Chương 1707
Trong hai phút đó, quan tài da màu đỏ kia đã hút được sinh mệnh của hơn ba nghìn người Âm Ti.
Thời khắc này, quan tài da được bao phủ bởi màu đỏ, bên ngoài quan tài có vô số mạch máu trong suốt. Nó từ từ bay lên, lơ lửng, lướt về phía Diệp Huyền Tân.
Mắt thấy quan tài da chuẩn bị rời khỏi phạm vi cái hố, Diệp Huyền Tần biết nó đã thoát khỏi cấm chế.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Không thể để cho nó rời khỏi cái hố đó được! Bây giờ anh tự đi tới ngăn cản đã không còn kịp nữa rồi.
Ánh mắt Diệp Huyền Tần rơi vào thanh Long Vương kiếm và phi kiếm.
Anh gầm lên giận dữ: “Sát Lang, phối hợp với tôi!”
Được!
Sát Lang lập tức hiểu ý Diệp Huyền Tần.
Sát Lang dùng hơi thở của mình để thao túng phi kiếm, Diệp Huyền Tần thao túng Long Vương kiếm.
Hai người rút chúng từ trong đá ra. Trước đó, hai thanh kiếm vẫn luôn ghim ý Hồng Phúc trên đá.
Bây giờ hai thanh kiếm vừa được rút ra, Lý Hồng Phúc lại được tự do. Ông ta cách quan tài da rất gần, nên bị thủy triều từ quan tài tạo ra dũng mãnh cuốn vào.
Lý Hồng Phúc tận mắt nhìn thấy kết quả của những người Âm Ti trên quan tài da kia, bọn họ đều là xác khô.
Ông ta liều mạng giãy dụa nhưng chẳng được gì.
Cứu mạng, cứu mạng với l Âm thanh cầu cứu của ông ta cuối cùng cũng biến mất.
Lý Hồng Phúc bị hút cạn máu thành bộ xương khô ngay lập tức.
Đúng lúc này, Long Vương kiếm và phi kiếm bay lên, muốn chặn quan tài da lại.
Ai ngờ quan tài da không tránh không né, cứng rắn đối đầu với cả hai thanh kiếm “Đinh!”
“Keng!”
Tiếng kim loại va chạm vào nhau.
Quan tài da không bị tổn hại gì, còn hai thanh kiếm thì đứt gãy.
Hai thanh kiếm mất khống chế rơi xuống đất. Sát Lang bị phản lại, há miệng phun ra một ngụm máu.Diệp Huyền Tần cũng phải lùi về sau hai bước.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Quá mạnh!
Trước quan tài bằng da đó, bọn họ căn bản là không có sức đánh trả. Quan tài da đánh gãy hai thanh kiếm của bọn họ, chuẩn bị rời khỏi phạm vi cái hố.
Nhưng trên miệng hố có cấm chế, tựa như một bức tường vô hình, cản lại quan tài da.
Chỉ có điều, Diệp Huyền Tần cảm giác được, không gian xung quanh hố như đang vặn vẹo, sắp vỡ vun.
Điều này chứng minh, cấm chế sắp vỡ.
Anh kiên quyết không để cho cái quan tài da đó chạy ra được khỏi cấm chế.
Diệp Huyền Tần hạ lệnh: “Phóng thích toàn bộ sức mạnh, áp chế quan tài!”
Đám người phe anh nhanh chóng giải thoát cho sức mạnh của bản thân, cùng nhau áp chế quan tài da màu đỏ.
Bốn Tôn giả cấp bậc cao nhất cùng với hai cường giả cấp cao của cảnh giới Phong Vương.
Nhưng luồng sức mạnh này lại chưa tạo ra được ảnh hưởng gì quá lớn cho quan tài da.
Nó vẫn điên cuồng phá cấm chế như cũ Cuối cùng, đám người Diệp Huyền Tần chỉ nghe thấy một tiếng vang yếu ớt, sau đó cấm chế nổ tung, khiến đảm Diệp Huyền Tần bị bắn ngược về.
Nhóm của Diệp Huyền Tần bị phản sức mạnh, không khống chế được mà lùi lại.
Thậm chí còn phun ra máu.
Quan tài da màu đỏ nhẹ nhàng rời khỏi phạm ví cái hố.
Haiz.
Cầu Bá Vương thở dài một tiếng, cảm xúc phức tạp €ó bi tráng, có hưng phấn, có cảm khái, kích động…
Một kẻ bị cầm tù dưới lòng đất hai mươi nghìn năm nhìn thấy lại được ánh mặt trời, thậm chí còn được tự do. Cái cảm giác này, người bình thường không thể hiểu được.
Bầu trời đột nhiên u ám.
Sau đó, một tia sét từ trên trời giáng xuống, đánh trúng quan tài Quan tài da màu đỏ lắc lư, suýt nữa đã rơi xuống đất.
Cầu Bá Vương cười điên cuồng: “Ha ha, ngay cả ông trời cũng muốn đối đầu với ta sao?”
“Tới đi, để ta xem xem bản lĩnh của mi thế nào!”
“Hôm nay, hoặc là ta chết, hoặc là mi yên tĩnh chút cho ông đây!”
“Đến đi!”