Thần Trộm Cuồng Phi

Chương 56: Bỏ qua hiềm khích lúc trước




Vì vậy Liễu Nghiêm bỏ qua mọi chuyện, bắt đầu quan sát nhất cử nhất động của Hoa Thiên Vũ một cách nghiêm túc. Thêm vào đó bắt đầu phân tích mối quan hệ của nàng và những người bên cạnh nàng, còn có quan hệ giữa nàng và Lăng Mạc Thiên.

Nếu muốn làm dịu đi mối quan hệ với Hoa Thiên Vũ, có thể tiếp tục qua lại, trước hết là phải biết về Hoa Thiên Vũ, nhưng Liễu Nghiêm có hiểu Hoa Thiên Vũ sao? Đáp án dĩ nhiên là không, cho nên Liễu Nghiêm đã sắp đặt người đắc lực nhất bên cạnh mình để thăm dò mọi chuyện đã xảy ra trong mấy tháng gần đây của Hoa Thiên Vũ, sau đó phân tích, rồi suy tính xem làm cách nào có thể khiến mối quan hệ với Hoa Thiên Vũ quay lại như lúc ban đầu.

Không thể không nói, là thừa tướng, thủ đoạn và phương thức là việc của Liễu Nghiêm vẫn còn rất tốt. Lúc đầu đối với Hoa Thiên Vũ như vậy cũng là do thói quen mà thôi. Dù sao bỏ đi cái gọi là hào môn thế gia, thì thái độ đối với thứ nữ cũng đều như vậy, chỉ khác là, đối với các gia tộc, thứ nữ lại có giá trị lợi dụng, đối với thứ nữ mà nói đây chính là nhà. Những điều Liễu Nghiêm là trước mắt, chính là chuẩn bị để Hoa Thiên Vũ tiếp nhận cái nhà này. Cho dù Hoa Thiên Vũ không trở về tướng phủ cũng không sao, chỉ cần Hoa Thiên Vũ còn nhận thức cái nhà này là được, như vậy những suy tính sau này của Liễu Nghiêm mới được thuận lợi.

Thông qua phân tích, Liễu Nghiêm phát hiện Hoa Thiên Vũ có một điểm kì quái, hình như nàng biết được rất nhiều, hơn nữa lại vô cùng phức tạp. Liễu Nghiêm không thể giải thích được điều gì khiến cho Hoa Thiên Vũ có một thân công phu xuất quỷ nhập thần như vậy.

Đối với chuyện giang hồ, Liễu Nghiêm chỉ xem qua, biết rằng một người không thể dễ dàng luyện được một thân bản lĩnh nhanh như vậy. Bình thường những người trên giang hồ đều phải trải qua một thời gian dài có thể là mười mấy năm hoặc mấy chục năm mới có thành tựu. Nhưng chưa thấy ai như Hoa Thiên Vũ, đột nhiên trở thành cao thủ võ lâm.

Nhưng những điều này không phải trọng điểm, trọng điểm chính là thân phận của những người bên cạnh nàng, cho nên Liễu Nghiêm càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình.

Bạch Thu Nguyên là một hoàng tử cộng thêm thân phận thần ý cũng đủ để Liễu Nghiêm không biết làm gì, người như vậy lại có thể là thủ hạ của Hoa Thiên Vũ làm một đại phu ở y quán.

Về phần thân phận của Tô Lâm, là người duy nhất xứng với Hoa Thiên Vũ, hai người có thân phận giống nhau, có thể ở cùng nhau, có thể hiểu nhau hơn hoặc là đồng cảm lẫn nhau đối với những chuyện trong quá khứ. Nhưng hắn lại có thể chăm sóc Hoa Thiên Vũ như Lý Tinh Hành và Lăng Mạc Thiên thì Liễu Nghiêm lại không thể nghĩ ra được.

Đối với Lăng Mạc Thiên có thể đoán được, có thể là do Hoa Thiên Vũ khôi phục dung mạo khiến hắn vừa nhìn đã yêu. Nhưng còn Lý Tinh Hành lại luôn thuận theo tất cả những ý kiến, yêu cầu của Hoa Thiên Vũ khiến Liễu Nghiêm không thể lí giải được. Đối với Lý Tinh Hành, không chỉ nói là thuận theo mọi chuyện, mà giống như một nô tài có thái độ kính cẩn, tuyệt đối trung thành với chủ nhân.

Nhưng Lý Tinh Hành là ai? Hắn là đối tượng mà tất cả các quốc gia tranh nhau nịnh bợ, Thái Thương Lý gia, gia tộc bói toán từ xa xưa, Khâm Thiên Giám của các quốc gia có một nửa là người của Lý gia hoặc là người học nghệ ở Lý gia. Mà Lý Tinh Hành chính là gia chủ kế tiếp của Lý gia, Liễu Nghiêm không thể tin được, một người như vậy lại có thể là thuộc hạ của Hoa Thiên Vũ, điều này thật vô lí. D^iend^an;^q%uyd^on

Nhưng sự thật đã phơi bày trước mắt, cũng không phải Liễu Nghiêm không tin, dĩ nhiên Liễu Nghiêm không cần suy nghĩ nhiều về những điều này, chỉ cần khẳng định những phán đoán về Hoa Thiên Vũ, để cho hắn biết được mối quan hệ giữa hoa Thiên Vũ và những người này ra sao.

Sau khi phán đoán xong, Liễu Nghiêm kết luận, một người làm cha như hắn phải hảo hảo nịnh bợ nữ nhi của mình. Không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật*, không nói đến những cái khác, chỉ một mình Hoa Thiên Vũ có thể tạo ra một cục diện như vậy, nữ nhi này, mình nhất định phải nhận lại.  

Cho nên Liễu Nghiêm bắt đầu hành động, làm việc cực kì rõ ràng, hắn làm việc dựa theo tính cách của Hoa Thiên Vũ, chỉ sợ Hoa Thiên Vũ không biết.

Cũng giống như một tháng gần đây, Hoa Thiên Vũ không ngờ có thể mua được mấy cửa hàng ở vị trí tốt với một khoản tiền cực thấp. Mặt khác, tất cả các quan viên của Lại bộ, nha dịch của Hình bộ về sau đều xác định tiêu tiền ở phòng tắm và dược thiện phường, hơn nữa số quan viên và nha dịch mỗi ngày đều tăng lên, cuối cùng đạt đến mức bão hòa.

Đối với tình huống này, Hoa Thiên Vũ không có cách nào có thể lí giải được, dù sao ở đây ngoại trừ Lăng Mạc Thiên nàng cũng không biết ai. Nhưng lần này rõ ràng không phải do Lăng Mạc Thiên giúp đỡ, Lăng Mạc Thiên cũng đã giúp nàng nhiều lần cũng hiểu tính nàng. Nếu hắn để nàng biết hắn âm thầm cậy quyền thiên vị, áp chế những người kia đến đây tiêu tiền, sợ rằng nàng sẽ đối đầu với hắn.

Trên thực tế, quả thật Lăng Mạc Thiên cũng có chừng mực. Hoa Thiên Vũ vẫn mắt nhắm mắt mở nhận lấy ý tốt của Lăng Mạc Thiên, dù sao cũng không thể liều mạng đi cầu người ta được. Lăng Mạc Thiên cũng có thể coi là ông trùm ở đây, nếu liên tiếp cự tuyệt ý tốt của người ta đó mới chính là không hiểu chuyện, thật sự không muốn kiếm cơm ở Tiên Đô.

Thế nhưng đột nhiên lại có nhiều người đến như vậy, thậm chí là ngày nào cũng nhiều người như thế, lại còn là quan lại, thậm chí còn có những người có mặt mũi trong kinh thành. Hoa Thiên Vũ thật không hiểu, cũng không biết nên đi hỏi ai.

Cuối cùng vẫn là Bạch Thu Nguyên nhìn không nổi, bèn giải thích cho Hoa Thiên Vũ, nói cho nàng biết đường về của những người này, lúc này Hoa Thiên Vũ mới hiểu.

Nhưng điều này cũng không thể trách Hoa Thiên Vũ ngốc, dù sao Hoa Thiên Vũ cũng là người của hai thế giới, cuộc sống trôi qua đều khổ cực. Cho dù có trí nhớ của Liễu Nhược Liên, nhưng một vài thứ trên quan trường nàng thật sự không biết gì. Nếu như không phải bạch Thu Nguyên hiểu mấy chuyện này, giải thích cho nàng, sợ rằng nàng cũng sẽ không nghĩ đến những chuyện đó. #[email protected]#le#[email protected]_ddlqd_

Thêm vào đó, Hoa Thiên Vũ chưa bao giờ nghĩ, Liễu Nghiêm lại có thể quan tâm đến nàng như vậy. Khi Bạch Thu Nguyên vừa mới phân tích Hoa Thiên Vũ còn cho rằng Bạch Thu Nguyên kể chuyện chọc cười mình.

Thế nhưng khi Bạch Thu Nguyên phân tích ý nghĩa thật sự của việc này, Hoa Thiên Vũ không thể không thừa nhận, cục diện hôm nay, ở Cẩm quốc, trừ Liễu Nghiêm và Lăng Mạc Thiên thì mình không quen biết ai có thể làm được như thế.

Lăng Mạc Thiên thì không thể nào làm những chuyện như vậy, cho nên chỉ còn Liễu Nghiêm. Nhưng tại sao Liễu Nghiêm phải làm những chuyện này, Hoa Thiên Vũ không hiểu. Dĩ nhiên, nàng cũng không muốn biết. Đối với người cha này Hoa Thiên Vũ thật không dám với cao.

Không nói đến việc trước đây tướng phủ đối xử như thế nào với nàng, chỉ nói đến chuyện nàng đại náo tướng phủ, bây giờ Liễu Nghiêm không những không giận mà còn giúp nàng, đúng là thế giới này có vấn đề, mặt trời mọc từ hướng Tây.

Nhưng sự thật đã phơi bày trước mắt, tất cả những chứng cớ đều nói rằng đó là sự thật. Giống như Liễu Nghiêm và nàng chưa hề bất hòa, ngược lại còn giúp nàng đưa khách hàng tới. Mà lại còn là những khách hàng có tiền, càng giúp nàng thêm ổn định.

Dù sao nơi này của Hoa Thiên Vũ quả thật không tệ. Đầu tiên là dưỡng sinh, dược thiện này thần kì ở chỗ, vừa là đồ ăn vừa là thuốc chữa bệnh. Những người đến tuổi, thân thể cũng ít nhiều cũng sẽ bị đau hay bị bệnh, dược thiện phường nhằm vào những vấn đề này của thân thể để tạo ra những món ăn bổ dưỡng. Có thể nói, đối với những người này đều là những món mới mẻ, hơn nữa giá tiền cũng hợp lí, mùi vị có thể chấp nhận được, sau khi dùng thử, cũng có một chút hiệu quả.

Nhưng một chút hiệu quả ấy cũng đủ là thỏa mãn tâm lí của họ, từ lúc mới đầu còn chưa tin tưởng cho đến lúc nhận được sự chấp nhận cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Còn về phần phòng tắm càng dễ dàng để mọi người tiếp nhận hơn, Hơn nữa Tô Lâm lấy Hoa Thiên Vũ để quảng bá càng khiến cho những quan viên kia vô cùng vui vẻ, như vậy phòng tắm càng dễ dàng được tiếp nhận hơn so với dược thiện phường. Cho nên Hoa Thiên Vũ đạt đến một cảnh giới, mỗi ngày đếm tiền đến mức bị chuột rút.

Hoa Thiên Vũ quyết định phần ân tình này của Liễu Nghiêm, nhưng tất nhiên nàng sẽ không gặp mặt Liễu Nghiêm để nói lời cảm ơn hoặc đặc biệt vì điều này mà nói chút lời cảm kích. Nàng có thể nhớ phần ân tình này cũng coi như đã nể mặt hắn lắm rồi. Đối với Liễu Nghiêm, ban đầu Hoa Thiên Vũ cũng không ác cảm, đối với mọi chuyện của quá khứ cũng sẽ không để ý đến, nhưng như vậy cũng đủ rồi. Suy nghĩ của Hoa Thiên Vũ cũng là điều mà Liễu Nghiêm mong đợi.

“Ngươi nói Hoa Thiên Vũ thích Bạch Thu Nguyên?” Lăng Mạc Thiên nhìn Lăng Tứ với ánh mắt không được tốt, giọng nói cũng có chút run rẩy. “Làm sao đệ có thể khằng định? Điều này sao có thể? Tại sao là Bạch Thu Nguyên?”

“Cảm giác! Cảm giác của đệ nhất định chuẩn.” Lăng Tứ buồn cười nhìn bộ dạng khó tin của Lăng Mạc Thiên, cười nói: “Huynh cũng biết, cảm giác của đệ nhất định chính xác. Hơn nữa hai người họ cũng đã biểu hiện rõ ràng như vậy, làm sao đệ có thể nhìn lầm. Lại còn là Hoa Thiên Vũ theo đuổi người ta, mọi người đều nhìn ra được. Chẳng qua đệ rất tò mò, rõ ràng Bạch Thu Nguyên cũng biết nhưng lại giả bộ hồ đồ, rốt cuộc hắn suy nghĩ như thế nào?” d;ie;nda;nle;quy;d;o;n

“Giả bộ hồ đồ?” Lăng Mạc Thiên híp mắt, mang theo ánh mắt nguy hiểm nhìn Lăng Tứ, nói: “Ta thật không biết đệ còn có năng lực này, lại còn có thể phân tích thấu đáo được như vậy. Xem ra những gì ta dạy đệ thường ngày, đệ đều dùng trong những chuyện như thế này. Xem ra đệ rất rảnh, ta nên giao thêm cho đệ ít trọng trách.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.