Chương 1153
Nói được là làm được, ngay lập tức cậu ta tìm đến Trương Nhất Thần-người bạn xấu của mình.
Trương Nhất Thần cũng xuất thân từ hoàng tộc, nhưng chỉ có điều, gia tộc của cậu ta không được Chiến Thần trấn giữ, nên gia tộc của cậu ta so sánh với nhà họ Thiên thì yếu hơn một chút.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Hai người là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, từ tửu sắc đến phá gia chi tử họ đều tinh thông mọi thứ, cộng với hai người còn chơi với nhau từ nhỏ cho tới lớn, nên họ vô cùng thân thiết.
“Anh Thiên anh tìm em có việc gì?” Trương Nhất Thần cười hả hả nói: “Có phải anh muốn giới thiệu cho em một em gái mới không?”
Thiên Hành Kiện nói: “Tôi cần cậu giúp anh một chuyện nhỏ, cậu hãy diễn một vở kịch”
Trương Nhất Thần nói: “Hả, anh đang nói đùa cái gì thế? Gần đây, em cũng vừa lúc nhìn trúng một em gái đang học ngành điện ảnh, cũng đúng lúc em với cô ấy cũng có học qua một chút kỹ xảo biểu diễn á.”
Thiên Hành Kiện nói: “Lần này, anh muốn cậu giả vờ một lần làm Thần Soái !”
Cái gì!
Trương Nhất Thần nghi ngờ là mình nghe nhầm, cậu ta hỏi lại: “Anh muốn em giả làm Thần Soái à? Thần Soái là thần thánh không thể sỉ nhục đấy anh à, anh sao lại muốn em giả mạo anh ta chứ, chuyện này sẽ làm mất đầu oan đấy.”
Thiên Hành Kiện vội vàng nói: “Cậu sợ cái gì. Bây giờ anh của cậu đã đạt đến tầng bảy của Côn Luân thần công rồi, thực lực cũng đạt tới cấp bậc Chiến Thần rồi đấy. Bây giờ, anh với cha anh là hai người Chiến Thần rồi, thực lực này so với Thần Soái còn cao hơn chứ không thấp được. Tương lai toàn bộ Đại Hạ này là thiên hạ của anh rồi.”
Cái gì!
Trương Nhất Thần bị làm kinh ngạc.
Thiên Hành Kiện tuổi còn trẻ như thế, mà cậu ta đã đạt đến “cấp bậc Chiến Thần” rồi. Bây giờ, nhà họ Thiên có hai người là Chiến Thần, nếu nhà họ Thiên tự xưng đứng đầu hoàng tộc Đại Hạ thì cũng không có gì để nói.
Mà nếu hai Chiến Thần cùng hợp tác, thì họ còn sợ gì Thần Soái kia nữa chứ!
Cái đùi lớn trong nhà họ Thiên này, cậu ta nhất định phải ôm thật chặt mới được.
Trương Nhất Thần vội vàng trả lời: “Vâng, em không có vấn đề gì.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Chú em đã liều mình cùng quân tử rồi đấy, haha!”
Một giờ sau, Thiên Hành Kiện đi tới khách sạn Thiên Thượng Nhân Gian.
Khách sạn Thiên Thượng Nhân Gian là khách sạn năm sao tốt nhất ở thành phố. Có thể tới đây ăn cơm, cũng chỉ có những người thuộc tầng lớp thượng lưu trong xã hội.
Bây giờ cũng là đúng giờ cơm, nên người ngồi trong quán rượu đều kín hết chỗ. Ghế lô cũng đã đặt xong trước đó rồi, khách mời cũng đã đến ngồi đầy ở trong đại sảnh.Thiên Hành Kiện âm thầm tìm vị trí ẩn nấp, rồi ngồi xuống, ánh mắt của cậu ta hướng ra ngoài cửa sổ. Sau đó không lâu, một đoàn xe quân đội dừng lại ở cửa quán rượu.
Trương Nhất Thần xuống xe, bên cạnh là mười mấy người vác súng trên vai, dưới sự bảo vệ của quân nhân đạn cũng đã lên nòng, đoàn người nên bước đi vào khách sạn.
Nhưng mà khi họ tới cửa, bảo vệ đã cản họ lại.
“Xin lỗi thưa ngài, nhưng ở đây chúng tôi không cho phép mang vũ khí vào, nhất là vũ khí nóng như thế này vào đây. Mong ngài thu lại vũ khí của mình đi.”
Trương Nhất Thần không do dự chút nào, cậu ta lập tức tát cho bảo vệ kia một bạt tai, nói: “Vừa rồi ông vừa nói gì, tôi nghe không rõ.”Người bảo vệ canh cổng bụm mặt mình lại, uy khuất, nhưng mà ông ấy vẫn kiên trì nói lại lần nữa.
“Mong ngài, thu lại vũ khí của mình đi.”
Chát vị Trương Nhất Thần lại tát cho ông ta một bạt tai nữa, bạt tai này cũng làm cho người bảo vệ giữ cửa ngã xuống đất.
“Haha, ông đây tung hoành giang hồ vài năm rồi, cũng không có ai giống như ông dám ngăn cản tôi như thế này đâu.”
Nói xong, cậu ta đưa thuộc hạ của mình xông vào, tìm chỗ ngồi, hành động của họ vô cùng lỗ mãng và bá đạo.
Động tĩnh bên này, tự nhiên làm thu hút rất nhiều sự chú ý của khách mời. Trong mắt mọi người đều lộ ra sự chán ghét.Nơi này là chỗ nào, mà binh lính dám đến đây làm càn và quấy phá chứ. Cậu ta không sợ bôi nhọ hình tượng của quân nhân hay sao?
Một bồi bàn xinh đẹp bước đến nghênh đón bọn họ: “Xin chào ngài, mời ngài chọn món, đây là menu a Trương Nhất Thần lạnh lùng nói: “Các người cứ đem tất cả món ăn ngon nhất ở nơi này lên đây.”
“Vâng.”
Bồi bàn vội gật đầu đồng ý, cô ấy vội vàng quay người muốn rời đi. Nhưng mà Trương Nhất Thần lại vươn tay ra bắt lấy cổ tay cô gái bồi bàn xinh đẹp kia, rồi cậu ta dùng sức kéo một cái.
Cô gái bồi bàn xinh đẹp kia lập tức lảo đảo, rồi ngã vào trong lồng ngực của Trương Nhất Thần.
Tay của Trương Nhất Thần lại không thành thật sờ loạn trên người của cô gái đó: “Chậc chắc, cô gái nhỏ này lớn lên không có dáng người tươi ngon mọng nước, thì nhìn dáng người cũng rất được đấy. Em ở nơi này làm nhân viên phục vụ thật là đáng tiếc mà. Hay là em ngủ với anh một đêm, anh sẽ để em làm vợ mười ba của anh, bảo vệ ăn ngon mặt đẹp cho tới già.”