Có thể được Chấp Pháp trưởng lão nhìn trúng, chuẩn bị thu làm đệ tử riêng thì đều là thiên tài không phải đơn giản. Huống chi, trước mặt thiếu niên này là tồn tại biến thái chỉ thiếu chút nữa liền giết chết con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Phải biết rằng, ngày đó lúc hắn đón nhận nhiệm vụ này thì vẻn vẹn chỉ là sống sót quá hai canh giờ dưới sự đuổi giết của con Tây Phương Canh Kim Chi Long.
Nhiệm vụ của hai bên, căn bản không phải khái niệm cùng một cấp bậc!
- Thế nào? Không dám sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng loại tính cách như ngươi thì cả đời đều đừng nghĩ làm đệ tử chân truyền!
- Ngươi!!
Lý Lộc Quang giận tím mặt, rốt cục chịu đựng không nổi. Đối với đệ tử Nội Môn mà nói, trở thành Đệ tử chân truyền chính là mục tiêu tối cao.
Lâm Hi nguyền rủa hắn cả đời không trở thành Đệ tử chân truyền nổi, tương đương là làm nhục rất lớn.
- Câm mồm!
Lý Trọng Đạo nhướng mày, ánh mắt như điện, phẫn nộ quát:
- Trước mặt trưởng lão, há có chỗ cho ngươi nói xen vào!
Hai ánh mắt kia, tựa như con dao nhỏ đâm vào trên mặt Lâm Hi.
- Hừ! Lý Trọng Đạo, đối với ngươi lại dùng loại ăn cây táo, rào cây sung, gian tế Đâu Suất Cung thò tay móc nối với bên ngoài, ta căn bản là không có coi ngươi như trưởng lão!
Lâm Hi mày kiếm giương lên, lạnh lùng nói.
- Càn rỡ!!...
Lý Trọng Đạo giận tím mặt, toàn thân phát ra một ý định giết người lạnh lẽo, định chém Lâm Hi ngay dưới chưởng. Đánh người đừng đánh vào mặt, những lời này của Lâm Hi, so sánh với bôi mặt thì còn gay gắt hơn. Cả gương mặt già nua của Lý Trọng Đạo đều bắt đầu co giật, bị Lâm Hi chọc tức đến Tam Thi Thần cũng đều phải nhảy dựng lên. (Tam Thi Thần: Đạo gia nói có ba vị thần quấy phá bên trong cơ thể người, gọi là Tam Thi hoặc Tam Thi Thần, cứ đến ngày Canh Thân lại tấu trình lên Thiên Đế về những người quá ác.)
Lý Lộc Quang ở bên cạnh cũng bị dọa đến hoảng sợ, mặc dù biết Lâm Hi lá gan lớn, vô pháp vô thiên, nhưng đến lúc đích thực chứng kiến thì mới biết được lá gan của hắn lớn đến tình trạng nào.
Lý Trọng Đạo cầm quyền ở Hộ Pháp Điện, khi xử lý quan hệ giữa môn phái này và môn phái khác, che chở phái khác là không giả. Nhưng dám đứng ngay trước mặt mà chỉ trích, vu cho hắn là gian tế Đâu Suất Cung thì Lâm Hi có lẽ là người thứ nhất.
- Lâm Hi, nói thật hay!!
Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần đạp chân một bước, đứng ngay chính giữa. Vừa lúc ngăn cách ở Lâm Hi và Lý Trọng Đạo, trông lão tựa như một con ưng già bảo vệ Lâm Hi hộ dưới cái bóng của chính mình.
Nếu Lý Trọng Đạo muốn ra tay, đầu tiên nhất định phải qua được cửa ải này của lão.
- Lý lão thất phu, chúng ta sẽ không để yên chuyện hôm nay. Ngươi thân là trưởng lão, lại không thèm nhìn đến tông quy giới luật mà hạ sát thủ đối với đệ tử bản môn. Chuyện này, dẫu như thế nào thì ta đều phải vạch trần trước mặt chưởng môn. Để xem ngươi xử trí như thế nào!!
Chấp Pháp trưởng lão trầm giọng nói.
- Hừ! Hình Tuấn Thần, ta xem ngươi là lão hồ đồ. Chỗ nào mà mắt ngươi nhìn thấy bổn tọa ra tay đối với hắn. Nói cho cùng, đây chỉ là tiểu súc sinh học nghệ không tinh, thiếu chút nữa chết ở dưới trảo của Tây Phương Canh Kim Chi Long, có quan hệ gì cùng bổn tọa?
Lý Trọng Đạo cười lạnh nói.
- Lý lão thất phu, sự thật như thế nào, hôm nay nhiều lời vô ích. Ngày mai trước mặt chưởng môn, cứ đưa Thiên Cơ tính toán, chúng ta sẽ làm tới cùng.
Chấp Pháp trưởng lão lạnh lùng nói.
Lý Trọng Đạo thần sắc nao nao, nhưng lập tức lạnh lùng đáp:
- Hừ, ngươi cho rằng tìm chưởng môn là có thể ép được ta. Một ngàn năm trước, ngươi thua ở trong tay ta, một ngàn năm sau cũng vẫn như thế. Ngươi đã muốn lại bại một lần nữa thì ta sẽ không để ý. Ở trước mặt các vị trưởng lão hung hăng bôi mặt ngươi một lần nữa.... Lộc Quang, chúng ta đi!
Lý Trọng Đạo bỏ lại những lời này, nhấc Lý Lộc Quang ở một bên lên. Oanh một tiếng mà phá không bay dựng lên, ở trên không trung chỉ nhoáng một cái liền lập tức tựa như bọt biển mà chìm vào trong hư không, biến mất vô tung.
Chấp Pháp trưởng lão mặt mày sa sầm, nhìn hai người rời đi, nhưng cũng không ngăn cản.
Đợi đến khi hai người biến mất, Hình Tuấn Thần mới quay đầu lại. Lão vừa lòng liếc mắt nhìn Lâm Hi, trong lòng gật lấy gật để.
Lâm Hi vừa mới làm như vậy, lão đều nhìn thấy tận mắt.
Lão thất phu Lý Trọng Đạo này, muốn dùng đệ tử Chấp Pháp Điện ngày xưa để kích động, làm nhục chính mình. Chấp Pháp trưởng lão thì tự mình không có cách nào mở miệng, nhưng Lâm Hi cũng là đoán ý qua lời nói và sắc mặt, Đệ tử gánh vác vất vả thay.
Hắn đã chủ động đứng ra làm nhục Lý Lộc Quang một phen, ý tứ ủng hộ ở trong lòng thì không cần nói cũng biết. Nguồn tại http://Truyện FULL
Mặc dù Lâm Hi còn chưa được xem như đệ tử của Chấp Pháp Điện, nhưng trong lòng Hình Tuấn Thần đối với hắn, xem như một Đệ tử riêng tương lai, thì đã là cực kỳ vừa lòng.
Tài năng bẩm sinh đương nhiên có quan trọng không sai, nhưng phẩm đức lại còn quan trọng hơn.
Trái tim Chấp Pháp trưởng lão gần ngàn năm yên lặng, nay lại bắt đầu có ngọn lửa thiêu đốt.
- Lâm Hi, chúng ta đi thôi.
Chấp Pháp trưởng lão vỗ vỗ bả vai Lâm Hi, cũng không có nhiều lời. Lão đạp chân một bước, liền mang theo Lâm Hi trở lại Chấp Pháp Phong.
Sân Chấp Pháp từ Thanh Đồng đúc liền vẫn yên tĩnh như lúc ban đầu. So với lúc Lâm Hi mới tới đây thì giống nhau như đúc. Nhưng giờ lại đặt chân tới nơi này mà tâm tình của Lâm Hi lại hoàn toàn không giống nữa.
Không chỉ như vậy, tâm tình của Chấp Pháp trưởng lão cũng có chút dao động.
Chuyện xảy ra vừa mới rồi đã để lại ở trong lòng hai người dấu ấn sâu sắc.
- Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc. Hiện tại, ngươi cũng không xem như người ngoài. Có vấn đề gì thì liền hỏi đi.
Chấp Pháp trưởng lão liếc mắt nhìn Lâm Hi thật sâu rồi mở miệng nói.
Lâm Hi cảm nhận ra được, Chấp Pháp trưởng lão đích thực là có mong muốn nói chuyện. Không giống với trước đây, hiện tại, lão đích thực đã coi bản thân hắn trở thành người của mình.
Đã trải qua cuộc đối đầu kia, trong một khắc lộ ra tư thế cao chót vót, Chấp Pháp trưởng lão tựa như đã thay đổi thành một người khác. Rốt cục lộ ra một vẻ oai phong của thân pháp trưởng lão tông phái, không hề hi hi ha ha, bất cần đời như trước kia nữa.
Lâm Hi do dự một chút, sắp xếp một lượt suy nghĩ trong đầu rồi chần chờ hỏi:
- Trưởng lão, Lý Trọng Đạo mang đến người đệ tử kia... Rốt cuộc là ai? Tại sao, hắn lại biết được nội dung nhiệm vụ của đệ tử?
- Ai, ta đã biết rõ, ngươi sẽ hỏi cái này.
Chấp Pháp trưởng lão thốt ra một tiếng thở dài, trong âm thanh để lộ ra một chút phẫn nộ, một chút rất là tiếc nuối, một tia thương hại. Nhưng duy độc không có quá nhiều cừu hận:
- Hắn tên là Lý Lộc Quang, đã từng là một đệ tử của Chấp Pháp Điện. Đối với hắn ta có gửi gắm kỳ vọng cao, đã từng muốn thu hắn làm đệ tử riêng thứ ba...