Chuyện liên quan đến đến "Chân truyền đại đệ tử" Thần Tử, hai người lập tức trầm mặc không nói.
Cảnh giới của "Thần Tử" hơn xa mọi người, không phải những đệ tử Luyện Khí Cảnh như bọn hắn có thể đo lường được.
- Công Tôn Lượng, lát nữa, nếu Thập Nhị Thời Thú, triệu hồi ra thủ hộ thú. Chỉ có thể dựa vào ngươi đi chống cự nó. Vô luận như thế nào, Thập Nhị Thời Thú phải đến tay. Bỏ qua lần này sẽ phải đợi thêm một trăm năm nữa mới được.
Long Băng Nhan trầm giọng nói.
- Thần Phi yên tâm đi. Lúc đến, "Không Thánh Vương" đã sớm giao phó, có vấn đề gì, ta đều thay ngươi ngăn lại. -- lần này Không Thánh Vương vốn muốn đích thân đến, chỉ có điều, hắn hiện giờ không thể thoát thân. Lần này nếu đắc thủ, còn phiền toái Thần Phi ở trước mặt Thần Tử nói tốt nhiều một chút. Thần Tử là chưởng môn tương lai, cũng rất được các sư đệ chúng ta tôn trọng. Thần Phi nếu có gì phân phó, cứ mở miệng là được.
"Nhất quả Thánh vương" Công Tôn Lượng mở miệng nói.
Xa xa, Lâm Hi "Nghe" được lời đối thoại kia, trong nội tâm lập tức chấn động:
- Nguyên lai Không Thánh Vương, đã cấu kết với Long Băng Nhan rồi.
"Không Thánh Vương" chính là một trong "Thập Thánh Vương" mạnh nhất Thần Tiêu Tông, nổi danh trên "Thần Tiêu Thánh Vương Bảng". Địa vị không dưới "Hải Thánh Vương".
Tên Nhất quả Thánh vương Công Tôn Lượng này không hề nghi ngờ chính là thân tín bên người "Không Thánh Vương".
Lâm Hi nhớ tới "Đường mòn" do vô số "Không gian mảnh vỡ" cấu thành ở trong "Phá toái chi địa" kia, trong đầu đột nhiên xẹt qua một đạo điện quang:
- Nguyên lai, không gian đường mòn kia là do hắn tự mình tạo ra.
Lâm Hi lập tức chú ý tới kiện pháp khí trong tay Công Tôn Lượng. Kiện pháp khí hình ấn kia có năng lượng không gian cường đại, nhưng lại cùng với khí tức trên người Công Tôn Lượng lộ ra không hợp nhau.
Rất hiển nhiên, kiện pháp khí kia là do "Không Thánh Vương" cấp cho Long Băng Nhan.
"Không Thánh Vương" là một trong "Thập Thánh Vương" của Thần Tiêu Tông, sở trường với không gian chi lực cùng loại với "Phong Ấn đại pháp" của Lâm Hi, bất quá, mặc kệ cảnh giới hay thực lực, "Không Thánh Vương" rõ ràng đều ở trên Lâm Hi, hơn nữa cao hơn không chỉ một đoạn.
"Không Thánh Vương" đưa đồ của mình để trợ giúp Long Băng Nhan vượt qua "Phá toái chi địa", ý nịnh nọt không cần nói cũng biết. Cái này đối với Lâm Hi mà nói, cũng không phải tin tức gì tốt!
- Tâm ý của Không Thánh Vương ta đã biết. Lần này, mặc kệ có đến tay hay không, ta đều sẽ truyền đạt ý tứ của Không Thánh Vương cho Thần Tử. Nghe nói, Không Thánh Vương còn kém vài thứ, liền có thể đột phá Luyện Khí đệ thập trọng, đạt tới Tiên Đạo Cảnh. Thần Tử từ trước đến nay hào phóng, việc này, chỉ cần Thần Tử biết rõ, hẳn không vấn đề gì.
Long Băng Nhan thản nhiên nói, không mất thời cơ lôi kéo "Không Thánh Vương".
"Thần Phi" ở bên người Thần Tử cũng không chỉ có Long Băng Nhan. Tương đối, Long Băng Nhan ngược lại là là người thế đơn lực cô nhất trong chúng Thần Phi. Hôm nay đúng là lùc dùng người, loại cường viện như "Không Thánh Vương" sao có thể buông tha được.
Công Tôn Lượng nghe vậy liền đại hỷ:
- Đa tạ Thần Phi, việc này nếu có thể thành, về sau Thần Phi đán hữu soa khiển. Không sư huynh tất nhiên sẽ toàn lực ủng hộ.
Công Tôn Lượng không mất thời cơ thay "Không Thánh Vương" biểu đạt "cõi lòng".
Trong Thần Tiêu Tông phe phái đông đảo, sau lưng mỗi người trong "Thập Thánh Vương" đều đại biểu cho một cổ thế lực. Công Tôn Lượng chính là người của "Không Thánh Vương" nhất hệ, cái gọi là "Chủ tử thần nhục, nhất vinh câu vinh", Long Băng Nhan tuy rằng không phải thay hắn Công Tôn Lượng "xin thuốc", nhưng chỉ cần "Không Thánh Vương" trở thành "Chân truyền đệ tử", Công Tôn Lượng là tâm phúc của "Không Thánh Vương", ngày sau tự nhiên cũng sẽ kiếm được rất nhiều chỗ tốt.
- Ân.
Long Băng Nhan gật gật đầu, nhìn cường giả Đạo Quả ở một bên.
- Mùi của Huyễn Ảnh Hoa có thể vẫn không đủ. Mộ Dung Viễn, ngươi đi mở hộp ra, để mùi bên trong phát ra ngoài đi.
- Nhưng Thần Phi, như vậy mặc dù sẽ khiến hương vị của Huyễn Ảnh Hoa được tăng cường, nhưng cũng sẽ khiến tốc độ Huyễn Ảnh Hoa héo tàn nhanh hơn. Thời gian tồn tại không bằng một nửa trước kia.
Mộ Dung Viễn nhắc nhở.
Bảo tồn "Huyễn Ảnh Hoa" trong hộp tím cũng không phải không có nguyên nhân.
- Không có vấn đề gì. Huyễn Ảnh Hoa chỉ có thể sử dụng một lần. Chỉ cần có thể hấp dẫn Thập Nhị Thời Thú ra thì đã đạt được mục đích rồi.
Long Băng Nhan khoát tay áo nói.
- Vậy được rồi.
Cường giả Nhất quả Mộ Dung Viễn không nói nhiều nữa, đi tới khom lưng, "BA~" một tiếng, mở hộp tím kia ra. Một cổ vầng sáng chói mắt đã áp lực hồi lâu bỗng nhiên từ trong hộp bạo phát ra.
Chỉ thấy trong hộp, một gốc cây cỏ xanh đậm lơ lửng trên hư không, rễ cây trát trong không khí. Ở cây, một đóa hoa sáng chói phảng phất như hoa sen giống như, lớn hơn cây mẹ gấp mười lần, phóng xạ ra trận trận hào quang chói mắt.
Gốc hoa này cũng không phải thật thể, mà như sa như vụ, phảng phất như ảo ảnh vậy. Thậm chí có thể xuyên thấu qua hoa nhìn thấy một bên khác của hộp.
Mà cái này, cũng chính là "Huyễn Ảnh Hoa".
Loại hoa này phi thường kỳ lạ, có thể chứng kiến, hào quang phóng xạ ra hệt như thực chất, nhưng cả đóa hoa lại phảng phất như không khí vậy, căn bản không thể bắt được.
- Ah!
Ma Đồ đột nhiên hô nhỏ một tiếng:
- Đây không phải là cây cỏ ta mới nhổ lên kia sao?
Quả thật, cây cỏ bên dưới đóa hoa trong hộp sắc, cùng với một ít cỏ xanh thưa thớt rải rác bên ngoài tử sắc quang mang giống như đúc, chỉ là lớn hơn bên ngoài gấp mấy lần, thật giống như một cây "Cỏ xanh" phóng đại lên vậy.
- Đó chính là Hư Không Thảo, chính là thứ ngươi vừa cầm đấy.
Lâm Hi nhớ tới lời mấy người đối thoại, thấp giọng nói:
- Bất quá, không biết bọn họ làm sao làm được. Rõ ràng dùng một cái hộp chứa được Hư Không Thảo vào.
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên ngay lúc đó, ba người cơ hồ đồng thời nghe thấy được một cổ hương hoa nồng đậm.
- Thơm quá ah!
Tạp Mễ Lạp nhịn không được hít môt hơi nói.
Long Băng Nhan mở hộp tím ra, khiến hương vị toàn bộ "Huyễn Ảnh Hoa" đều tán phát ra.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hương hoa dần dần phát ra đến mỗi một nơi hẻo lánh. Bất kể là bọn người Long Băng Nhan, Công Tôn Lượng hay là bọn người Lâm Hi theo dỏi phía sau đều nhìn chăm chú lên hộp tím và Huyễn Ảnh Hoa trong đó.
Yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh.
Cũng không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên ngay lúc đó, một đạo chấn động kỳ dị phát ra từ một nơi trước hộp tím hộp hơn ba mươi trượng. Rất nhanh, một đạo rung động như nước gợn liền xuất hiện trong mắt bọn người Long Băng Nhan.
- Công Tôn Lượng, Mộ Dung Viễn, lát giữa sau khi Thời Chi Canh Thú đi ra, ăn vào Huyễn Ảnh chi hoa thì toàn thân sẽ mềm yếu, năng lực cũng sẽ suy yếu đi nhiều. Trước khi dược hiệu mất đi, ta chỉ có cơ hội một lần. Bằng không cũng chỉ có thể đợi thêm trăm năm nữa, vô luận như thế nào, ta nhất định phải đạt được "Thời Gian Lạc Ấn"!
Long Băng Nhan trầm giọng nói.