Thần Soái Hộ Quốc

Chương 463




Khi Từ Hiên Lâm trở về nhà, tâm trạng ông ấy tràn đầy tức giận.

Hôm nay tự nhiên bị Trình Hạ Vũ mắng, bị Diệp Huyền Tần xem thường thậm chí còn bị Từ Huy Hoàng trách mắng, còn gì là tôn nghiêm của một vị trưởng lão nữa.

Ngoài sự tức giận ra thì trong lòng ông ấy vẫn đang nghĩ về chiếc USB mà Diệp Huyền Tần đưa cho.

Những gì bên trong thực sự liên quan đến sinh mạng của bản thân.

Ông ấy ủ rũ hút hai điếu thuốc rồi chống nạng bước ra ngoài.

Từ Huy Hùng vội vàng nói: “Bố, bố đi đâu vậy?”

“Từ Liên sẽ mang cơm vào cho chúng ta bây giờ mà.”

Từ Hiên Lâm nói: “Bố nuốt không trôi, bố phải ra ngoài đi dạo một chút, cứ ăn đi không cần phải đợi bố.”

“Vâng ạ.” Từ Huy Hùng cũng không níu giữ nữa.

Từ Hiên Lâm trực tiếp đi tới một quán mạng.

Ông ấy đưa chiếc USB cho người nhân viên rồi nói: “Cô nhóc à, có thể giúp tôi xem nội dung bên trong chiếc USB này được không, tôi không hiểu về máy tính cho lắm.”

Nhân viên là một cô gái tầm mười bảy mười tám tuổi, cô ấy đang chơi trò chơi nên không muốn giúp Từ Hiên Lâm.

Có điều khi cô ấy nhìn Từ Hiên Lâm thì thấy ông cũng lớn tuổi rồi nên mềm lòng, đặt chiếc USB vào máy rồi mở ra.

Chỉ có một tệp âm thanh trong USB.

Từ Hiên Lâm liền đeo tai nghe và lắng nghe.

Kết quả sau khi nghe thấy điều đó thì ông ấy liền trở nên kích động, gương mặt đỏ lên rồi tái xanh, cuối cùng trở nên trắng bệch.

Nội dung của file ghi âm là cuộc nói chuyện giữa Từ Huy Hùng, Từ Huy Hoàng và Trần Uyên.

Thời gian ghi âm là tại lễ khai trương phòng khám Thanh Xuân của Từ Huy Hoàng và bệnh viện Huyền Diệu của Trần Uyên.

Tại lễ khai trương của hai nhà, Từ Hiên Lâm đã đưa người nhà đến cổ vũ cho Trần Uyên mà lạnh nhạt với Từ Huy Hoàng.

Sau đó bởi vì mâu thuẫn giữa Trần Uyên và Từ Huy Hoàng nên Từ Hiên Lâm đã bị sốc và bị nhồi máu não.

Đoạn ghi âm này là phản ứng của Từ Huy Hoàng và Từ Huy Hùng khi nghĩ rằng Từ Hiên Lâm qua đời.

Từ Huy Hoàng muốn cứu Từ Hiên Lâm.

Nhưng Từ Huy Hùng đã ngăn cản việc điều trị, thậm chí còn ám chỉ với Trần Uyên rằng nếu Trần Uyên để ông ấy chết thì Từ Huy Hùng sẽ có quyền thừa kế tài sản.

Cuối cùng vẫn là Diệp Huyền Tần cứu sống Từ Hiên Lâm.

Sau khi nghe xong đoạn ghi âm này Từ Hiên Lâm gần như không thể thở nổi.

Từ Huy Hùng là người con trai mà ông ấy yêu quý nhất lại muốn ông ấy chết sớm chỉ vì chút gia sản!

Cú đánh này quả thực quá lớn.

Ở độ tuổi của ông ấy căn bản là không thể chịu được.

Bên cạnh sự tức giận là những giọt nước mắt ân hận trào ra trên khóe mắt.

Ông ấy hối hận rằng tại sao lúc trước lại không đối xử tốt với đứa con trai thứ ba là Từ Huy Hoàng hơn một chút.

Vào thời điểm quan trọng người quan tâm đến bản thân ông nhất chính là cậu con trai thứ ba mà ông ấy đã lạnh nhạt.

Sao lại không để cho ông ấy sớm nhìn rõ bộ mặt thật của hai đứa con trai này chứ?

Ông ấy giận dữ rút USB ra, đứng dậy và chống nạng về nhà.

Nghịch tử, đúng là nghịch tử mà, phải dạy dỗ nó thật tốt mới được!

Trở về đến nhà, Từ Huy Hùng và Từ Liên đang ăn cơm.

Nhìn thấy Từ Hiên Lâm, Từ Huy Hùng liền vội vã chào hỏi: “Bố vẫn chưa ăn cơm đúng không? Mau lại đây ăn cơm với bọn con đi.”

Từ Hiên Lâm không nói gì mà cầm cái nạng trên tay đập thẳng vào Từ Huy Hùng.

Chiếc nạng đến quá đột ngột khiến Từ Huy Hùng không kịp phòng bị, ông ta bị đập một cái thật đau, đầu bị sưng vù lên.

Từ Huy Hùng vội vàng bật dậy, ôm đầu gào lên: “Bố, sao bố lại đánh con!”

Từ Hiên Lâm: “Đánh con ư? Hôm nay tôi sẽ đánh chết đứa con trai bất hiếu này.”

“Anh… anh muốn giết tôi để giành quyền thừa kế đúng không? Khốn nạn, đồ bất hiếu, không bằng cầm thú này.”

Từ Huy Hùng sững người: “Bố, bố đang nói gì vậy? Bố là bố của con cơ mà, sao con có thể vì tiền mà hại đến tính mạng của bố được.”

Từ Hiên Lâm đập mạnh chiếc USB về phía Từ Huy Hùng rồi nói: “Tự mà nghe đi, bằng chứng đều ở trong này.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.