn có một hội sở là trường Ngựa. Trường Ngựa và sân golf đều thuộc một ông chủ, bên trong cũng có không ít ngựa đẹp, bọn họ bình thường khi đi ngang qua đều nhìn thấy, nhưng không có con ngựa nào có thể so sánh được với con trước mắt, Truy Phong thoạt nhìn thì không lớn, màu sắc vô cùng tinh thuần, làm cho người ta khi nhìn rồi thì không đành lòng rời khỏi tầm mắt.
Bên ngoài sân bóng thoạt nhìn thấy rất bình thường, khi vào trong hoàn toàn khác hẳn.
Phòng nghỉ trang hoàng xa hoa vô cùng, loại xa hoa không phải của xanh vàng rực rỡ thuần túy, ngoại trừ đồ vật sử dụng đều là tinh phẩm ra, nơi này còn rất hữu tình điều, đầy phẩm vị.
- Trương tiên sinh, ông chủ của hội sở này nghe nói tiềm năng rất lớn, cũng rất có phẩm vị, sàn nhà nơi này sử dụng toàn pha lê đặc chế của Đông Hải, đèn treo cũng thế, ngoài ra dụng cụ ăn uống, đồ tiêu dùng đều chế tạo từ gốm sứ, lần trước tôi nghe nói, một bộ ấm trà bằng gốm sứ của nơi này có giá trị hơn mười ngàn!
Bước vào phòng nghỉ, Hoàng Tĩnh nhỏ giọng giới thiệu về nơi này.
Ông chủ của hội sở này quả thật rất có tiềm năng, nghe nói ở Hàng thành, thậm chí là toàn tỉnh Chiết Bắc có thể nói là có một không hai, bên ngoài cũng có quan hệ lớn.
Rất nhiều người lấy việc có thể có một tấm thẻ hội viên của nơi này mà tự hào.
- Rất tốt, những bức tranh này đều là chính phẩm, mỗi bức họa trị giá từ trăm ngàn trở lên, còn có vật phẩm trang sức bằng đồ sứ bên kia, đều là đồ cổ, ngay cả cái giá bác cổ cũng có năm tuổi nhất định!
Trương Dương khẽ gật đầu, chỉ chỉ ngón tay.
Trên vách tường cứ cách vài mét có một bức họa, có tranh sơn thủy, quốc hoạ vẽ chim chóc, có tranh dầu và tranh màu, mặc kệ là tranh gì, treo ở đâu đều có vẻ vô cùng hài hòa, phối hợp rất hợp lý.
Trương Dương ở đời trước đối với tranh chữ, đồ cổ có không ít nghiên cứu, bước vào liếc mắt một cái đã nhìn ra, những bức tranh này đều là của danh họa vẽ, đều có lịch sử nhất định, giá trị của mỗi bức họa rất xa xỉ.
Theo giá thị trường bây giờ mà nói, mỗi bức đều trên trăm ngàn, đây quả là con số rất khó lường.
Chỉ giá trị của những bức tranh này thôi đã lên đến hàng triệu.
Còn giá bác cổ bên kia cũng thế, trên kệ là cổ vật thời nhà Minh nhà Thanh, giá trị cộng lại cũng không thấp, phải lên đến vài triệu.
Phòng nghỉ này, Trương Dương tính toán, chỉ riêng vật phẩm trang trí thôi giá trị đã vượt qua con số chục triệu, hơn nữa giá trị trang hoàng cũng rất cao.
- Hoá ra ông cũng có chút nghiên cứu đối với mấy cái này, Hoàng gia chúng tôi cũng có chút sưu tầm, hôm nào cùng cậu nghiên cứu thảo luận một chút!
Ánh mắt Hoàng Tĩnh sáng ngời, nói nhỏ một câu.
- Rất vui lòng!
Lần này Trương Dương nhận lời rất sảng khoái, trên mặt còn tươi cười.
Hoàng gia là thế gia kế thừa mấy trăm năm, có chút đồ cổ cũng chẳng gì lạ, đặc biệt bọn họ xuất ngoại từ rất sớm, nên tránh được cuộc phá hoại của quốc nội.
Nghiên cứu thảo luận đồ cổ, tranh chữ là giao lưu nghệ thuật, giao lưu thế này Trương Dương sẽ không cự tuyệt, vì không chỉ có thể gia tăng một ít tri thức giải trí, mà còn có thể nung đúc tinh thần, trước kia lúc Trương Dương mệt mỏi, cũng thích giao lưu tác phẩm nghệ thuật, có thể quên vài phiền não.
- Cứ quyết định như vậy đi, cậu có muốn đi thay quần áo hay không?
Hoàng Tĩnh nở nụ cười rạng rỡ, khuôn mặt của nàng vốn xinh như minh tinh, cười rộ lên càng thêm xinh đẹp, khiến những người nghỉ ngơi xung quanh không kìm nổi phải nhìn vào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Không cần, tôi mặc vậy được rồi, chơi golf thôi mà!
Trương Dương hơi lắc đầu, chơi golf còn phải thay quần áo, đây đối với Trương Dương mà nói là chuyện phiền phức, căn bản không cần thiết.
Trương Dương không thay, nhưng Hoàng Tĩnh thì phải thay, bộ quần áo này cô đã chọn rất tỉ mỉ, nhưng lại không thích hợp cho việc chơi golf, xin phép xong, Hoàng Tĩnh liền đứng dậy đi vào phòng thay quần áo.
Lúc Hoàng Tĩnh đi, trong phòng nghỉ có đôi nam nữ ngồi ở phía xa ngẩng đầu lên nhìn cô, người nam có vẻ rất kinh ngạc, nhìn Trương Dương liếc mắt một cái.
Không lâu, anh ta liền đứng lên đi ra bên ngoài, lấy điện thoại di động ra gọi.
- Trương tiên sinh, ngại quá vì khiến cậu đợi lâu!
Mấy phút đồng hồ sau, Hoàng Tĩnh trong bộ đồ thể thao màu đỏ nhạt xuất hiện trước mặt Trương Dương.
Cho dù là Trương Dương, cũng phải thừa nhận Hoàng Tĩnh mặc gì cũng rất đẹp, y phục nào mặc lên người của nàng cũng đều rất xinh.
Mặc đồ thể thao vào, trông Hoàng Tĩnh thật giống như một thiếu nữ thanh xuân, mang đầy sức sống của thiếu nữ, đồng thời còn có một sức hấp dẫn khác thường.
- Không có việc gì, cũng chỉ có vài phút, đi thôi!
Trương Dương đứng dậy, Hoàng Tĩnh đã bảo người ở đây cầm dụng cụ chơi bóng của cô cho cô rồi, về phần Trương Dương, căn bản không mang mấy thứ này, nên mua một bộ tại chỗ.
Long Phong mang theo Truy Phong, vẫn luôn theo sau, Truy Phong đối với mọi thứ ở nơi này hầu như không có hứng thú, sau khi nhìn thấy bãi cỏ mới nhấc chân đi vài vòng.
Sau khi đi xong, nó lại lười biếng tìm chỗ sạch sẽ và nằm phơi nắng ở nơi đó.
Hôm nay ánh mặt trời rất đẹp, Truy Phong rất biết hưởng thụ thứ ánh nắng trong mùa đông như thế, phơi nắng khiến thân thể ấm áp, thấy vô cùng thoải mái.
- Trương tiên sinh, ông trước nhé?
Cầm gậy golf, Hoàng Tĩnh cười ha hả nhìn Trương Dương nói câu khách khí, Trương Dương lần này làm ra vẻ cự tuyệt, ưu tiên phái nữ.
Hoàng Tĩnh lần này cũng không khách khí, trực tiếp cầm lấy gậy golf đánh một gậy.
Trình độ của nàng coi như không tệ, đáng tiếc hôm nay tâm tình cô căn bản không tập trung chơi bóng, sau khi bắt đầu chơi bóng, cô liền chậm chạp giới thiệu tình hình của khách sạn.
Đây mới là trọng điểm hôm nay cô mời Trương Dương tới, giới thiệu tình hình của công ty.
Hiện giờ Trương Dương đã là đại cổ đông, tất phải nắm được công việc của công ty, Hoàng Tĩnh còn tính mở cuộc họp ban giám đốc, đem chuyện này công bố rõ ràng.
Mặt khác còn có một việc khiến Hoàng Tĩnh vô cùng hài lòng.
Tối hôm qua trong gia tộc đã ra quyết định, giống như nàng đoán trước, những chuyện trong nước đều tạm thời giao cho cô xử lý, trước kia việc này do cha của cô phụ trách, hiện giờ Hoàng gia lão Tứ đã không còn, cha cô phải về Canada phụ trách việc buôn bán khác của gia tộc.
Trong gia tộc còn giao cho cô một nhiệm vụ đặc thù, đó là kết giao cho tốt với Trương Dương.
Lần này nguy cơ của gia tộc đã giải trừ, cũng khiến hai cha con thu hoạch không ít, với sự ủng hộ của lão Đại Hoàng Hạo Nhiên, hai cha con họ đã trở thành người cầm lái mới của gia tộc.