- Chủ nhân, ánh mắt đám người này ta không thích. Thật khiến người ta không thoải mái.
Địa Ngục Ma Long nghiêng cổ nói.
- Ta biết rõ.
Lâm Hi thản nhiên nói, vẻ mặt hờ hững không nhìn ra biểu lộ gì.
Trên đường đi tiếp xúc người trong tiên đạo, biết rõ hắn là đệ tử Thần Tiêu Tông thì ánh mắt cổ quái, hỗn tạp mang theo khinh thường thật sâu.
Hiện tại Bắc Băng Nguyên đang chuẩn bị cho một trường phong ba. Chỉ cần là người sáng suốt cũng biết trường phong ba này là Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông ba phái liên hợp nhằm vào Thần Tiêu Tông.
Hai gã đệ tử Thần Tiêu Tông bị đuổi giết hoảng sợ như chó nhà có tang, cũng khó tránh sau khi biết rõ thân phận thì người ta có ánh mắt cổ quái. Trên thực tế không chỉ có Lâm Hi, những đệ tử Thần Tiêu Tông khác cũng có đãi ngộ này.
- Nếu Thần Tiêu Tông cứ một mực mềm yếu nhân nhượng như thế này. Chỉ sợ về sau sẽ rơi xuống.
Trong nội tâm Lâm Hi sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Đệ tử tiên đạo một khi gia nhập tông phái sẽ khó mà quy phục phái khác được. Dù sao Lâm Hi cũng là đệ tử Thần Tiêu Tông, nếu như Thần Tiêu Tông xuống dốc, không có che chở, Đâu Suất Cung muốn giết hắn là chuyện trong nháy mắt.
Tông phái cùng đệ tử tông phái môi hở răng lạnh, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
Người khác có thể không cứu hai đệ tử Thần Tiêu Tông, nhưng mà Lâm Hi không biết thì thôi, nếu biết thì Lâm Hi nhất định sẽ đi. Chuyện này đã không còn là đệ tử tranh chấp nữa.
Người phản ứng trì độn có lẽ không nhìn ra cái gì, nhưng mà Lâm Hi lại cảm thấy đây là tông phái tranh đấu với nhau. Thần Tiêu Tông nếu xử trí không kịp thì về sau không còn cơ hội lật bàn.
- Nhanh nữa lên!
Lâm Hi thúc giục nói.
Ánh mắt của hắn nhìn qua phong tuyết xa xa, ẩn ẩn nhìn thấy chỗ sâu nhất trong không gian. Ở điểm cuối của cánh đồng tuyết Lâm Hi cảm giác được năng lượng hủy thiên diệt địa, giống như một hồi phong bạo quét ngang thiên địa.
Mỗi Luyện Khí sĩ đều có thể cảm giác được vòng xoáy này vô cùng khổng lồ, cách rất xa đã cảm giác được trong tối tăm có lực lượng vô hình muốn xé rách linh hồn người ta.
- Đây chính là Phong bạo chi môn a!
Trong nội tâm Lâm Hi lẩm bẩm nói.
Càng đến gần Phong bạo chi môn thì có âm thanh thiên địa khóc than hỗn hợp với gió tuyết mãnh liệt. Về phần nhiệt độ không có đáng sợ như trung tâm Băng Sương Tuyết Nguyên.
Cũng không biết qua bao lâu, rốt cuộc Lâm Hi đã xuyên qua gió tuyết tới gần Phong bạo chi môn.
Trong thế giới tuyết trắng này, một vòng xoáy không gian có đường kính ba trăm trượng dựng thẳng trên mặt đất. Một người đứng trước mặt vòng xoáy không gian này nhỏ bé như con kiến.
Vòng xoáy không gian giống như bánh xe gió vậy, không ngừng xoay tròn, phóng xuất ra hấp lực cực lớn, không ngừng hút nhiều tuyết và không khí vào trong, cùng hấp xả vào không gian phía sau, nói giống như cái động không đáy không cách nào thỏa mãn được.
Đây là Phong bạo chi môn, ở mức độ nào đó nó chính là cánh cửa không gian khổng lồ, cơ hồ tất cả người tiến vào Phong bạo chi môn sẽ bị tùy cơ truyền tống, sau đó đưa vào không gian thứ nguyên hoặc tiểu vị diện nghiền nát tương liên với Phong bạo chi môn.
Lâm Hi đứng trước Phong bạo chi môn đã cảm giác được từ trong Phong bạo chi môn có quy tắc không gian chấn động mạnh mẽ.
Ở trước Phong bạo chi môn này có không ít luyện khí sĩ tốp năm tốp ba không ngừng đi qua đi lại.
Những người này không có tiến vào trong Phong bạo chi môn, cũng không tu luyện, mọi người đang đứng ở đây thảo luận như chờ cái gì đó.
- Lâm sư huynh.
Đột nhiên lúc này âm thanh quen thuộc lọt vào trong tai.
Lâm Hi tiếng nhìn qua sau lưng thấy mấy thanh niên nam nữ mặc đạo bào Tiên La Phái đang hưng phấn nhìn qua hắn.
- Tiết Liệt, là ngươi.
Lâm Hi thản nhiên nói, mệnh lệnh Địa Ngục Ma Long hạ xuống mặt tuyết, sau đó xoay người nhảy xuống.
- Lâm sư huynh, ngươi cũng tới Phong bạo chi môn?
Một tên đệ tử Tiên La Phái hưng phấn nói.
- Ân, các ngươi không phải định tiến vào Phong bạo chi môn sao? Tại sao chờ ở đây?
Lâm Hi gật gật đầu, hỏi.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng vẫn là nữ đệ tử được Lâm Hi cứu nói:
- Chúng ta xác thực đã tiến vào Phong bạo chi môn. Về sau gặp được các sư huynh phái khác nói xảy ra đại sự... Lâm sư huynh trên đường đã cứu chúng ta, hơn nữa chuyện này liên quan tới Thần Tiêu Tông. Cho nên chúng ta từ bên trong đi ra ngoài, chuẩn bị xem tình huống như thế nào.
- Chuyện này huyên náo quá lớn, Lâm huynh, ngươi đã nghe tin đồn chắc chạy tới đây nha?
Tiết Liệt nói.
Ánh mắt Lâm Hi lập lòe, lập tức gật gật đầu:
- Đúng!
- Lâm huynh, ngươi ngàn vạn cẩn thận một chút.
Tiết Liệt chỉa chỉa nhìn qua đệ tử vãng lai chung quanh, nói:
- Nơi này có không ít đệ tử Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung cùng Thái A Tông, người của Đâu Suất Cung chỉ sợ bức bách người khác rồi, một khi bị bọn họ nhận ra thì ngươi không ổn, chẳng những không giúp được bọn họ mà còn liên lụy chính ngươi.
- Hừ! Sợ cái gì. Ta trước kia cũng không có sợ chúng, hiện tại tự nhiên cũng sẽ không sợ, hơn nữa cái giá chọc giận ta bọn chúng không chịu nổi!
Lâm Hi nói xong trong mắt hiện hàn quang.
Trên Mục Mã Phong có hai đại yêu Hư Tiên không làm gì được hắn, chớ nói chi là những đệ tử bình thường của ba phái. Tuy Lâm Hi không so được với các Hư Tiên cường đại nhất, nhưng tuyệt đối không kém quá mức. Hơn nữa một đấu một thì có lực lượng Thái Cổ Chân Long thủ hộ, Lâm Hi có thể có nắm chắc đánh lâu dài từ từ mài chết Hư Tiên.
Tu vi đạt tới Hư Tiên kỳ chính là lực lượng quan trọng, không hề nghi ngờ Lâm Hi cũng có tư cách này.
Mọi người trầm mặc không nói.
Một bên là cường giả Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Tông, một bên là Lâm Hi, rõ ràng thực lực không cùng cấp bậc, không biết vì cái gì lúc nói ra hai chữ Lâm Hi thì mọi người cảm thấy hàn ý thật sâu, dường như chọc giận hắn sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra.
Bọn họ còn chưa biết Lâm Hi tại Tử Vong Hắc Hỏa Sơn đã đồ sát một đám đê tử Đâu Suất Cung, trong đó có bốn Thánh tử đỉnh phong. Nếu như biết rõ những chuyện này bọn họ sẽ hiểu rõ hàm nghĩa của Lâm Hi.
- Lâm sư đệ, chúng ta lại gặp mặt. Ngươi tại Mục Mã Phong làm ra động tĩnh không nhỏ nha.
Tiếng bước chân sàn sạt đi tới, bóng người cao ráo đi tới.
- Thì ra là Huyền Băng Thánh tử.
Lâm Hi chắp chắp tay:
- Chuyện trên Mục Mã Phong ta phải đa tạ rồi. Ta vốn cho là các ngươi mua xong Băng Sương Ma Thiết thì quay về.
Huyền Băng Thánh tử biết rõ ý của hắn, mở miệng nhắc chuyện Mục Mã Phong chỉ là việc nhỏ, làm cho Lâm Hi không nên để ý.
- Băng Sương Ma Thiết đã tới tay, ngược lại không cần vội trong nhất thời, lúc nào cũng có thể quay về.
Huyền Băng Thánh tử nói:
- Nhưng mà Lâm sư đệ, thủ đoạn quả thực kinh người. Chân trước vừa đi thì chân sau đã nghe được tin tức từ các sư đệ truyền tới. Nói là Băng Sương Cung bị người bình định, hai đại yêu Hư Tiên của Mục Mã Phong liên hợp ra tay cũng làm đối thủ chạy trốn. Lâm sư đệ đúng là lợi hại.
- A, nói không chừng hai đầu đại yêu Mục Mã Phong gặp được đối thủ nha.
Lâm Hi lạnh nhạt nói.
- Ha ha.
Huyền Băng Thánh tử cười cười, cũng không bóc trần:
- Lâm sư đệ cẩn thận nhiều, nghe nói hai đầu đại yêu kia đã rời khỏi Mục Mã Phong, đang ở bốn phía tiêu diệt người ở trong Băng Sương Cung. Hai ngày trước ta gặp mặt đồng đạo thì nghe bọn họ nói người của Đâu Suất Cung dường như đã xác định người đang lùng bắt đang đi tới Phong bạo chi môn. Cũng tăng mạnh lùng bắt ở đây, sư đệ cẩn thận đấy.
Lâm Hi liếc mắt nhìn Huyền Băng Thánh tử, như có điều suy nghĩ, lập tức gật gật đầu:
- Huyền băng sư huynh, đa tạ.
- A, mấy vị sư đệ sư muội, Lâm sư đệ còn có chuyện, chúng ta không nên quấy rầy hắn.
Huyền Băng Thánh tử quay đầu nhìn bọn người Tiết Liệt nói. Nói xong nháy mắt, mấy người do dự một chút gật gật đầu, quay người đi qua phía Tiên La Phái.
Thân phận Lâm Hi quá đặc thù, tuy nói chuyện phiếm vài câu không có vấn đề, nhưng trò chuyện quá nhiều sẽ làm người ta cho rằng đệ tử Tiên La Phái cùng Thần Tiêu Tông liên hệ cùng một chỗ, không phải là chuyện tốt. Đây cũng là nguyên nhân Huyền Băng Thánh tử ra mặt.
Ở phương diện xử sự thì Huyền Băng Thánh tử hiển nhiên chu đáo nhiều lắm, thậm chí còn vô cùng khôn khéo, tròn trịa trượt. Lâm Hi mặc dù biết ý đồ của hắn nhưng cũng không nói gì, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái chú ý nơi này thì càng cẩn thận mới được.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Lâm Hi xoay người lại đi qua một hướng. Lúc Lâm Hi quay người thì thân hình Địa Ngục Ma Long cũng chấn động, kịch liệt thu nhỏ lại, trong nháy mắt hóa thành con hắc long bỏ túi đi theo sau lưng Lâm Hi.
Ánh mắt Lâm Hi cuối cùng cũng nhìn thấy một đệ tử nội môn của Thần Tiêu Tông, hắn đang cúi đầu từ trong đám đi ngang qua. Lâm Hi bước nhanh đi qua, lúc đi ngang qua người này thì quay người lại ngăn ở trước mặt của hắn.
Xảy ra đột ngột, đệ tử Thần Tiêu Tông này hiển nhiên không chuẩn bị tâm lý bỗng nhiên bị người ngăn cản, toàn thân đột nhiên chấn động, ngẩng đầu lên nhìn thấy Lâm Hi thì cả kinh.
- Lâm... Sư huynh!
Lâm Hi gia nhập nội môn không lâu, người quen không nhiều. Nhưng là đệ tử Thần Tiêu Tông này là một trong số đó.
Chỗ của Lâm Hi có một bức Tường nhiệm vụ không hạn chế đẳng cấp, xác nhận nhiệm vụ tông phái. Từ khi Tường nhiệm vụ mở ra thì một ít Thánh tử, thánh nữ mang theo thủ hạ tới chỗ Lâm Hi tiếp Nhiệm vụ.
Đệ tử Thần Tiêu Tông này là một trong số đó, lúc ấy Lâm Hi mặc dù chỉ là đệ tử nội môn, nhưng sau khi Thánh tử, thánh nữ tiến vào đại điện thì vô cùng tôn trọng Lâm Hi, chuyện này làm hắn ấn tượng sâu nhất.
Cũng bởi vậy biết rõ lai lịch Lâm Hi bất phàm, cũng không phải là người bình thường.