Thần Y Thánh Thủ

Chương 420: Ghen tị đỏ mắt




Trương Dương rụt tay, tay hắn hơi đau.

Vừa rồi hắn lấy tay đỡ một kích của lão yêu bà, nội kình của lão yêu bà cũng không kém hắn, thậm chí cao hơn hắn một chút, trên tay bà ta còn có quỷ đầu trượng, Trương Dương dùng tay không đón đỡ đương nhiên sẽ thiệt thòi hơn.

Cũng may các chỉ số của cơ thể hắn đã tăng lên không ít, lực lượng hiện tại rất hùng mạnh, bằng không đón đỡ vũ khí của đối phương, không cẩn thận sẽ bị thương.

Dù sao lão yêu bà cũng đang cầm thần binh lợi khí, không tổn hại cũng khó

Lão yêu bà bị đánh lui về một bước, lại lùi về phía sau mấy bước, rất khiếp sợ nhìn Trương Dương.

Tuổi của Trương Dương, thoạt nhìn còn kém Long Phong, tối đa cũng chỉ 20

Với độ tuổi này, cho dù sinh ra trong gia đình có truyền thống, từ nhỏ tu luyện, hiện tại cũng chỉ tối đa là nhị tầng nội kình tu vi, có thể luyện tới nhị tầng hậu kì, đã là thiên tài rồi.

Tam tầng trung kì, bà ta không dám nghĩ tới.

Người như vậy không phải thiên tài, mà là yêu nghiệt

Bà ta thực sự không muốn tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt, thực lực của Trương Dương đã được nghiệm chứng.

Tam tầng trung kì, thật sự là tam tầng trung kì, một thanh niên mới 20 tuổi, cho dù bắt đầu tu luyện trong bụng mẹ, cũng không thể đạt tới trình độ này.

Trong thoáng chốc, bà ta lại nghĩ tới thân phận của Trương Dương.

Y thánh nhất mạch, tài phối dược của y thánh nhất mạch có một không hai trong thiên hạ. Linh dược bon họ phối ra tốt nhất trong thiên hạ, điều này được những người tu luyện từ xưa tới nay công nhận, hiện tại xem ra không phải chỉ là đồn đại.

Ngay cả Hiên Viên thế gia, Hiên Viên thế gia cũng có thể tự phối dược, nhưng bọn họ không thể sánh bằng y thánh nhất mạch

Nhất định là y thánh nhất mạch cho Trương Dương dùng rất nhiều linh dược, mới khiến hắn tăng thực lực nhanh như vậy, một lượng linh dược lớn, nghĩ đến đây bà ta ghen đỏ mắt.

Linh dược, một viên linh dược có thể gặp mà không thể cầu, tiểu tử này nâng cao thực lực, không biết đã lãng phí bao nhiêu.

Trong mắt bà ta, thứ đồ tốt bà ta không được dùng, người khác dùng đều là lãng phí

Trương Dương nháy mắt với Long Phong, bảo anh ta đứng sang một bên

Thực lực của lão yêu bà quả thực rất mạnh, tam tầng trung kì, tuyệt đối là cao thủ trong giới tu luyện.

Nhưng điều này cũng khiến Trương Dương yên tâm hơn nhiều, tam tầng trung kì hắn có thể ứng phó, hắn còn có hậu thuẫn, Tia Chớp chính là hậu thuẫn hắn vẫn chưa phóng xuất ra.

Ngoài ra hắn cũng lo vấn đề sâu độc, có Vô Ảnh rồi cũng dễ giải quyết, chỉ cần bà ta dám phóng sâu độc, Vô Ảnh sẽ ăn ngay.

Điều này Vô Ảnh đã dùng tâm linh cảm ứng, cam đoan với Trương Dương.

Đã không có sâu độc, nếu đánh bừa, Trương Dương tuyệt đối không sợ lão yêu bà này

Tuy nhiên có vài việc Trương Dương cũng đau đầu, mục đích của hắn tới đây cũng không phải là để giết lão yêu bà, hắn muốn bà ta đưa thuốc giải cho Ngô Chí Quốc, như vậy không thể giết bà ta, nếu giết bà ta rồi, độc của Ngô Chí Quốc cũng không giải được.

Không thể giết, còn phải bắt sống, mức độ khó tăng lên không ít.

- Tiểu tử giỏi, chẳng trách cậu dám càn rỡ ở đây, còn trẻ vậy mà đã là tam tầng nội kình, sau này sẽ rất giỏi.

Lão yêu bà từ từ nói, lúc nói trong mắt hiện lên vẻ ghen tị và oán hận trắng trợn.

Trương Dương còn trẻ như vậy, không chỉ có linh thú đi theo, tự thân còn có thực lực cường đại, khiến trong lòng bà ta có chút không cam tâm.

Bà ta lớn hơn Trương Dương cả bốn chục tuổi, so với Trương Dương, bốn mươi năm tu luyện này của bà ta coi như uổng phí, đời người có mấy lần bốn mươi năm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Điều này càng khiến bà ta ghen tị phát cuồng, quyết định, bất kể thế nào cũng phải giải quyết cậu thanh niên này.

Người thanh niên này tiếp tục phát triển, cũng sẽ thật sự là sự uy hiếp đối với bà ta.

Hiện nay là tam tầng trung kì, bà ta vẫn có thể đảm bảo đối phó được Trương Dương. Dù sao kinh nghiệm cả đời của bà ta phong phú hơn Trương Dương, ngoài ra đây còn là địa bàn của bà ta, bà ta chiếm ưu thế tuyệt đối.

Khúc Mỹ Lan lúc này đã ngây ngốc ngồi trên đất, hoàn toàn ngây dại.

Cô đã sớm đoán Trương Dương là cao thủ, rất lợi hại, nhưng không ngờ Trương Dương lại lợi hại như vậy. Trương Dương thoạt nhìn còn trẻ hơn cô, nội kình không ngờ đã lên tới tam tầng trung kì, cao hơn cô rất nhiều.

Cô hiện tại cũng hiểu, lúc trước mình gặp người này nhất định không trốn thoát được, còn may cô không hành động lỗ mãng, không thì không biết phải khổ sở như nào.

Những chị em khác đứng ở bên cạnh, lúc này cũng không khá hơn, bọn họ cũng không ngờ Trương Dương còn trẻ như vậy, thực lực đã có thể chống lại sư phụ của họ.

Trong mắt họ, sư phụ là sự tồn tại vô địch

- Muốn giết tôi, bà chưa có đủ tư cách.

Trương Dương cười nhạt một tiếng, hắn đã cảm thấy sát ý của lão yêu bà, cũng cảm thấy sự ghen tị của bà ta.

Đây là một sự ghen tị điên rồ, từ đây cũng có thể thấy lão yêu bà này rất nhỏ nhen, lòng đố kị rất mãnh liệt, cũng khó trách đệ tự của bà ta lại thành ra như vậy.

- Khặc…

Lão yêu bà đột nhiên cười quái dị, tiếng cười rất đáng sợ, mấy nữ đệ tử cũng không nhịn được che kín đầu, có mấy người còn khóc rống lên lăn lộn trên đất.

Long Phong nghe thấy thanh âm này cũng có chút không thoải mái, tuy nhiên anh ta có thể chống đỡ được.

- Âm công?

Sắc mặt Trương Dương hơi đổi, lão yêu bà rót nội kình vào trong âm thanh, khiến âm thanh cũng có lực công kích nhất định

Đây là phương pháp tấn công có sẵn của nhân tài nội kình tam tầng, tuy nhiên phương pháp này tiêu hao rất lớn, hơn nữa còn cần pháp môn phối hợp đặc biệt.

Loại âm công pháp môn này, Trương Dương cũng không biết.

- Không đúng.

Sắc mặt Trương Dương lại biến đổi, lâm công của lão yêu bà rất lợi hại, nhưng không uy hiếp gì được hắn.

Ngay cả Long Phong còn có thể chống cự được, chỉ có thể tạo thành thương tổn cho người tu luyện cấp thấp.

Ngoài ra, thanh âm này còn có thể làm bị thương một loại khác.

Đó chính là Vô Ảnh.

Vô Ảnh là chuột tìm bảo vật, chuột tìm bảo vật là linh thú phụ trợ, có thể nói không có sức chiến đấu, thực lực của nó đương nhiên cũng không mạnh.

Loại âm công này có lực sát thương rất lớn đối với Vô Ảnh.

Quả nhiên, thanh âm này vừa vang lên không lâu, Trương Dương liền cảm thấy nỗi đau đớn của Vô Ảnh, không lâu sau, Vô Ảnh liền nhảy xuống khỏi người Trương Dương, chạy rất nhanh ra bên ngoài, nó không chặn được sự công kích của thanh âm này.

- Ha ha

Ép Vô Ảnh đi, lão yêu bà lập tức cười to một tiếng, hiệu quả sử dụng nội kình tiêu hao vô cùng lớn khi nãy của bà ta, không rõ ràng là âm công, chính là nhằm vào Vô Ảnh.

Kinh ngiệm chiến đấu phong phú của bà ta nói cho bà ta biết, nếu muốn phát huy sở trường, nhất định phải khiến thứ khắc chế sở trường của mình biến đi.

Ép Vô Ảnh đi, sâu độc bà ta có thể tùy ý sử dụng, chỉ cần thả một con sâu độc vào người Trương Dương, Trương Dương phải ngoan ngoãn chịu sự khống chế của bà ta, sống hay chết, đến lúc đó chính là bà ta quyết định

- Phù

Yêu bà đứng đối diện, đột nhiên hé miệng, sau cái bóng nhỏ phun từ miệng bà ta ra, thái lão gia biến thái này, không ngờ giấu sâu độc trong miệng.

Sâu độc bay ra, bay nhanh hướng về phía Trương Dương và Long Phong, bốn con về phía Trương Dương, hai con về phía Long Phong.

- Chít..

Tia Chớp vẫn ngồi trên vai Trương Dương, đột nhiên dựng đứng người lên, kêu mấy tiếng.

Chỉ thấy một cái bóng trắng hiện ra, Tia Chớp đã đến trước người Long Phong, hai móng vuốt sắc bén vung lên, hai con sâu độc tấn công Long Phong đã bị đứt đôi rơi xuống đất.

Trương Dương thân mình lúc này cũng triển khai, hắn rất rõ sự đáng sợ của sâu độc, hắn căn bản không có khả năng đón đỡ.

Thân mình hắn lui về sau mấy bước, trên tay đột nhiên xuất hiện một con dao găm, ném lên không trung rất nhanh

Bốn con côn trùng nhỏ, biến thành tám khối, cũng rơi trên đất.

Trong nháy mắt, sáu con sâu độc lão yêu bà thả ra, đã bị bọn Trương Dương tiêu diệt, mặc dù có chút mạo hiện, nhưng ít ra bọn họ cũng chưa bị sao, hoàn toàn giết chết sáu con sâu độc.

- Linh thú, thần binh?

Lão yêu bà hét lên một tiếng quái dị, ánh mắt còn trợn trừng.

Tia Chớp chỉ lộ ra tốc độ khác thường của nó, cung đủ để chứng minh thân phận của nó, không chỉ là linh thú, còn là linh thú có tốc độ cực nhanh.

Ngoài ra còn phệ long chủy trên tay Trương Dương, hàn khí trên phệ long chủy này cũng thể hiện đây không phải vũ khí tầm thường, lần này đi, Trương Dương đã chuẩn bị kĩ lưỡng, phệ long đao đương nhiên không thể để ở nhà.

Trong mắt lão yêu bà, sự ghen tị càng tăng lên, còn có lòng tham không chút che dấu.

Bà ghen tị với Trương Dương, ghen tị Trương Dương còn trẻ như vậy đã có nội kình thâm hậu, ghen tị Trương Dương thậm chí có hai linh thú đi theo, càng ghen tị trong tay Trương Dương có thần binh lợi khí lợi hại hơn mình.

Tất cả những thứ này, đều nên thuộc về bà ta, chứ không phải thuộc về nhóc con chưa sạch lông như Trương Dương.

- Ngàn năm thế gia, quả nhiên danh bất hư truyền, tài nguyên tốt đều bị các người chiếm lấy, bắt chúng ta khổ tu trong núi sâu này.

Lão yêu bà đang kêu lên, trong giọng nói còn đầy oán hận

Trương Dương nhìn bà ta không nói gì.

Đầu tiên những tài nguyên tốt này, đều không phải gia tộc cho hắn, gia tộc chỉ lưu lại kinh nghiệm và tri thức, không có tài nguyên thực sự.

Trương Dương thu hoạch được tất cả những thứ này, đều là sau khi xuyên thời gian, hắn dựa vào chính sức mình tìm được.

Về phần nói buộc bọn họ khổ tu trong thâm sơn, lại càng vô lý.

Nơi này là nhà của bọn họ, bọn họ lựa chọn khổ tu trong đây, căn bản không thể trách người khác. Lão yêu bà này sở dĩ nói vậy, chỉ vì bà ta quá ghen tị, ghen tị những thu hoạch của Trương Dương.

- Trương Dương, lão yêu bà này chính là kẻ điên, chúng ta đừng phí lời với bà ta, cùng lên thôi.

Long Phong quay đầu lại nói với Trương Dương, lúc này trong lòng anh ta vô cùng căm tức.

Đám người đó, hết lần này tới lần khác dùng sâu độc uy hiếp anh ta, coi anh ta là quả hồng nhũn mà bóp.

Điều khiến anh ta càng không thể bỏ qua là, lần đầu tiên Trương Dương cứu anh ta, lần thứ hai Vô Ảnh cứu, lần thứ ba là Tia Chớp, cứ như anh ta là cái của nợ, chỉ có thể dựa vào người khác.

Điều này khiến lòng tự trọng của anh ta không thể chịu đựng được, sau đây anh ta muốn xuất ra toàn bộ lực lượng, giáo huấn lão yêu bà này một phen.

Thực lực của anh ta không bằng lão yêu bà, nhưng đánh lén bên cạnh thì không thành vấn đề. Giống như khi trước anh ta và Trương Dương liên thủ đối phó với linh vượn già kia, Trương Dương chủ công, anh ta và Tia Chớp phụ trợ, cuối cùng đánh bại linh vượn.

Lực lượng của linh vượn kia cường đại, còn lợi hại hơn lão yêu bà này.

- Được

Trương Dương nhìn Long Phong, trực tiếp gật đầu.

Hắn không phải người bảo thủ, lão yêu bà này không dễ đối phó, Ngô Chí Quốc vẫn chờ cứu mạng, bắt bà ta sớm hơn một chút, có thể cứu Ngô Chí Quốc sớm hơn một chút, bọn họ cũng có thể kết thúc hành trình Nam Cương lần này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.