Thần Tọa

Chương 494: Chạy ra tìm đường sống




- Thật đáng sợ!

Địa Ngục Ma Long không tự kìm hãm được mà run rẩy một cái.

Mặc dù là Lâm Hi cũng phải hoảng sợ cả kinh.

Tuy hắn đã sớm nghĩ tới rồi, Thái Nguyên Cung quyết không từ bỏ ý đồ, nhưng mà không ngờ tới lại có khí thế mạnh mẽ như vậy. Thông đạo ba vị diện khắp nơi có kim quang bao phủ, trong đó lờ mờ làm cho người ta kinh hãi.

- Lê-eeee-eezz~!!

Một tiếng thét dài vang lên, từ hướng của Vương Quan Phong tỏa ra ngoài chấn động cả vị diện. Có thể nhìn rõ ràng từng đạo gợn sóng hiện ra.

- Là Phổ Lạc Tư!

Tạp Mễ Lạp nói.

Trong Vương Quan đại vị diện có thể trong thời gian ngắn phát ra tiếng thét dài này cũng chỉ có "Phổ Lạc Tư" mà thôi.

- Súc sinh!

Ở phương bắc có âm thanh không cao, nhưng vô cùng rõ ràng truyền ra khắp thiên địa, người nào nghe được âm thanh này đều cảm nhận được khí tức tôn quý, uy nghiêm, giống như đối mặt với đế vương trời sinh, trong nội tâm không nhịn được hiện ra cảm giác sợ hãi.

- Là tứ đại Đế tử!

Trong nội tâm Lâm Hi chấn động:

- Nhanh!

Ba người nhanh chóng lao thẳng về phương xa.

- Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, đệ tử ba phái rậm rạp dùng tốc độ kinh người bay tới trung tâm vị diện, bay thẳng về hướng Vương Quan Phong.

- Rống!

Bọn người Lâm Hi vừa mới chạy được vạn trượng thì ở giữa thiên địa có tiếng gầm gừ tỏa ra chung quanh. Một đạo khí tức hồng hoang, cổ xưa, bạo ngược giống như hồng thủy từ Vương Quan Phong bao phủ cả vị diện.

- Phổ Lạc Tư kích phát lực lượng huyết thống rồi, lại biến thân thành thượng cổ Tương Liễu!

Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm, trong đầu nhớ lại thân hình khủng bố cao bao mươi trượng của "Phổ Lạc Tư" lúc trước.

Không hề nghi ngờ "Phổ Lạc Tư" cũng cảm giác được nguy hiểm ập tới, nếu không chưa bắt đầu chiến đấu đã hóa thân thành "Thượng cổ Tương Liễu".

- Đi mau!

Lâm Hi không nhịn được lên tiếng thúc dục.

Cơ hội xuyên qua thông đạo vị diện rời khỏi Vương Quan đại vị diện chỉ có lần này mà thôi. Lâm Hi khống chế thời gian rất tốt. Thái Nguyên Cung không thể nghi ngờ đã xông thẳng về phía Phổ Lạc Tư, hiện tại Phổ Lạc Tư đã hấp dẫn chú ý của Thái Nguyên Cung, đúng là cơ hội tốt nhất.

Oanh!

Lâm Hi vừa mới chạy không xa thì đột nhiên trong bầu trời sinh ở trung tâm vị diện đột nhiên bộc phát tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.

Lâm Hi ma xui quỷ khiến quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên không trung Vương Quan Phong có một đoàn hào quang như mặt trời hiện ra, đây là vị diện lờ mờ không ngày không đêm, lần đầu tiên xuất hiện thứ như "Mặt trời" này.

Ầm ầm!

Hào quang màu vàng tỏa ra khắp nơi, vô cùng chói mắt, xuyên thấu qua không gian mấy ngàn trượng giống như thác nước đánh thẳng vào trung ương vị diện.

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, một đạo uy áp như có như không từ trung tâm vị diện truyền tới chỗ Lâm Hi. Mặt đất vị diện lúc này không ngừng rung lên mạnh mẽ như có động đất.

- Răng rắc!

Trong hào quang chói mắt đó Lâm Hi nhìn thấy một đoàn bóng đen mơ hồ vỡ vụn ra.

Chỉ một cú đánh thì Vương Quan Phong lớn nhất, cao nhất, hùng hồn nhất, nặng nề nhất của Vương Quan đại vị diện này đã sụp đổ.

- Rống! --

Âm thanh cự thú trọng thương từ trung ương vị diện truyền ra ngoài.

Bọn người Lâm Hi trước đó còn cảm nhận được khí tức hồng hoang, cổ xưa, bạo ngược và vô cùng cường đại, đột nhiên đạo khí tưc này lại như hồng thủy không ngừng nhỏ yếu và biến mất.

- Phổ Lạc Tư...

Khóe mắt Lâm Hi run rẩy vài cái.

Tuy đã sớm biết rõ thực lực tứ đại Đế tử Thái Nguyên Cung rất mạnh mẽ, thậm chí còn vượt xa cao thủ nhất đẳng như "Dương Huyền Hoàng", "Lý Hồng Hoang". 

Nhưng mà lúc nhìn thấy đạo chân khí bạo ngược mạnh mẽ này trong nội tâm Lâm Hi vẫn cảm thấy run rẩy mạnh mẽ, cảm giác được tim đập nhanh.

Lâm Hi biết rõ, Phổ Lạc Tư chết rồi!

Có được huyết thống "Thượng cổ thần linh", có được năng lực hóa thân "Thượng cổ Tương Liễu", ngay cả Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang là bảy quả Thánh Vương cũng không phải là đối thủ của "Phổ Lạc Tư", trước mặt tứ đại Đế tử Thái Nguyên Cung thất bại thảm hại.

Bị bại nhanh tới mức thời gian kiên trì không vượt qua mười giây.

- Thật đáng sợ!

Địa Ngục Ma Long mở to hai mắt, vẻ mặt rung động.

- Đây là tứ đại Đế tử sao?

Tạp Mễ Lạp thì thào tự nói.

Hai người cũng biết yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện đã xong rồi!

- Đi thôi! Nơi đây đã chấm dứt!

Lâm Hi thở dài một tiếng, quay đầu.

Hắn cũng không phải người hối hận, vận mệnh của Phổ Lạc Tư đã nhất định như vậy rồi.

Đây chính là do hắn lựa chọn, cũng không cần phải đồng tình.

Hiện tại nguy hiểm nhất chính là bản thân mình cũng liên can vào.

Đợi tới khi chấm dứt thì cho dù Lâm Hi có muốn chạy cũng không thoát được. Thời cơ rời khỏi "Vương Quan đại vị diện" đã thành thục, bây giờ nên đi vào trong thông đạo không gian càng dễ dàng hơn nhiều.

Bá!

Lâm Hi rất nhanh đã thay quần áo và trang sức Thái Nguyên Cung vào, hơn nữa còn thả ra khí tức đệ tử tiên đạo. Như vậy sẽ không bị người của Thái Nguyên Cung ngộ nhận là Yêu tộc.

- Ông!

Lâm Hi tế "Cửu Hỏa Chân Long Tráo" ra, tiện tay thu Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp vào trong đó. Sau đó nhanh chóng bay thẳng tới thông đạo phương bắc.

Đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái đã rời khỏi thông đạo vị diện, tiến tới trung ương vị diện vây quét yêu tộc. Ở thông đạo vị diện này cũng chỉ còn lại vài tên đệ tử Thái Nguyên Cung rải rác, trong đó có một tên Hư tiên mà thôi.

- Đứng lại!

Nhìn thấy Lâm Hi tiến tới vị diện ngược lại còn quay ngược trở về, một tên đệ tử Thái Nguyên Cung lập tức đi lên chặn đường.

- Ngươi đang làm gì đó? Tại sao đi trở về!

Lâm Hi đi lại thong dong, thần sắc không màng danh lợi, không sợ hãi không hoảng hốt chậm rãi đi tới gần ba người.

- Đại sự đã định, không cần ta đi trợ giúp nữa. Ta nghe lệnh của Đế tử thông qua thông đạo vị diện đi lấy một kiện đồ vật.

- Ah? Vậy sao? Lệnh bài đâu?

Hư tiên cầm đầu ngẩng đầu nhìn qua phía trước, lãnh đạm nói:

- A!

Lâm Hi cười cười, bàn tay giơ lên:

- Lệnh bài ở đây!

- Ah?

Ba người cúi đầu nhìn vào trong tay Lâm Hi.

Oanh!

Trong nháy mắt ba người cúi đầu xuống thì Lâm Hi không chút do dự ra tay. Oanh một đạo khí kình bộc phát ra ngoài.

Thực lực của Lâm Hi đã vượt xa những đệ tử Thái Nguyên Cung này, ở khoảng cách gần càng không cần lo lắng nhiều.

Rầm rầm rầm!

Ba người giống như cỏ khô héo bay thẳng ra ngoài.

Lâm Hi ra tay xong căn bản không có nhìn kết quả, thoáng cái thân hình hơi cong giống như thỏ chạy tiến vào trong thông đạo vị diện.

- Ông!

Chui ra khỏi thông dạo vị diện Lâm Hi căn bản nhìn cái gì, lập tức chạy thẳng ra xa xa.

Nhưng mà ngoài ý định không biết do lúc Lâm Hi rời đi hạ thủ lưu tình, cũng không có giết chết ba người kia hay trong chiến đấu ở Vương Quan đại vị đang trong trạng thái kịch liệt, sau khi Lâm Hi thoát đi rất xa cũng không có Đế tử truy tung như dự đoán của hắn.

- A! Xem ra ta đúng là lo lắng quá độ rồi, tứ đại Đế tử hiện tại đang bận rộn vây quét yêu tộc bên kia, làm gì có thời gian quan tâm tới ta.

Lâm Hi cười cười tự giễu, bình tĩnh lại lập tức chọn một hướng chạy đi thật xa...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.