Ông!
Một cảm giác lực lượng bành trướng lưu chuyển trong người, thương thế của hắn không biết đã khôi phục hoàn toàn vào lúc nào.
- Đây là...
Lâm Hi ngây người. Hắn rõ ràng nhớ rõ trước đó bị Đệ tử chân truyền do Long Băng Nhan phái tới đánh cho trọng thương.
- Đúng rồi!
Nhớ tới Ám Long, thân hình Lâm Hi nhảy dựng lên một cái, đồng thời ánh mắt nhìn qua bốn phía. Nhưng mà bốn phía trống rỗng, trừ dấu vết Phấn Toái Đại Pháp tạo thành hủy diệt thì không còn biến hóa nào khác.
Ám Long sớm đi đâu rồi.
Gần Ngũ Lôi Sơn chỉ còn lại một mình hắn.
- Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Lâm Hi triệt để ngơ ngẩn.
Trong đầu của hắn nhanh chóng có ý niệm hiện ra, hắn nhớ lại chuyện trước khi hôn mê, nhớ lại toàn bộ một lần. Ám Long hoàn toàn không có lý do rời đi, càng không khả năng buông tha chính mình. Nhưng mà trong tầm mắt Lâm Hi không cảm giác có chút khí tức chiến đầu nào cả. Dù Lâm Hi nhạy bén, trí tuệ nhưng đối mặt với tình hình này vẫn cảm thấy nghi hoặc. Trong lòng của hắn suy nghĩ chắc trong lúc hắn hôn mê có chuyện gì đó xảy ra.
- Bất kể như thế nào, chuyện này với ta mà nói là vô hại. Chuyện lần này chính là giáo huấn lớn. Ta chỉ lo phòng bị Long Băng Nhan cùng đệ tử Luyện Khí Cảnh của Đâu Suất Cung, lại không nghĩ rằng Đệ tử chân truyền đã kinh động. Về sau phải cẩn thận gấp bội mới được.
Trong nội tâm Lâm Hi hiện ra suy nghĩ này và ngưng trọng.
Chuyện lần này cũng đã nhắc nhở hắn rồi, chuyện gia nhập Chấp Pháp Điện phải nhanh hơn. Cái gọi là Cây lớn có hóng mát lớn, Lâm Hi có hại chịu thiệt chính là không có thế lực gì trong Thần Tiêu Tông cả.
Long Băng Nhan có Thần tử làm chỗ dựa, lại có một đống Đệ tử chân truyền che chở nàng, muốn đối phó hắn chỉ cần ra lệnh là được.
Lâm Hi muốn tránh đi những chuyện như thế, nhất định phải có chỗ dựa cứng rắn mới được.
Tuy Chấp Pháp Điện hiện tại thất thế, nhưng Chấp Pháp trưởng lão chính là trưởng lão Tiên Đạo Cảnh chính cống. Hắn kinh doanh Chấp Pháp Điện nhiều năm, thủ hạ đệ tử không biết bao nhiêu, không có khả năng chỉ có đệ tử Luyện Khí Cảnh.
Loại trưởng lão tông phái tiên đạo thì môn hạ đệ tử rất nhiều. Có không ít đệ tử Luyện Khí Cảnh năm đó sau khi tu thành Chính quả thành Đệ tử chân truyền. Tuy thân phận địa vị biến hóa nhưng vẫn thuộc về Chấp Pháp Điện.
Cho dù những Đệ tử chân truyền hệ Chấp Pháp Điện cũng không ở trong Thần Tiêu Sơn, nhưng nếu như Lâm Hi gia nhập Chấp Pháp Điện có bọn họ trợ giúp, lần sau gặp phải loại chuyện này cũng không thể không có lực ngăn cản một hai.
Lâm Hi hơi suy nghĩ, nội tâm của hắn trầm xuống, kiểm tra tình huống trên thân thể của mình.
Giống như trong cảm nhận lúc trước của hắn, lúc giao thủ với Ám Long đã bị thương thế rất nặng, nhưng hiện tại được ngoại lực trợ giúp đã khôi phục hoàn toàn.
Hiện tại, thân thể tinh, khí, thần đều đạt trạng thái đỉnh phong, thật giống như chưa từng bị thương bao giờ.
- Ân?
Đột nhiên thần sắc Lâm Hi khẽ biến, hắn cảm giác Thủy Hỏa chân khí trong người xuất hiện cảnh không cân xứng. Vốn là Băng Hoàng chân khí cùng Liệt Dương chân khí tương đương nhau thì bây giờ lại biến hóa.
Băng hệ Băng Hoàng chân khí hoàn toàn ngăn chặn Liệt Dương chân khí, không chỉ như vậy, đạo chân khí này như nước vọt khắp toàn thân, toàn thân của hắn có Băng Hoàng chân khí chảy xuôi.
- Tại sao Băng Hoàng chân khí lại trở nên cường đại như vậy?
Trong nội tâm Lâm Hi hơi kinh hãi.
Tình huống bây giờ giống như có cao thủ cường đại mang chân khí băng hệ đồng nguyên đánh vào đến trong cơ thể hắn, cho nên mới tạo thành hiện tượng này.
- Đồng nguyên?
Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo điện quang, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, ý thức trầm xuống, lập tức tiến vào trong đan điền. Quả nhiên đạo Băng Hoàng chân khí có được ở động quật dưới đất trong Phong bạo chi môn đã sinh ra biến hóa.
Dưới ý thức Lâm Hi nhìn soi mói, bây giờ chỉ còn lại hạt châu sáng lạng lẳng lặng nằm ở cuối đan điền, vẫn không nhúc nhích, thoạt nhìn không hề có sinh cơ.
Lâm Hi nhìn chăm chú vào hạt châu màu xanh này, trong đầu hiện ra từng đạo ý niệm.
- Chẳng lẽ...
Một đạo ý niệm hiện ra trong đầu, đột nhiên Lâm Hi đoán được cái gì đó.
Trong lòng của hắn khẽ động, lập tức kiểm tra toàn thân, sau đó trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại có biến hóa. Quả nhiên trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại có một cái pháp khí hình thoi đang nằm bên trong.
Pháp khí hình thoi này lẳng lặng nằm trong một ô không gian, cho dù vẫn không nhúc nhích nhưng pháp khí này cho hắn cảm giác lợi hại hơn mười cái Sơn Hà Ấn cộng lại. Hơn nữa nương vào năng lực cảm giác cường đại của Phong Ấn Đại Pháp thì trong pháp khí hình thoi này Lâm Hi cảm giác được một đạo năng lượng không gian đậm đặc không thể tưởng tượng nổi.
Đạo năng lượng không gian này dung hợp làm một thể với pháp khí hình thoi, tuy hai mà một. Hơn nữa cường độ năng lượng còn mạnh hơn Phong Ấn Đại Pháp cả ngàn lần.
Trừ cái này ra, Lâm Hi cảm giác trong không gian có mấy khối kim loại lớn. Những kim loại này tỏa ra khí tức thế giới.
Mấy khối kim loại này phần lớn Lâm Hi không có nhận ra, nhưng mà trong đó có một khối hắn nhận ra khí tức của Địa Ngục Đại Thế Giới.
Không hề nghi ngờ, khối kim loại này phát hiện ở sâu trong Địa Ngục Đại Thế Giới.
Còn chân chính làm cho Lâm Hi cảm thấy rung động chính là pháp khí hình thoi và mấy khối kim loại này, chính là khí tức của chúng.
- Ám Long...
Lâm Hi thì thào tự nói.
Lúc này hắn có ngu hơn nữa cũng biết Long Băng Nhan phái Ám Long tới đánh chết hắn đã chết. Mà pháp khí hình thoi và mấy khối kim loại kia chắc chắn là đồ của Ám Long.
- Quả nhiên đúng vậy...
Lâm Hi thì thào tự nói.
Trong đầu hiện ra tình cảnh lúc trước, lúc ở trong hầm băng dưới đất ở Phong bạo chi môn, tiên cốt màu xanh da trời... Đột nhiên Băng Hoàng chân khí tăng vọt, đan điền xuất hiện hạt châu, trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại có pháp khí và kim loại của Ám Long chết lưu lại.
Lúc này Lâm Hi lại không rõ mình đã uống thuốc gì mà trở nên cơ trí như thế.
- Xuất hiện đi!
Lâm Hi khoanh chân ngồi xuống, một đạo ý thức khổng lồ đã tiến vào trong đan điền, nhìn qua hạt châu màu xanh da trời không chút sứt mẻ kia.
- Ta biết là ngươi!
Trong đan điền im ắng, hạt châu màu xanh không nhúc nhích, không có chút phản ứng nào cả.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải giúp ta?
Ánh mắt Lâm Hi kiên định, không có chút nào dao động.
Cho dù hắn không có bất kỳ chứng cớ xác thực nào nhắm vào Hạt châu này, nhưng mà Lâm Hi biết rõ phán đoán của hắn không thể sai được.
Ngũ Lôi Sơn cực kỳ vắng vẻ. Nguyên khí cũng không đậm đặc bằng trung ương đại lục.
Đây chính là thiên địa của võ giả, cũng tuyệt đối phải là phúc địa của cường giả Tiên Đạo.
Cái gọi là nơi Cao nhân đột nhiên gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ căn bản không có khả năng xuất hiện.
Ngược lại trong đan điền đột nhiên nhiều ra hạt châu màu xanh thẫm, hạt châu này vô cùng khả nghi. Hơn nữa liên hệ tới kỳ ngộ trong động quật ngày đó, chuyện này càng không cần nghi vấn nhiều.