Thần Y Ở Rể - Phan Lâm

Chương 2030: Chap-2085




Chương 2085​

Chương 2085: Muốn cược thì cược bằng tính mạng!

"Là do tôi giết! Cái đám man ri mọi rợ phái Cùng Châu đó lá gan không nhỏ, không chỉ giết chết người nhà họ Trình của tôi, mà còn trơ mắt nhìn em trai tôi, thấy chết cũng không cứu, kẻ đứng đầu của bọn chúng đã bị tôi chỉnh đốn ngay tại quảng trường của môn phái bọn chúng, nếu như anh có mặt ở phái Cùng Châu thì đã có thể nhìn thấy cảnh tượng ngoạn mục đó rồi, vô cùng đẹp mắt!" Người đàn ông nheo mắt cười lớn, vẻ mặt vô cùng hung tợn.

Phan Lâm nhìn một cách thờ ơ, gật gật đầu rồi nói: "Thật không ngờ rằng nhà họ Trình thể mà lại có liên quan đến Thần Hỏa Tôn Giả, đây quả là điều mà tôi không hề nghĩ đến."

"Tôi từ sớm đã rời khỏi nhà ngao du bốn phương, đi tìm kiếm những người giỏi giang để bái sư học nghệ, Tôn Giả thấy tôi thiên phú không tồi nên đã giữ tôi ở lại bên cạnh, truyện ngày hôm nay cũng là do sự tôn và Thánh Nữ đại nhân làm chủ cho tôi! bác sĩ Lâm mau ngoan ngoãn quỳ xuống khoanh tay nhận tội đi!" Nguyễn Ngạn Ninh lạnh lùng nói.

Tuy nhiên, Phan Lâm nghe xong thì lại lắc đầu: "Em trai của anh kỹ năng không bằng người ta, nên mới bị tội giết, đây lẽ nào lại là lỗi của tôi hay sao? Anh ta không có bản lĩnh gì mà lại dám tìm tôi khiêu khích, đây chẳng phải là tự tìm cái chết hay sao?"

"Anh còn dám già mồm sao?"

Nguyễn Ngạn Ninh cười nhếch mép, nói: "Thế nào? Anh hy vọng tối đích thân bẻ gãy cái đầu chó của anh hay sao?"

"Ồ? Anh đây là muốn tuyên chiến một chọi một với tôi à? Nếu như là vậy, thì tôi cũng không ngại chiến đấu một một với anh, nhưng tôi lo rằng người của đảo Thần Hỏa các người không dám đối đầu một mình với tôi đâu." Phan Lâm nói.

Lời vừa nói ra, sắc mặt của Nguyễn Ngạn Ninh liền thay đổi.

Những người của đảo Thần Hỏa đều đang giương mắt nhìn chăm chú.

Rất rõ ràng tên bác sĩ Lâm này là đang muốn báo thù.

Anh ta muốn dựa vào phương thức đối đầu trực diện để diệt trừ Nguyễn Ngạn Ninh.

Nếu như người của đảo Thần Hỏa không chấp nhận lời khiêu chiến, thì sẽ không còn thể diện, sẽ bị nói là khiếp sợ bác sĩ Lâm, còn nếu như chấp nhận lời khiêu chiến... Uy danh của bác sĩ Lâm, những người ở đây đều đã từng nghe nói qua cả rồi, như thế thì chứng tỏ lá gan của Nguyễn Ngạn Ninh quả thật là to bằng trời rồi.

"Thật là thú vị."

Thánh Nữ Thần Hỏa đang giương mắt nhìn Phan Lâm chằm chằm, lạnh lùng nói: "bác sĩ Lâm, anh có phải là cảm thấy người của đảo Thần Hỏa chúng tôi rất dễ ức hiếp không?"

"Lâm tôi sẽ không bao giờ chủ động đi bắt nạt người khác, nhưng cũng tuyệt đối không để người khác dễ dàng bắt nạt mình, chuyện lần này cũng không ngoại lệ, là do Nguyễn Ngạn Ninh khiêu khích tôi trước, các người nếu như đến đây để nói đạo lý thì chúng ta có thể nói chuyện một cách ôn hoà nhã nhặn, còn nếu như các người tìm đến tôi để báo thù, thì tôi sẽ không ngại mà cùng các người chơi đùa." Phan Lâm nói một cách bình tĩnh.

Sau khi nói xong câu này, thì cả điện đều nhốn nháo.

Người của đảo Thần Hỏa đều rất tức giận. "Đồ thứ xấc xược! Anh nói cái gì hả?" "Anh như này có phải là đang thách thức đảo Thần Hỏa chúng tôi đúng không?" "Hỗn láo hết sức! Trước mặt Thánh Nữ mà còn dám nói lời ngông cuồng như thế sao?

"Đúng! Diệt tộc!"

"Diệt tộc!"

Người của đảo Thần Hỏa tràn ngập sự phẫn nộ, từng người từng người một đều lớn tiếng la hét, ai cũng đều muốn giết chết hết cả nhà của Phan Lâm.

Nguyễn Ngạn Ninh cũng cười lớn, anh ta dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn Phan Lâm, nhưng không dám tỏ ra quá hung hăng trước mặt Thánh Nữ.

Bởi vì anh ta biết rõ, nếu như đang ở trước mặt Thánh Nữ như này, càng tỏ vẻ hung hăng bao nhiêu thì càng dễ chết sớm bấy nhiêu!

Hơn nữa còn sẽ chết cực kỳ thê thảm!

Quả nhiên không sai, Thánh Nữ Thần Hỏa bỗng im lặng rồi.

Những người đang ồn ào sau khi nhìn thấy Thánh Nữ đã im lặng một hồi lâu thì ai nấy cũng đều bị dọa cho sợ hãi, không dám hó hé nửa lời, tất cả đều lẳng lặng cúi thấp đầu xuống, dần dần đến cả thở ra lớn tiếng cũng không dám thở dù chỉ một lần...

Không khí trong điện đang dần lắng xuống, vô cùng yên tĩnh.

Phan Lâm và Trương Thất Dạ đều đang cảm thấy rất mù mờ, đưa mắt nhìn dáo dác bốn phía, còn tưởng là đã xảy ra. chuyện gì rồi.

Cho đến lúc này, Thánh Nữ Thần Hỏa mới mở miệng lên tiếng.

"Bác sĩ Lâm, bổn Thánh Nữ có phải là có thể cho rằng... Anh là đang xem thường đảo Thần Hỏa của tôi?"

Nét mặt của cô ta rất bình tĩnh, không thể nhìn thấy được sự hiện diện của vẻ tức giận.

Mặc dù câu này được nói rất khéo léo, nhưng nếu Phan Lâm nói phải, thì e là chỉ trong vòng một giây sau liền bị người của đảo Thần Hỏa xé xác, nhưng nếu như nói không phải thì sẽ bị Thánh Nữ cho rằng là đang gây rối, đùa cợt cô ta, như thế thì sẽ càng chết nhanh hơn nữa.

Đây đều là sẽ bị người ta nắm được thóp.

Tuy nhiên, Phan Lâm lại mỉm cười rồi nói: "Thánh Nữ đại nhân, tôi hỏi cô, nếu như nói có một người mạnh hơn cô muốn giết chết cô, thì cô sẽ đánh trả hay là không đánh trả?"

"Đương nhiên là phải đánh trả, cho dù bị đánh chết thì cũng không nên khoanh tay chờ chết!"

"Nếu như là thế, thì cô không phải cũng đang khiêu khích một người mạnh hơn cô đó sao? So với cách làm của tôi thì có khác biệt gì chứ?" Phan Lâm nói.

Hai hàng lông mày của Thánh Nữ nhíu lại, do dự một lúc rồi sau đó lại dãn ra, cô ta gật đầu, nói: "Thật không thể ngờ | bác sĩ Lâm thế mà lại là một kẻ khéo ăn khéo nói. Tuy nhiên, có tài ăn nói thì cũng không thể giải quyết chuyện này, Trình sư đệ là đồ đệ yêu quý của sự tôn, em trai của em ấy thì cũng là em trai của tôi, là người của đảo Thần Hỏa, anh đã giết em trai của em ấy, thì phải đền mạng! Có hiểu không?"

Phan Lâm nghe xong, trong lòng bất an, liền suy nghĩ biện pháp đối phó.

Với bộ dạng này thì xem ra Thánh Nữ Thần Hỏa chắc chắn sẽ muốn giết mình rồi.

Nếu như nói như thế thì mình phải cùng với người của đảo Thần Hỏa chiến đấu rồi.

Thánh Nữ Thần Hỏa này không hề đơn giản, muốn đầu với cô ta là cực kỳ khó khăn, hơn nữa cộng với bảy người ở đằng sau cô ta... Ngay cả khi toàn bộ đều rút lui, thì sự trả thù của đảo Thần Hỏa cũng vô cùng đáng sợ.

Ngay cả khi anh không sợ, nhưng Dương Hoa và những người thân và bạn bè ở Giang Thành e là sẽ phải gặp tai ương. Phan Lâm nghĩ đến cảnh này bèn quyết định vẫn là không nên hành động lỗ mãng.

Anh nở ra một nụ cười tươi rói, dùng một giọng điệu hết sức nhẹ nhàng, nói: "Tôi biết người của đảo Thần Hỏa lợi hại đến mức nào mà, nhưng mà vẫn là đã cậy thế hiếp người rồi! Rõ ràng là kêu tôi đến đây để tạ tội, kết quả tối đến rồi thì các người lại muốn giết chết tôi! Ha ha ha, nếu đã như thế, vậy thì còn tạ tội cái gì chứ, các người trực tiếp ra tay há chẳng phải là càng khoái chí hơn sao?"

"Anh nói cái gì?"

"Gì chứ? Thực sự cho rằng người của đảo Thần Hỏa sợ anh sao?"

"Anh có tin hay không, chỉ cần Thánh Nữ đại nhân gật đầu một cái, tôi liền có thể thiếu cháy anh thành tro!"

Người của đảo Thần Hỏa vô cùng tức giận, trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều tràn đầy sát khí, nhìn chằm chằm vào Phan Lâm một cách lạnh lùng.

Nếu như không ở trong Thánh Điện thì sợ rằng Phan Lâm đặc chết mà không toàn thây rồi. Trương Thất Dạ bộ dạng lo lắng, nhìn khắp bốn phía một cách căng thẳng, dáng vẻ đề phòng tất cả mọi người.

"Kể khích tướng vụng về." Thánh Nữ lắc lắc đầu: "Nhưng phải chúc mừng anh rồi, anh đã thành công!"

"Phải không?"

"Người của đảo Thần Hỏa tối trước giờ không sợ thách thức, trước giờ cũng không hề khiếp sợ một người nào cả! Tôi vốn dĩ không định trực tiếp giết chết anh, nhưng bây giờ anh lại xúc phạm đến tôn nghiêm của người đảo Thần Hỏa chúng tôi, xúc phạm đến danh tiếng của chúng tôi. Nếu tôi không trực tiếp giết chết anh, để việc này truyền ra ngoài, thì không biết người trong thiên hạ sẽ bình phẩm như thế nào về tôi, vì vậy kích thích tướng của anh thành công rồi, nói đi,

anh đang nghĩ cái gì? "Thánh Nữ hỏi một cách lạnh lùng.

"Nghĩ gì à? Điều tôi nghĩ đương nhiên là rời khỏi đây ngay lập tức, chuyện này vốn không liên quan đến tôi, nhưng điều | này là không phù hợp với thực tế, các người gọi tôi đến đây, trừ phi là muốn giết tôi để cho Nguyễn Ngạn Ninh trút giận, nếu là như thế, vậy thì chuyện này là chuyện riêng của tôi và Nguyễn Ngạn Ninh rồi! Vì thế mối ân oán này, cũng nên để tôi và Nguyễn Ngạn Ninh tự mình giải quyết!" Phan Lâm nói.

thần y ở rể truyenhay.com

"Nếu như anh ta không dám đánh nhau trực diện, vậy thì hãy đổi một phương pháp khác đi, dùng một cách khác để so bì một trận, nếu tôi thua, thì đầu của tôi cho cô lấy thoải mái! Nhưng nếu như là các người thua thì..."

"Vậy thì anh có thể rời khỏi đảo Thần Hỏa, chuyện này chúng tôi không tiếp tục truy cứu trách nhiệm của anh nữa" Thánh Nữ bình tĩnh nói.

Tuy nhiên, Phan Lâm lại lắc đầu và nói: "Như thế này thì không được rồi! Tôi damasy mạng ra để đặt cược thì tại sao anh ta lại không lấy mạng ra cược chứ? Tôi thua thì tôi phải chết, vậy Nguyễn Ngạn Ninh anh ta thua thì đương nhiên cũng phải chịu chết rồi! Như thể mới công bằng, Thánh Nữ đại nhân, cô nói xem có đúng không?"

Vừa nói dứt câu, mặt của tất thảy mọi người biến sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.